Chương 49
Đến đây thì Diệp Vấn không khỏi kinh ngạc, hắn nói thẳng: “Thế tử đã biết rõ tình hình hiện tại của nữ nhi rồi mà vẫn quyết định như thế?”
Diệp Vấn vẫn không dám tin những chuyện đang xảy ra, con gái của hản dĩ nhiên là tốt nhưng mà…
Cố Thừa Duệ khẳng định: “Ta biết rõ, nhưng ta vẫn sẽ cưới Diệp tiểu thư về làm thế tử phi của Chiến Bắc vương phủ.”
Nhận được lời khẳng định của Cố Thừa Duệ, cuối cùng trên mặt Diệp Vấn cũng nở nụ cười.
Sau khi nói chuyện một lúc, Cố Thừa Duệ hỏi Diệp Vấn: “Diệp bá phụ, ta có thể gặp Diệp tiểu thư một lát được không?”
Diệp Vấn do dự: “Cái này…”
Cố Thừa Duệ lại cười: “Bá phụ đừng lo, ta và Diệp tiểu thư là quan hệ hôn phu và hôn thê mà, ta chỉ muốn nói với tiểu thư mấy điều, sẽ không mất nhiều thời gian đâu”
Diệp Vấn cũng biết quan hệ tình cảm giữa Diệp Vãn Tình và Cố Thừa Duệ vẫn luôn rất tốt, để Cố Thừa Duệ đi gặp Tình nhi biết đâu sẽ khiến tâm trạng con bé tốt hơn.
Nghĩ vậy, Diệp Vấn gật đầu đồng ý, hẳn gọi gia đỉnh thân tín của mình lại: “A Sơn, ngươi dẫn thế tử đến Hải Đường viện.”
Một gia đinh nhỏ người nhưng có vẻ nhanh nhẹn chạy đến, khom lưng đưa tay tạo thế mời: “Mời thế tử đi theo nô tài.”
Diệp Vấn thấy không còn việc gì nữa cũng muốn trở vê viện của mình, hắn về chuẩn bị hành lý tiếp tục lên đường tìm danh y.
Đợi Cố Thừa Duệ đi xa, không khí trong sảnh đường lập tức sinh động hẳn lên.
Lão phu nhân gõ quải trượng xuống sàn, vừa không ngừng cười nói liền ba chữ tốt.
“Tốt, tốt, tốt! Hôn ước của Tình nhi và thế tử vẫn sẽ tiếp tục, thật không ngờ mọi chuyện lại diễn ra suôn sẻ như vậy.
Miễn bàn trong lòng lão phu nhân lúc này đang vui vẻ như thế nào.
Đại phu nhân và đại lão gia đương nhiên cũng biết được chỗ tốt khi bám víu được quan hệ với Chiến Bắc Vương phủ, cả ba người không khỏi hân hoan vui cười.
Đại phu nhân vốn kiêu ngạo chẳng nể nang ai, nàng ta hé miệng cười khanh khách: “Đúng vậy, ai mà ngờ được con gái của nhị thúc đã bị hủy dung rồi mà vẫn có thể làm thế tử phi cơ chứ.Thật chẳng biết nên nói con bé có phúc hay thế tử gia mắt mù nữa”
Lão phu nhân trầm mặt: “Ngươi nói cái gì thế hả, lỡ mà vào tai thế tử thì cha của ngươi cũng không cứu được ngươi đâu!”
Đại phu nhân nói xong cũng biết mình lỡ lời, nên nàng ta bĩu môi không nói nữa.
Cái thái độ dửng dưng kiêu ngạo đó rõ ràng là chẳng đặt lão phu nhân vào mắt khiến bà ta ngứa ruột ngứa gan, trong lòng lại thêm một lần hối hận năm xưa đã rước ả đàn bà này vào Diệp phủ.
Đại lão gia thì im thin thít chẳng hó hé gì, trong đầu gã ta đang mơ màng mai sau Diệp Vãn Tình được gả vào Chiến Bắc vương phủ làm thế tử phi, gã cũng sẽ thăng quan phát tài.
Đợi đến lúc gã làm quan còn to hơn cha vợ của gã thì gã sẽ…
Đại lão gia lén lút liếc qua đại phu nhân bằng ánh mắt ghét bỏ, đến lúc đó gã sẽ hưu con đàn bà này, rồi nạp mấy phòng mỹ thiếp, đẻ cho gã vài đứa con trai kháu khỉnh.
Ba người trong đại sảnh đều chìm đảm trong mộng tưởng hão huyền của mình.
Ở kiếp trước Cố Thừa Duệ và Diệp Vãn Tình chỉ gặp nhau trong những lần hội họp yến tiệc của vương phủ, đây là lần đầu tiên Cố Thừa Duệ đến khuê phòng của Diệp Vãn Tình.
Danh Sách Chương: