Diệp Tình ở nhà Dịch Ngạo Xuyên nửa tiếng, sau khi về nhà không tránh khỏi bị đôi mẹ con kia châm chọc, khiêu khích.
Diệp Huy thường xuyên làm ca tối, không hay có mặt ở nhà, do đó mà đôi mẹ con kia càng ngày càng tùy ý bắt nạt Diệp Tình.
Nhưng dù có ông ta ở nhà cũng không ảnh hưởng bao nhiêu, chỉ đến khi ông ta nghe đến cảm thấy phiền mới bảo hai người đó ngậm miệng nói ít vài câu, để Diệp Tình quay về phòng học tập.
Diệp Tình vừa mới vào nhà, còn chưa về đến phòng, Diệp Tuấn đã bắt đầu châm biếm cô rồi:“ Muộn như vậy mới về nhà, trời tối đen như vậy sợ là đi câu dẫn đàn ông đi”Vương Tuyết Mai đi ra ngoài đánh bài rồi, bằng không không biết sẽ châm chọc cô thế nào nữa.
“ Tôi không có, Diệp Tuấn cậu đừng có mà ăn nói linh tinh”Dù là người có tính cách hiền lành nghe được những lời nhục nhã này cũng sẽ tức giận.
Diệp Tuấn mới không cho rằng như vậy, ánh mắt nhìn cô tràn ngập hèn mọn :“ A, tôi nói linh tinh? Nhưng tôi tận mắt nhìn thấy cô và ba người đàn ông đi vào tòa nhà bên cạnh.
Cô nói xem tối muộn như vậy, cô và ba người đàn ông có thể làm gì?”Hơn nữa trong đó còn có Đổng Gia Hào hắn cũng quen biết, là bạn cùng lớp, cũng là đối thủ một mất một còn của hắn ta.
Diệp Tình nhất thời cứng đờ tại chỗ, cảm thấy máu toàn thân trở nên lạnh lẽo, trước mắt như biến thành màu trắng, trong lòng hoảng sợ bất an.
Đôi tay cô nắm chặt quai cặp sách, ngón tay vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.
Cô vậy mà bị người ta nhìn thấy?“A, thế nào lại không nói gì? Bị tôi nói trúng rồi nên không phản bác được đúng không?”Diệp Tuấn nhìn bộ dạng hoảng sợ cứng đờ tại chỗ của cô, càng thêm không kiêng nể gì, nhìn cô bằng ánh mắt dơ bẩn lại hèn mọn :“ Không nghĩ đến cô còn chơi lớn vậy a, hey hey hey, một lần đi với ba người đàn ông, cô thật trâu bò a”Những lời chửi bới bẩn thỉu kia làm Diệp Tình cảm nhận tủi nhục to lớn, cặp mắt ôn nhu nhìn ai cũng đầy ý cười kia lúc này không một chút ý cười, một chút sắc mặt tốt cũng không cho Diệp Tuấn.
“ Việc này tôi không có làm qua, cậu rõ hơn tôi” giọng nói lạnh lẽo không mang chút độ ấm nào.
Diệp Tình cũng biết bản thân có giải thích cũng chỉ làm điều thừa thôi, Diệp Tuấn người này sẽ không tin, giải thích cũng chỉ lãng phí mà thôi.
Diệp Tình không muốn cùng cậu ta nói nhiều thêm một câu, quay về phòng mình đóng cửa lại.
Cô rất tức giận, cũng rất buồn.
Đang êm đẹp, trong sạch của cô bị nhục nhã, những điều mà Diệp Tuấn vừa nói kia cô căn bản chưa từng làm qua, cậu ta chỉ nhìn thấy bề ngoài, điều này sẽ làm người ta suy nghĩ lung tung, nhưng cô thực sự trong sạch a.
Nghĩ đến đây Diệp Tình liền tức giận, trong lòng oán giận Dịch Ngạo Xuyên.
Đều tại anh ta không có việc gì lại kêu cô về nhà làm cơm rang trứng cho anh ta ăn, bằng không sẽ không bị Diệp Tuấn nhìn thấy sau đó làm thành câu truyện này.
Cô cũng tự trách bản thân quá lương thiện rồi, chính là không nên đi quản việc của Dịch Ngạo Xuyên , bằng không sẽ không rước lấy những phiền phức này.
Khoảng 11 giờ 30, Diệp Huy về nhà, Diệp Tuấn thêm mắm thêm muối kể chuyện của Diệp Tình cho ông nghe.
Cậu ta bịa đặt, nói Diệp Tình mới về đến nhà, cùng một đám côn đồ uống rượu, lêu lổng, ai biết đã làm những gìLúc này Diệp Tình vẫn đang làm bài tập, nghe thấy Diệp Tuấn ở ngoài càng nói càng quá đáng, thật sự nhịn không được nữa.
Cô mở cửa ra, con ngươi xinh đạp tràn đầy lửa giận :“ Diệp Tuấn, cậu đừng quá đáng! Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi cùng người khác đi uống rượu lêu lổng?”Diệp Tuấn không cho là đúng : “ Ô, vậy được, là đi nhà người ta được chưa?” cậu ta cười nhạo một tiếng : “ cái này còn quá đáng hơn so với đi quán rượu, cư nhiên trực tiếp đi đến nhà người ta, cô không sợ à?”Gương mặt trứng gà xinh đẹp của Diệp Tình tràn đầy tức giận nhìn Diệp Tuấn.
Diệp Huy mặc dù mới tan ca nhưng đầu óc vẫn thanh tình, lý trí.
Ông ta cũng biết con trai mình là người như thế nào, thừa dịp ông không có nhà không ít lần bắt nạt Diệp Tình.
Diệp Huy cau mày quát lớn Diệp Tuấn : “ Tiểu tử thối, thế nào lại nói chị mày như vậy?? Nhanh chóng quay về phòng.
”Mặc dù Diệp Huy biết con gái khẳng định không giống Diệp Tuấn nói nhưng ánh mắt nhìn cô vẫn có chút không thích hợp.
Ông có chút nghiêm khắc dặn dò Diệp Tình : “ chăm chỉ đọc sách, đừng làm những chuyện khác.
”Diệp Tình muốn giải thích với cha nhưng nhìn bộ dạng không kiên nhẫn của ông thì những lời giải thích biến thành một câu bất lực thỏa hiệp : “ con biết rồi”.
Danh Sách Chương: