” Có ý tứ gì?” Lãnh Phong Lam ước chừng nghe hiểu thành ngữ kia, nhưng lại không minh bạch cho lắm.
“…… Chính là liên hoàn kế.” Hắn gật đầu, tiếp tục nói,” Ngươi nói người trong lòng Thủy Nguyệt Hàm chính là Hàn Ngự, bởi vì thời điểm ngươi sang Thủy Nguyệt quốc làm chất tử hắn luôn bên cạnh người, lúc này hắn cùng Thủy Nguyệt Hàm nảy sinh cảm tình – hiển nhiên là đoạn tình ái này che dấu rất sâu, phỏng chừng trừ ngươi với Tiểu Lam ra bên ngoài không ai biết, trong đó có cả thái hậu. Cho nên, an bài Hàn Ngự hộ tống Nguyệt Hàm.”
Lãnh Phong Lam đồng ý gật đầu,” Đúng vậy.” Hàng mi sắc bén chau lại,” Nhưng đêm nay ngươi thực sự nhượng ta ngủ trong này cùng ngươi?”
Quỷ dị cười, Lục Vũ Hạo lắc đầu,” Thái hậu biết ta đi đại gióng trống khua chiêng náo loạn một hồi chắc chắn sau này nhất định sẽ có cảnh giác, càng hội điều tra ta, hắc hắc, đáng tiếc nàng cái gì cũng tra không đến……. Sau đó, nàng là muốn cho Thủy Nguyệt quốc cùng Thiên Phong quốc quan hệ càng tiến từng bước, cho nên với nàng ta là chướng ngại lớn nhất. Để diệt trừ ta có lẽ nàng sẽ tìm mọi cách để loại bỏ ta. Minh phi trước mắt có mục đích gì ta cũng chưa rõ nhưng ta có thể đoán được rằng nàng có thể vì một lý do nào đó mà bị Thái hậu chế trụ, cũng có thể là muốn cùng thái hậu liên thủ để đạt được mục đích.”
Lãnh Phong Lam đứng dậy, đích thân đi lấy một chén nước cho Lục Vũ Hạo, ngồi xuống nói,” Vì cái gì ngươi có thể tự tin Thái hậu không tra ra ngươi, nói thật, sư phụ đối với ngươi cũng là hàm hồ kì từ. Còn có, ngươi dựa vào cái gì nói Minh phi có không biết mục đích?”
Tiếp nhận chén nước do Lãnh Phong Lam đưa đến, Lục Vũ Hạo không chút do dự uống xong rồi nói,”…… Không phải phức tạp như ngươi tưởng, về ta, các ngươi chỉ cần coi như là ‘Lục Vũ Hạo’. Dù sao ta đối với ngươi không có ác ý. Cũng không muốn trở thành kẻ địch của ngươi.” Mắt đảo qua đảo lại, rồi sau đó nhìn Lãnh Phong Lam, nguy hiểm nói,” Lam…… Ngươi sẽ không đến bây giờ đối với ta vẫn còn hoài nghi đề phòng?”
Lãnh Phong Lam thâm thúy nhìn vào mắt Lục Vũ Hạo nói,” Ngươi nghĩ ta phóng cho ngươi đi là hoài nghi ngươi?”
” Đều không phải, hắc hắc.” Lục Vũ Hạo tiếp tục uống một ngụm nước, cười nói,” Cho nên Mẫu hậu ngươi cùng Minh phi có quan hệ thân cận ta cũng chỉ là có chút suy đoán mà thôi, ngươi cứ yên tâm. Trước mắt, ngươi hãy ngoan ngoãn giả như thực sủng hạnh ta, chúng ta thu hút ánh mắt của Thái hậu, tiếp theo, thần không biết quỷ không hay làm Hàn Ngự cùng Thủy Nguyệt Hàm gạo nấu thành cơm.”
“……” Nhìn thấy tiểu hài tử cười trước mắt, Lãnh Phong Lam bỗng nhiên thấy đáy lòng có chút kỳ quái.
