Mục lục
Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Thuật Nội Đan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Lý Văn Quang quên nói cho nên Lý Vĩnh Phong và Lý Chi đều chưa biết chuyện Vương Thăng đã trở thành võ giả. Lúc ông ta nói ra, hai người còn lại đều ngẩn ra.

Nhất là Lý Vĩnh Phong, mấy năm nay hắn ta áp tải hàng, thấy nhiều hiểu rộng, biết được địa vị của võ giả, cho dù là võ giả cấp thấp nhất cũng là sự tồn tại mà quản sự của tiêu cục bọn họ phải tôn sùng.

Hắn ta cũng từng gặp võ giả trong tiêu cục, biết được họ cao ngạo thế nào.

Người bình thường nhìn thấy võ giả đều phải thêm một chữ "đại nhân" ở đằng sau để thêm phần tôn kính.

Thế mà vừa rồi lại có một võ giả ngồi cùng bàn rượu nghe mình khoác lác, hắn ta có cảm giác khó tin như đang ở trong ảo mộng giống hệt Lý Văn Quang ngày đó.

"Điều này là thật sao, Vận Thăng?"

Vương Thăng gật đầu, nếu không thừa nhận, lúc gia đình Lý Văn Quang gặp khó khăn họ sẽ không đến tìm hắn, chỉ dám tự mình gánh vác.

Nếu cuối cùng thực sự xảy ra chuyện, đây là điều mà hắn không muốn thấy nhất.

"Còn phải nhờ vào cao hổ cốt nhà Vĩnh Phong ca huynh!"

Không có cao hổ cốt kia, hắn chắc chắn đã không thể thuận lợi như thế.

Lý Vĩnh Phong nghe vậy thì cười khổ lắc đầu:

"Nếu như cao hổ cốt thực sự hữu dụng như vậy, thì ta và phụ thân đã không có chuyện luyện nhiều năm như vậy mà cơ thể chỉ cường tráng hơn một chút."

Vương Thăng cũng không biết nên giải thích như thế nào. Hắn cũng không tiện nói công pháp mà cha con Lý Văn Quang luyện rất lâu chỉ là một môn bộ pháp.

Bộ pháp không thể luyện ra được khí huyết chi lực, trở thành võ giả.

Nếu bây giờ Vương Thăng nói thẳng có lẽ cha con Lý Văn Quang sẽ nghi ngờ về cuộc đời, cho nên hắn vẫn quyết định giấu đi, đợi sau này có cơ hội tìm được công pháp võ giả sẽ cho họ một bất ngờ.

Bây giờ vẫn nên nói về chính sự thì hơn.

"Nói chung, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Vĩnh Phong ca nhất định phải tới tìm đệ." Vương Thăng một lần nữa nhấn mạnh.

Lý Vĩnh Phong thấy Vương Thăng không hề thay đổi chút nào, thầm thở phào một hơi trong lòng.

May là dù đã trở thành võ giả nhưng Vương Thăng không hề tỏ vẻ cao cao tại thượng, nếu không hắn ta không biết phải đối xử với người đệ đệ quen biết từ nhỏ này như thế nào.

Sau khi mọi người nói chuyện thêm vài câu, Vương Thăng đứng dậy cáo từ.

Gia đình Lý Văn Quang cần phải chuẩn bị, bản thân hắn cũng phải chuẩn bị, trước khi chiến tranh thực sự lan đến đây, hắn cần nâng cao thực lực càng nhiều càng tốt.

Mà Lý Vĩnh Phong nhìn Vương Thăng rời đi, không khỏi có chút cảm khái:

"Con nói là đầu tư, không ngờ thật sự đầu tư thành công..."

...

Sau khi về đến nhà, Vương Thăng hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, sau đó lên giường đi ngủ.

Dù chiến tranh có tới cũng không trở ngại việc hắn nghiêm khắc với bản thân.

Phải làm tuần tự từng bước mới là cách nhanh nhất khiến bản thân được nâng cao.

Thuật nội đan coi trọng nhất là cơ thể, nếu cơ thể không giữ cân bằng, tu luyện thuật nội đan sẽ bị ảnh hưởng.

Cho nên giấc ngủ nghiêm ngặt cũng là một phần của tu luyện!

Ngày hôm sau, Vương Thăng định đến tìm lão Kỷ, muốn hỏi xem nhà lão có hạt giống nhân sâm núi không, kết quả lại gặp Lý Văn Quang ở đây.

Lý Văn Quang là thợ săn, bình thường cũng hay lên núi, cũng gặp phải nhân sâm núi, để lại một ít hạt giống, nghe nói Vương Thăng có nhu cầu liền đưa số hạt giống này cho hắn.

Việc này giúp Vương Thăng bớt đi rất nhiều phiền phức.

Sau khi nhận được hạt giống nhân sâm hắn về nhà, đi ra sân sau nơi cày tiến độ trồng hoa cúc, trồng hạt giống nhân sâm xuống đất.

Có khá nhiều hạt giống, khoảng chừng hơn mười hạt. Lúc Vương Thăng trồng đến hạt giống thứ tám mới xuất hiện thanh tiến trình.

"Trồng nhân sâm: 1(1%)."

"Quả nhiên chồng nhân sâm là kỹ năng đơn độc!"

Nghĩ đến chuyện phương thuốc trong trí nhớ của mình mỗi lần cần hơn mười loại dược liệu, Vương Thăng tuy đã thành võ giả nhưng vẫn cảm thấy đau gan.

Rốt cuộc cần phải trồng bao nhiêu loại dược liệu mới có thể cày đến khi đầy cấp, đột phá đây?

Trach nhiệm vừa nặng nề, vừa xa xôi.

Vương Thăng lại khôi phục trạng thái bình thường, ngày ngày lần lượt cày các loại kỹ năng, tiến độ không ngừng được nâng cao.

Không biết có phải Lý Văn Quang nhắc nhở trong thôn hay không mà trưởng thôn gọi một số người đến liên tục mở mấy cuộc họp, trong thôn thường xuyên có xe ra xe vào, Vương Thăng quan sát qua một chút, đoán chừng hẳn là lương thực.

Trong thôn cũng bắt đầu chuẩn bị rồi.

Thời gian cứ thế trôi qua nửa tháng, trong nửa tháng này thanh tiến trình các kỹ năng của Vương Thăng đã tăng lên khá nhiều.

"Khí xông ổ bệnh: Tìm bệnh 5%."

"Tám đoạn cẩm: max +2(25%)."

"Thuật nội đan (Bách Nhật Trúc Cơ): max +1(46%)."

"Trồng hoa cúc: max +3(1,3%)."

"Phân biệt dược liệu: 9(25%)."

"Trồng nhân sâm: 9(12%)."

Đây là tiến độ của tất cả kỹ năng hiện giờ của Vương Thăng.

Những kỹ năng có thể tăng thực lực đều dao động rất nhỏ, tám đoạn cẩm, thuật nội đan chỉ tăng lên 10% đến 20%, tuy tăng được một ít khí huyết nhưng không nhiều lắm.

Cấp bậc khí xông ổ bệnh và thuật nội đan có liên quan đến cường độ khí huyết, cho nên càng tăng chậm hơn, chỉ tăng được 3,5% tiến độ, đến nay vẫn chưa gặp được ổ bệnh nào cần khai thông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK