Mục lục
Bất Tử Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma khiếu như sóng dữ từ trong cốc vang vọng hồi dài.

Giáo chủ ma giáo Cái Thiên Phong ở trong phòng cảm thán: "Thế gian lại có thêm một đế cảnh cao thủ nữa rồi."

Trong Ẩn Ma cốc, thập đại thái thượng trưởng lão cảm xúc bất đồng, cùng thở dài.

"Đế cảnh sơ thành."

"Lại một người mới rất có triển vọng."

"Nhớ lại trước đây ta đạt đến đế cảnh thì cũng đã bảy hai tuổi."

"Thành đế đã trăm năm rồi, ta giờ vẫn quanh quẩn ở cảnh giới này."

"Tuồi trẻ thật hay."

Cả người Độc Cô Bại Thiên nóng vô cùng, toàn thân trên dưới phảng phất như tràn ngập sức mạnh vô tận, còn có một cảm giác khó chịu không thể phát ra. Hắn ở trong rừng thỏa sức vẫy vùng, kiếm khí sáng rực từ trong tay hắn phát tán ra, tựa thần long, tựa thiểm điện, phong mang vô tận làm cho cây lá khắp nơi bay lên, một gốc cây cổ thụ to lớn đổ xuống hóa thành bụi phấn, trong rừng quang mang trở nên hỗn loạn.

Đến một lúc sau, quang mang sáng rực từ từ thực chất hóa, tiên thiên kiếm khí xảy ra biến hóa, kiếm cương đỏ tía được thay thế bởi tiên thiên kiếm khí.

"Ha ha… ta rốt cục cũng thành đế rồi."

"Kinh Thiên quyết!"

Hắn rút thanh trường kiếm bên hông ra, bắt đầu thi triển Kinh Thiên Thần Kiếm, chém mười nhát, chém trăm nhát, hàng ngàn kiếm ảnh hợp lại một chỗ, ngưng tụ thành một màn sáng, Kinh Thiên Thần Kiếm như muốn phá nát hư không, làm cho không gian bị xé rách, vặn vẹo.

"Chiến Thiên quyết!"

Chiến ý cao vút, tựa như muốn cùng trời cao tranh cao thấp, khí phách ngang tàng làm cho các loại dã thú trong rừng sâu cũng cảm thấy run sợ.

"Khiếu Thiên Quyết!"

Kiếm quang rực lên, phong lôi dồn dập, cương khí đỏ tía cùng với tiếng sấm rầm rầm làm cho khu rừng rung chuyển.

Hôm nay nhất định là một đêm không ngủ, tiếng ầm ầm trong rừng cây làm kinh động đến tất cả đệ tử ma giáo trong cốc. Nhưng không một người nào dám tiến đến gần quan sát, ai cũng biết đó là một cuồng nhân, không ai nguyện ý trêu vào hắn.

Ngày hôm sau, đệ tử ma giáo đều trợn mắt há mồm, mảnh rừng tại tiền viện của Độc Cô Bại Thiên đã biến thành bình địa, khắp mặt đất đều là cành cây gãy nát, rừng cây đã hoàn toàn biến mất.

"Ối trời ơi, ta không nằm mơ đấy chứ, một mảng… một mảng rừng cây biến mất rồi."

"Tên cuồng nhân này, lần này là rừng cây, lần sau không phải là Thiên Ma đại điện sao."

"Hừ, bé miệng thôi, cẩn thận không bị hắn phát hiện, câm cái miệng chó của ngươi lại đi!" Text được lấy tại http://truyenfull.vn

"Im ngay!"

"Thật sự không sợ à, ngươi xem hắn đang đi đến gần nhà ngươi kìa."

"Trời ạ, không thể nào, …nhà của ta, ơ.. ngươi, tên khốn nhà ngươi dám lừa ta à!"

Trải qua vương cấp tôi luyện, sau khi tiến vào đế cảnh, khí chất của Độc Cô Bại Thiên xảy ra biến hóa, khi cười thì bình thản, làm cho người khác có cảm giác như gió xuân, khi giận thì khí phách lẫm nhiên, khiến cho người khác phải run sợ.