Lục Vũ Hạo đứng dậy, ở trong phòng qua lại đi rồi vài bước,” Về phần nội tình chính biến hoàng cung năm năm trước, ta cuối cùng thấy điểm đáng ngờ quan trọng.”
Suy nghĩ của Lãnh Phong Lam bị cắt đứt, ngẩng đầu nhìn Lục Vũ Hạo nói,” Như thế nào?”
” Ngươi nói ca của ngươi là…… Khụ, tiền nhiệm Hoàng đế là bị độc chết. Ngươi còn nói Tứ đệ Lãnh Mẫn Chi của ngươi là đáng nghi nhất.” Lục Vũ Hạo trực tiếp nhìn về phía Lãnh Phong Lam,” Nhưng lại vì cớ gì không có điều tra rõ ràng hung thủ? Cứ như vậy không giải quyết được gì? Tiểu Lam bị phó thác cho ngươi lúc mọi chuyện đã xong?”
Ánh mắt có chút đáng sợ, nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ bình thản, đối Lục Vũ Hạo nói,” Xem ra ngươi còn không biết, ta cùng ngươi cha Tiêu Dao Vương Lục Thuấn Hành là quan hệ thầy trò. Bằng không, cái ngươi gọi là đáng nghi sẽ không có.”
“A?” Lục Vũ Hạo như tỉnh mộng – hắn ngay cả ” Cha” đến bây giờ cũng chưa gặp qua a a a a a a a a!
” Khi ta còn nhỏ thân thể không được hảo, Phụ hoàng đưa ta đến Phượng Hà sơn tĩnh dưỡng, ta cũng không hỏi nhiều sự tình ở Hoàng cung. Thời điểm quen với sư phụ, sư phụ đang tang thê hậu ở chung quanh đấy dạo chơi, mang theo ngươi và Lục Tiểu Mục còn nhỏ. Sư phụ rất lợi hại, hắn vài lần cấp dược đã chữa khỏi cho ta, ta liền đi theo sư phụ học kiếm còn có một ít cổ thư. Cho dù khi ta bị đưa đi làm chất tử, sư phụ cũng không cùng ta đoạn tuyệt vãng lai rất hay lui tới, Hàn Ngự là Mẫu hậu ban cho ta, ta liền đem hắn trở thành huynh đệ tốt.” Lãnh Phong Lam khi đang nói chuyên, vẻ mặt luôn nghiêm túc nhưng đúng là có chút hòa nhã,” Ta thực kính ngưỡng sư phụ nên theo người vân du, đương nhiên khi đó mới 28 tuổi, tự nhiên là không sợ trời cũng không sợ đất. Nhưng chính là ba năm sau…… Sư phụ bỗng nhiên mang ta trở về Hoàng cung, thời điểm này đại ca đã trúng độc đã quá sâu nhưng lại không biết là người nào xuống tay.” Ngữ điệu bình ổn lại có chút run nhè nhẹ, tựa hồ ẩn nhẫn tức giận,” Khi ta tĩnh dưỡng thì huynh đệ có cả tỷ tỷ đều đến thăm ta, ta cũng theo định kỳ hồi Hoàng cung trụ, cho nên nghĩ rằng Hoàng cung cũng chỉ lớn hơn một gia đình không nghĩ lại có nhiều âm mưu đến vậy. Nhưng trước khi đại ca chết…… Hai năm sau có một trận đại tuyết, Hoàng cung lửa ngập tận trời, ta liều chết chạy vào Hắc Long điện (tẩm cung của Hoàng đế – cùng Xích Phượng Cung cách một cái đường lớn), chỉ nhìn thấy Tiểu Lam ôm ca ca khóc, sau đó ca ca đem di chiều nhét vào trong tay ta rồi tắt thở.”
“…… Cha ta có chuyện gì không?” Lục Vũ Hạo khó hiểu – Hắn từ nhỏ không có người quan tâm giống như Lãnh Phong Lam nên có chút đồng cảm. Chẳng trách hắn luôn lãnh ngôn lãnh ngữ nghi tâm quá nặng. Nói đến đây, bọn họ thực đích rất giống a, đáng tiếc chính mình tựa hồ lại càng không hạnh phúc……
” Ngươi phải biết rằng, bức vua thoái vị là chuyện lớn như thế nào…… Đem chuyện hỏa hoạn kia ra điều tra tới cùng, hiển nhiên……” Lãnh Phong Lam tựa hồ cực độ sinh khí gằn từng chữ,” Giới nghiêm…… Cả hoàng cung năm vạn cấm vệ quân bị mẫu hậu khấu hạ không cho hành động, mặt khác đem bốn nghìn quân trấn thủ bốn đại môn hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào tiến thành. Ca ca vừa nắm vị vài năm, biên cương tướng quân đều không dám mạo muội cứu giá.”
” Cha ta lúc ấy dùng lực lượng trong tay bảo trụ ngươi tiến vào Hoàng cung, ngươi muốn nói như vậy đúng không.” Lục Vũ Hạo lại nói” Ta đã hiểu, di chiếu kia nói người thừa kế ngôi vị là ngươi, như vậy tự nhiên sẽ có rất nhiều người phản đối, trong đó không thể thiếu đám kia liên thủ hạ độc bức vua thoái vị, không có điều tra ra thì thực sự rất nguy hiểm…….Ý của ngươi là Tứ đệ Lãnh Mẫn Chi hẳn là ở phía sau chỉ đạo? Nhưng thực chất người đó là Thái hậu, là mẹ ruột của ngươi a!”
“…… Ngươi vừa nghe cũng đã hiểu, ta đích thực không phải bệnh tật, chính là Mẫu hậu mỗi ngày đều đưa tới trà an thần. Sư phụ nói chắc chắn là thật, ta nghĩ.” Lãnh Phong Lam lắc lắc đầu, ánh mắt có chút mơ hồ,” Thời điểm đại ca chết nàng cũng thờ ơ thậm chí còn trợ giúp hung thủ…… Nàng cuối cùng vẫn là muốn đem một nửa Thiên Phong quốc cấp Thủy Nguyệt quốc, hay chính là đưa cho nam nhân nàng yêu Trần Phi quốc.”
Lục Vũ Hạo trợn to mắt, không thể tưởng tượng nổi, vội la lên,” Kia ngươi rất lợi hại a, bị nàng khống chế cư nhiên còn có thể đem quyền to cầm ở trong tay, ta còn tưởng rằng nàng sẽ giống như Từ Hi buông rèm nhiếp chính! Trách không được cái tên Sa gì gì kia nói ngươi là đối thủ duy nhất của hắn”
” Ta chính là thực hiện lời hứa với ca ca. Người kia không phải là Sa gì gì, hắn tên Sa Trầm Thanh, là Địa Hỏa quốc Hoàng đế.” Lãnh Phong Lam cũng không để ý ai là Từ Hi, trực tiếp tiếp tục đề tài nói,” Sa Trầm Thanh hẳn là không biết ngươi không ngốc?”
” Ân, hẳn là không biết. Ta lúc ấy bị hắn bịt miệng, nói không thành lời.” Lục Vũ Hạo giận dữ nói,” Ai, quả nhiên thực phiền toái a……. Chẳng qua nói đi nói lại, hôm nay ngươi có khả năng cùng ta nói nhiều như vậy thật sự là rất vinh hạnh.”
” Chúng ta không phải bằng hữu sao chứ? Không biết vì cái gì, trừ Tiểu Lam, mấy cái chuyện cũ này ta chỉ đối với ngươi nói.” Lãnh Phong Lam khóe miệng một tia cười khổ.
Có lẽ ngồi trên cao không thể không lạnh, Hoàng đế là người cô độc nhất đi.
” Ha ha, đó là bởi vì bổn đại gia anh tuấn tiêu sái phong lưu gặp người người thích gặp hoa hoa nở, bình dị, gần gũi, thông minh, am hiểu lòng người……” Vừa mới còn vẻ mặt bình tĩnh, hiện tại chính là cao hứng!
Bộ dạng Lục Vũ Hạo nói thật trừ cặp mắt to lộ ra linh khí, lông mi có chút anh khí, bộ dạng thật sự là cực độ tiểu nhược thụ – đáng tiếc tính cách là một bụng đen tối, ác muốn làm, tùy tiện, ngu ngốc, đúng là lẫn lỗn nhiều thể loại.
Vì thế khí chất thượng có một chút kỳ dị thần bí.
” Nên vấn đề của ngươi đã giải quyết xong. Đêm nay ngươi trước tiên ngủ đi. Tấu chương còn có nhiều lắm. Như ngươi nói phải nắm giữ thiên hạ không để cho người khác thừa dịp mà loạn……” Hắn xoay người,” Liền phải chặt chẽ nắm giữ trong tay mình. Ca ca cũng sẽ dưới cửu tuyền yên lòng nhắm mắt.”
Sắc trời dĩ ám, ánh nến nhảy nhót……Lục Vũ Hạo trông bóng dáng Lãnh Phong Lam nháy mắt cao lớn lên.
Có thể do đều đồng dạng mà nếm qua tư vị cô độc, trong lòng tự nhiên ấm áp.
Hắn cười,” Được a, giường ta mấy ngày này đều nhượng ngươi một nửa. Chẳng qua vì biểu hiện ngươi thực sủng ái ta, phiền toái đem tấu chương ôm tới nơi này phê.”
“……” Lãnh Phong Lam thật lâu sau không nói gì, sau nửa ngày mới nói,” Nhưng như vậy có thể hay không bị mẫu hậu hoài nghi? Ta cùng ngươi trọn đêm vân vũ ngày hôm sau cong hưng phấn vào triều? Còn đem tấu chương phê xong rồi?”
” Nói cũng là……” Lục Vũ Hạo cảm thấy được sơ hở trong kế hoạch,” Phải khiến thần không biết quỷ không hay…… Ân……” Bỗng nhiên ánh mắt sáng ngời, đi đến bên cạnh Lãnh Phong Lam ngửa đầu nói,” Hắc, đem tấu chương trọng yếu gia cấp phê chuẩn, bí mật truyền tẩu. Đừng nói với ta là ngươi không có tâm phúc đấy nhé. Khụ, mặt khác…… Ngươi hoài nghi đại thần Tứ đệ của ngươi thì tấu chương của họ cũng phải xem, nhưng không cần phê, bọn họ đang muốn, trọng yếu là điều tra, tốt nhất đem sự tình khiến cho càng lúc càng lớn, càng lớn Thái hậu sẽ càng bất mãn, càng bất mãn chú ý lực liền càng tập trung, đến lúc đó hết thảy liền dễ làm.”
Lãnh Phong Lam ánh mắt thâm trầm đích nhìn Lục Vũ Hạo, cuối cùng gật gật đầu, xoay người ly khai.
” Cáp–” Vươn người một cái, Lục Vũ Hạo híp mắt lười nhác đi vào nội đường, chuẩn bị mộng hội chu công.
Hôm nay đã xảy ra thiệt nhiều sự tình a…… Mệt chết……
Thiên Phong quốc Hoàng Thành – Đông môn Thanh Long Môn hướng tây, đó là Nguyệt Hoa Các giành cho ngoại quốc tiết sử.
Hiện tại, đã là thời gian nghỉ ngơi, trong viện đúng là thiết thiết tư ngữ. (không tiếng động)
” Hảo lạnh…… Chủ tử thực không có lương tâm bắt Một Năm đi xem xét tình hình! A…… Hàn Ngự ngu ngốc kia vì cái gì cùng công chúa một chút thanh âm cũng không có……” Lâm Một Năm một bên sụt sịt nước mũi oán giận, một bên giương mắt nhìn ngọn đèn ở Nguyệt Hoa Các.
” Chủ tử tha nếu Một Năm đi mà không có tin tức gì báo lại…… A, hảo đáng thương……” Nói xong đã mau muốn khóc.
Nguyệt minh sao thưa.
Bạch sương giăng trên mái ngói lưu li ở Nguyệt Hoa Các, Lâm Một Năm lại kinh dị nhìn thấy một hắc y quỷ ảnh.
Thiếu chút nữa thét lên, cuối cùng che miệng mình nhẫn trụ…… Ai–!