Kẻ vung đao trước cũng bị làm cho mất năng lực nhận thức, đồng bọn “át chủ bài” mình giấu kín, còn chưa nói được một câu hoàn chỉnh thì đã chết ngay sao? Một sự sợ hãi dâng lên trong lòng hắn ta, chậm rãi lùi bước về phía sau, chắc chắn mình không phải đối thủ. Nhưng nếu Vương Thăng đã động thủ, thì làm sao có thể bỏ qua cho kẻ địch còn lại. Hắn nhặt đại chùy trên đất lên, rồi sau đó thuận thế ném một cái với vẻ tiện tay, cái đại chùy này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.