Lúc trước khi hắn còn là nhất lưu cao thủ bình thường tu vi tinh thần đã đạt tới đế cấp cảnh giới, ngày nay đế cấp thần thức cùng tu vi đế cảnh đã phù hợp với nhau.

Lúc này Độc Cô Bại Thiên từ trong tiểu viện đi ra, một đệ tử ma giáo đang đúng trước mảnh đất bằng phẳng chỉ trỏ phát hiện ra hắn. Tất cả mọi người đều chấn động, cuồng nhân trước mắt bỗng dưng lại khác hẳn, mỗi cử động giơ chân, nhấc tay đều thong thả, khác với khí tức cuồng bạo trước kia.

Chúng nhân cũng bớt sợ hãi, nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán.

Độc Cô Bại Thiên hướng bọn họ lạnh lùng liếc mắt, ánh mắt như kiếm sắc trong không gian tạo thành hai đạo lãnh điện. Áp lực trầm trọng làm người khác tự cảm thấy khó hít thở, một đám đệ tử ma giáo ngẩn ra như trụ gỗ không thể động đậy. Đến khi thân ảnh của Độc Cô Bại Thiên dần dần đi xa, một người mới giống như tỉnh mộng hồi thần lại, mỗi người đều toát mồ hôi lạnh trên lưng.

"Ma quỷ kìa!" Một đệ tử ma giáo hét lớn một tiếng, xoay người chạy ra xa.

Sau đó tất cả mọi người bỏ chạy trối chết.

Độc Cô Bại Thiên nhàn nhã tản bộ trong Thiên Ma cốc, ngày thường là Lãnh diện diêm la, lúc này bình đạm như thế, thu hút nhiều đệ tử ma giáo quan sát, nhưng ánh mắt băng lạnh lại làm mỗi người đều run sợ không thôi.

Ma giáo Giáo chủ Cái Thiên Phong than thở sau lưng Độc Cô Bại Thiên: "Đây mới là chân ma!"

Ma giáo thập đại thái thượng trưởng lão không biết từ khi nào cũng đã âm thầm đi ra, mỗi người đều kinh hãi không thôi.

"Ma lão thành phật, phật lão thành ma, chân thân hắn quả nhiên mang đầy ma tính."

"Hậu sinh đáng sợ thật!"

Hoa Vân Tiên đang buồn bực đến phát điên, giáo chủ ma giáo cùng thập đại thái thượng trưởng lão đến nói mười ngày sau, nàng sẽ kết hôn cùng Độc Cô Bại Thiên, đồng thời cũng nói cho nàng biết ma giáo sẽ không đối phó với Độc Cô Bại Thiên nữa. Bởi vì các nhân vật cao cấp của ma giáo cho rằng Độc Cô Bại Thiên hôm nay đã bước vào ma đạo, không thể quay đầu lại nữa.

Tưởng tượng buộc phải gả cho tên Độc Cô Bại Thiên ghê tởm kia, Hoa Vân Tiên khó mà ngồi yên, nhưng cũng không có biện pháp gì, hôn lễ càng ngày càng gần, nàng càng càng mệt mỏi.

"Ghê tởm, thật đáng chết, tên khốn này sao không tẩu hỏa nhập ma đi."

"Huyết Ma" Hứa Nặc rốt cục cũng đã tự khôi phục được bảy thành công lực thánh cấp cảnh giới, hắn đi tới trước mặt Độc Cô Bại Thiên, cả hai người đều kinh hãi.

Hứa Nặc nói: "Ngươi cuối cùng cũng tiến lên ma đạo rồi, đời này, kiếp này ngươi đã bước vào con đường không có lối về rồi."

Độc Cô Bại Thiên nói: "Ma đạo không có ranh giới, biển phật không có bến bờ, khởi điểm tuy bất đồng nhưng kết thúc giống nhau, vì lẽ gì mà phải quay lại?"

Huyết Ma Hứa Nặc nói: "Nghĩ không ra kẻ thân hoài tam đại thần quyết cuối cùng cũng bước lên ma đạo rồi, thật sự khiến người ta không nghĩ ra!"

"A, chẳng lẽ cửu đại thần quyết đều là từ chính đạo mà ra, ma đạo lại không có một loại tuyệt học nào sao?"

"Có, cửu đại thần quyết là một cách nói phổ biến, trong đó có mấy loại tuyệt học được xưng là ma quyết, mà không phải thần quyết, như "Ma Thiên quyết" cùng "Thiên Ma quyết", còn có "Diệt Thiên ma quyết" nữa."

Độc Cô Bại Thiên cười nói: "Có lẽ ma tính sớm đã mọc rễ trong tâm ta rồi, cho dù là cả ngày có đối mặt với thần, cũng khó mà cải biến ma tính trong ta được."

Huyết Ma Hứa Nặc nói: "Cung hỉ ngươi đạt đến lĩnh vực đế cảnh, ta xem việc trở lại giang hồ, không cần ta phải xuất đầu rồi, hiện tại thánh cấp cao thủ không ra mặt tại trần thế, xem ra đã không còn ai có khả năng làm phiền ngươi rồi."

Hàn quang trong mắt Độc Cô Bại Thiên lóe lên, lạnh lùng nói: "Nhưng người ta muốn đối phó không phải là cao thủ trần thế bình thường, ngươi cứ việc theo những gì ta nói mà đi làm, ta nhất định sẽ tuân thủ ước định của chúng ta, trong vòng ba năm nếu ta không thể thành thánh, nhất định giúp ngươi giải khai cấm chế."

Huyết Ma nói: "Tu vi của ngươi tuy đạt tới cực chí cảnh giới, nhưng ma tính của ngươi làm cho người ta sợ hãi, ngươi lẽ nào thật sự muốn thiên hạ đại loạn sao?"

"Không, ta không ngươi đi giết một người nào, ta chỉ muốn ngươi làm náo loạn võ lâm, làm cho trời đất quay cuồng, phải cho những lão già khốn kia hiện thân."

Huyết Ma nói: "Ngươi là nói thánh cấp cao thủ ẩn tàng trong trời đất sao?"

"Đúng."

"Ngươi điên rồi, ngươi nghĩ ngươi là ai, không sai, ngươi với tu vi đế cảnh tại trần thế đích xác khó gặp địch thủ, nhưng nếu muốn trêu chọc thánh cấp cao thủ, thì khác nào lấy trứng chọi đá?"

Độc Cô Bại Thiên nói: "Ta đâu có nói ta sẽ đi trêu chọc bọn họ, ta chỉ muốn xem xem sau khi thánh cấp cao thủ bước vào trần thế, thiên hạ sẽ biến thành cái gì, tên phong ấn thánh cấp cao thủ mà hiện thân, bọn họ sẽ làm cái gì?"

"Ngươi…" Huyết Ma sắc mặt đại biến nói: "Ngươi đúng là một tên điên!"

Độc Cô Bại Thiên nhìn đám mây trắng phía xa xa, nhạt giọng nói: "Kỳ thật nguyện vọng lớn nhất của ta hiện giờ là giết chết Vong Tình ma quân."

Huyết Ma không nói gì, một lúc lâu sao mới nói: "Vì ước định lúc trước của chúng ta, ta cũng sẽ đi tới trần thế, nhưng có thể không làm theo lời nói đó của ngươi?"

Độc Cô Bại Thiên nói: "Vậy cũng tốt, ta ở tại Thiên Ma cốc một thời gian cũng quá lâu rồi, đã đến lúc đi ra rồi, ta lâu rồi không có trở lại giang hồ."

Nhìn bóng lưng Độc Cô Bại Thiên, Huyết Ma lẩm bẩm nói: "Ma lão thành phật, phật lão thành ma."

Ba ngày sau, Huyết Ma rời Thiên Ma cốc, giang hồ phong ba một lần nữa dấy lên.

Nháy mắt cái đã trôi qua mười ngày, Hoa Vân Tiên muốn điên lên mất, nghĩ đến hôm nay phải kết hôn với đại cừu nhân, nàng nhịn không được nghiến răng nghiến lợi, lại nghĩ tới sau này sẽ phải cùng con tiểu ma nữ vạn ác đó thờ cùng một chồng, chung sống với nhau dưới một mái nhà, nàng lại điên lên, nảy ra xung động muốn giết người.

"Trốn, ta nhất định phải chạy trốn, ta đường đường là ma giáo thánh nữ, sao có thể làm thiếp người khác, huống chi còn người này cực đáng ghét, tưởng bắt ta khuất phục sao, hừ!"

Trong Thiên Ma cốc huyên náo vô cùng, không khí như ngày tết, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện các nam nữ trẻ tuổi đều mặt ủ mày chau. Có kẻ cười vui có kẻ sầu, ma giáo giáo chủ cùng thập đại thái thượng trưởng lão từ khi biết Độc Cô Bại Thiên tiến vào ma đạo, hài lòng phi thường với cuộc hôn nhân này, còn nam đệ tử tuổi trẻ tuổi trong ma giáo như tan nát cõi lòng, nhìn thấy người tình trong mộng của mình cũng người khác kết duyên, tất cả đều đau khổ vô vàn.

Tiệc rượu không biết làm say bao nhiêu người, làm vỡ bao nhiêu mộng, ai vào dự tiệc không cẩn thận là giẫm vào chân kẻ thất tình đang say ngổn ngang.

Độc Cô Bại Thiên mặc hôn phục đỏ hồng, dắt theo Hoa Vân Tiên đầu đội khăn trùm màu đỏ tiến vào điện đường.

"Nhất bái thiên địa." Hoa Vân Tiên thân thể cứng ngắc, quỳ xuống một cách miễn cưỡng.

"Nhị bái cao đường." Đương nhiên trưởng bối song phương đều là ma giáo Giáo chủ và thập đại thái thượng trưởng lão.

"Phu thê giao bái." Hòa Vân Tiên thân mình chững lại, thế nào cũng không chịu bái lạy.

Tình cảnh nhất thời căng thẳng lên, có không ít nam đệ tử ma giáo hưng phấn không thôi.

Có người nhỏ giọng nói: "Thánh nữ, chúng tôi tôn trọng lựa chọn của người."

"Chúng tôi ủng hộ người."

Có không ít đệ tử ma giáo ưỡn ngực, ngẩng cao đầu lên.

Ma giáo ciáo chủ và ma giáo thái thượng trưởng lão lạnh lùng quét ánh mắt xuống dưới đám đệ tử, nhưng người này lập tức cảm thấy như rơi vào hố băng, đến hắt hơi cũng không dám nữa.

Hoa Vân Tiên âm thầm khẩn trương, năm sát thủ bằng hữu của nàng đã nói sẽ kéo người tới đại nháo hôn lễ, hơn nữa còn cam đoan sẽ cứu nàng ra, nhưng vào lúc này dưới uy hiếp kinh nhân của đế cảnh thần thức của Ma giáo giáo chủ và thái thượng trưởng lão, những người đó xem ra đã không dám hành động nữa rồi.

Điều này làm cho Hoa Vân Tiên cảm thấy sợ hãi vô cùng, nàng đột nhiên cảm giác thân thể mất kiểm soát, đang từ từ quỳ xuống. Nàng thân bất do kỷ, quỳ xuống cùng Độc Cô Bại Thiên bái lạy, nàng thiếu chút nữa thì thét lên, nhưng xuyên qua tấm khăn trùm, nàng cảm thấy nụ cười của Độc Cô Bại Thiên rất đáng ghét, liền minh bạch được là do hắn đang làm trò quỷ.

Mấy ngày trước nghe người khác nói Độc Cô Bại Thiên đột phá hạn chế vương cấp chi cảnh, bước chân vào đế cấp, nàng có phần không tin tưởng, nhưng lúc này, nàng đã thật sự tin rồi.

Nàng âm thầm chửi mắng đối phương: "Tên khốn này thật đáng ghét, hắn không thèm để tâm đến danh dự của đế cảnh cao thủ sao."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK