Chương 15
Mà Nhược Tuyết đã cướp đi khí vận của thế giới này, khí vận ấy vốn dĩ là của ai?
[Ngươi đoán đúng rồi đấy.] Từ chất giọng không nghe ra nam nữ của hệ thống, Diệp Vãn Tình tìm được chút ý tứ tán thưởng.
Nàng im lặng đợi hệ thống nói tiếp.
Hệ thống: [ Sở dĩ người xuyên không có khí vận lớn toàn là vì bọn họ đã cướp khí vận của những người trong thế giới này.Vì bát tự của Nhược Tuyết và Chiến Bắc vương có tỷ lệ trùng khớp rất cao nên hắn mới thành người hy sinh.Từ khi Nhược Tuyết đến thế giới này thì nàng ta đã bắt đầu hấp thu khí vận của Chiến Bắc vương rồi.]
Diệp Vãn Tình suy tư một lúc rồi nói: [ Vậy theo như những gì ngươi nói thì khí vận của Chiến Bắc vương sẽ dần dần bị Nhược Tuyết hấp thu, đến khi khí vận của Chiến Bắc vương bị hấp thu hết thì thọ mệnh của hắn cũng cạn? ]
Hệ thống: [ Đúng vậy, năm nay ngươi đã mười bốn tuổi, nếu không có gì thay đổi thì đến năm ngươi mười tám, Chiến Bắc vương sẽ chết.]
Năm nàng mười tám? Diệp Vãn Tình và thế tử phủ Chiến Bắc vương có hôn ước từ khi nàng mười tuổi, nghe đâu từ thời lão hầu gia, Diệp gia và Cố gia đã có hôn ước này.
Vốn là muốn tiểu thư Diệp phủ gả cho Chiến Bắc vương nhưng tiếc rằng lão phu nhân chỉ sinh được hai người con trai, bên Cố gia lại chỉ có mình Chiến Bắc vương nên hôn ước cũng không thành.
Đời con không được thì truyền đến đời cháu, vì sau lầm của lão phu nhân mà cho đến tận bây giờ đại phòng vẫn không có nổi một đứa trẻ.
Nhị phòng có nàng và con trai của Đào di nương.
Nên lẽ dĩ nhiên hôn ước này đã rơi trúng đầu nàng.
Cha mẹ Diệp Vãn Tình vốn rất lo lắng, bởi vì thế tử không phải là con ruột của Chiến Bắc vương.
Nghe nói từ năm mười lăm tuổi Chiến Bắc vương ra chiến trường giết địch, năm hai mươi tuổi đã là đại tướng quân thống lãnh thiên binh vạn mã, phong hào “Chiến Bác”- chiến thần Bắc Tinh, đã nói lên sự oai hùng tài giỏi của con người này.
Trong kinh thành không biết có bao nhiêu tiểu thư quyền quý say mê phong thái của Chiến Bắc vương, từ khi Chiến Bắc vương qua tuổi nhược quán thì số lượng bà mai muốn đạp đổ cửa lớn của Chiến Bắc vương phủ chỉ có ngày một nhiều thêm.
Nhưng Chiến Bắc vương lại không đáp ứng bất kỳ tiểu thư nhà nào, dường như chưa có ý muốn thành gia lập thất.
Tất nhiên lý do từ chối thế này làm sao có thể khiến người ta cam tâm? Các tiểu thư trong kinh ráo riết truy tìm, xem xem là cô nương nhà ai đã đoạt được chiến thần của bọn họ.
Dĩ nhiên là tìm không thấy, chỉ có những mỹ nhân nức tiếng trong kinh lúc bấy giờ mới được đặt vào vòng nghi vấn, mọi người xì xào bàn tán xem ai trong số họ mới là người Chiến Bắc vương thích.
Cứ thế hai năm trôi qua, Chiến Bắc vương trở về từ chiến trường rồi đột ngột bế đi một đứa bé trong gia tộc nhận làm con thừa tự.
Tuyên bố cả đời này sẽ không thành gia lập thất.
Các cô nương tiểu thư ái mộ Chiến Bắc vương đau khổ vô cùng, dân chúng kinh thành thì bàn tán xôn xao, phải chăng Chiến Bắc vương đã bị thương “chỗ đó” trong lúc đánh giặc? Mặc kệ những lời bàn tán ngoài kia ngày một trở nên khó nghe, Chiến Bắc vương vẫn giữ thái độ im lặng, hắn giao đứa bé cho lão vương phi chăm sóc còn mình thì tiếp tục ra biên cương trấn thủ.
Lúc bấy giờ lão hầu gia đã mất từ lâu, Diệp phủ càng lúc càng suy sút.
Mắt thấy cơ hội đến rồi, lão phu nhân liền vội vàng đến Chiến Bắc vương phủ.
Sau đó hôn ước giữa tiểu thư Diệp gia và thế tử phủ Chiến Bắc vương cứ thế được quyết định.
Danh Sách Chương: