- Không phải bà vừa gặp trai đẹp đấy chứ.
- Nên nhớ từ bây giờ tôi không bao giờ rung động trước trai đẹp đâu. Trừ anh_ Nó nói nhỏ
- Ủa rồi sao bà cười
- Tại_ Nó cười
- Khai nhanh
- Ảnh quàng khăn của ảnh cho tôi nè. Nói chuyện dễ thương ứ chịu được. Giọng vừa ấm vừa hay nữa. Con trai gì mà vừa học giỏi, đẹp trai con nhà giàu, ăn mặc thì khỏi chê đã thế là ga lăng nữa_ Nó kể
- I know.... xinh cũng là một lợi thế mà
Nó lại cười tủm tỉm, kéo khăn lên, mùi nước hoa gì mà thơm thế này.....
Cả buổi học nó vui lạ thường....., con người có tình yêu vào là nó khác mà.
Trên đường về, nó tí tửng nắm tay Thu Hà vừa đi vừa hát cho nhỏ nghe "This love" bằng tiếng hàn
- À.... bà có quen chỗ nào làm thêm hem. Nhẹ nhàng tình cảm như bán sách vở quần áo blabla ý_ Nó nhớ ra nói
- Bà muốn làm thêm à
- Biết sao giờ. Lương mẹ tôi tháng được bao nhiêu đâu, tiền dạy thêm cũng tạm nhưng còn phải trả khoản nợ vay cho bố đi úc ý. Mà tôi bà biết đấy, tôi không thể chi tiêu tiết kiệm nổi.
- Để tôi hỏi dùm cho. Nhưng tiểu thư như bà biết làm gì không?
- Hem được nói như vại. Bây giờ không làm thì ăn cám ư?
- Haizzzz. Thiếu tiền thì nói một tiếng tôi đưa cho sau này đi làm trả, chứ bà làm nổi không?
- Không đến mức đấy. Tại mới đặt bộ sách hết nhiều quá nên hem có tiền trả thôi
- Thì cứ lấy của tôi trả trước đi. Tiền của tôi có bao giờ dùng đến đâu
- Thương bà_ Nó dang tay ôm Thu Hà
- Sau này có lấy được đại gia thì nhớ tôi là được
- Yêu nhiều nhiều.
Haizzzz
Từ lúc bào nó rơi vào cảnh phải đi mượn tiền thế này chứ. Biết mẹ nó cũng đâu có dư gì nhiều đâu nên nó không dám xin. Giá như bây giờ có tiền thật nhiều rơi từ trên trời xuống thì hay biết mấy
Nghĩ lại thấy thương ba mẹ nó quá. Lâu nay vô tâm quá, chỉ biết tiêu tiền mà không nghĩ ba mẹ đã vất vả thế nào. Lại còn đi crush người ta nữa. Thật là..... hay là nó làm con ngoan thử một lần đi. Dành học bổng là mục tiêu duy nhất của nó bây giờ. Ở trường quốc tế này, với điều kiện gia đình nó thì có thể xem là nghèo so với các học sinh khác. Bây giờ chỉ cần cố gắng thi cử điểm cử đầu khối như lâu nay cuối năm ăn chắc nó sẽ có học bổng, đương nhiên là nó sẽ gửi về cho mẹ trả nợ, nó thật biết nghĩ sâu xa mà. Tự nhiên cảm thấy nó ngoan quá
Thu Hà nhìn nó cười cười vô cùng tò mò:
- Lại cười ư? Bà đang nghĩ cái gì thế này. Hay lại ảnh rồi
- Học bổng ở đây xét thế nào ý nhỉ?_ Nó đăm chiêu suy nghĩ
- À quên chưa nói với bà. Lần này phải mở tiệc ăn mừng nhé. Hôm qua tôi vô tình nghe được cô đề cử bà vào danh sách học bổng của Mỹ ý. 3 năm học này bà sẽ được miễn học phí. Ngoài ra được trợ cấp một khianr tiền khá lớn. Because một lí do nho nhỏ là bà ngoan èn học giỏi, gia đình chưa khá giả ý. Tại sao lại thế nhỉ? Tôi vô cùng thắc mắc.... tôi thấy bà cứ quý tộc kiểu gì ý, gia đình khó khắn chỗ nào thế.
- Thật á. Hả hả hả?_ Nó nhảy cẩng lên, không phải ông trời nghe được ước nguyện của nó đấy chứ
- Đùa làm gì
- YEAH_ Nó ôm lấy Thu Hà nhảy lên. Hanh phúc quá mà
- Có cần thế không cơ chứ_ Thu Hà kéo lại áo khoác sau khi nó làm cho xệch xoạc
- Cứ như là đang mơ ý_ Nó vội vàng lấy điện thoại ra gọi cho mẹ nó để khoe.... blabla
Đi xem bói bà thầy bảo nó luôn gặp được may mắn trong cuộc sống, sự nghiệp ổn định, đường tình duyên có trắc trở nhưng "sau tẩ cả lại trở về với nhau". Nó có tướng lấy được chồng giàu, mà lại là mối tình đầu tiên của nó. Bởi vậy từ đó cứ mỗi lần nói gì, làm gì nó cũng đều tự cho là không cần thiết và tự ảo tưởng là hiển nhiên nó sẽ lấy được đại gia.
************************************
hơi nhảm xíu. Chương sau sẽ viết tử tế hơn
#bycỏmây