Đứng ngoài một lúc, hắn cảm nhận được có người tiếp cận từ phía sau, đó là lão Kỷ. Đối với lão Kỷ, hắn cũng rất biết ơn. Cuốn sách y học lúc trước đã giúp đỡ hắn rất nhiều. "Thế nào, thấy lão Chu chết nên buồn à?" Vương Thăng gật đầu. Một số cảm xúc không cần phải che giấu. Lão Kỷ hơi ngạc nhiên, nói: "Ta cứ tưởng thằng nhóc ngươi tu luyện lâu như vậy, đã có trái tim sắt đá rồi!" Tất nhiên, lão Kỷ chỉ nói câu này để an ủi Vương Thăng theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.