• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Nene

Cho dù thằng nhóc này có tỉnh lại thì cũng không còn tác dụng gì nữa rồi.

Nếu không phải trước kia thấy nó buộc chặt được Đồng Ngải Linh, có thể sau này gia sản của Đồng gia cũng sẽ nằm trong tay nó thì bà còn lâu mới đồng ý để con gái mình cho nó chà đạp!

Cũng may lần này cái thai của Y Nhu là mang thai giả, nếu không, bà có thể sẽ treo cái thằng nhãi Từ Chu Phi chết tiệt kia lên đánh một trận tơi bời!

Nếu Đồng Ngải Linh đã không muốn thằng nhóc thối này nữa, vậy thì nó không còn tác dụng gì cả, để nó làm kẻ gánh tội thay cũng là điều cần thiết, dù sao bà ta có rất nhiều cách khiến cho nó không mở miệng được.

"Người bị hại? Ài, đừng có nói cái đứa tiện **** này đáng thương như vậy chứ!!! Nếu như cô ta không biết thì làm sao mà mang thai đứa con của Từ Chu Phi được? Nếu như cô ta không biết, có thể đi vào chung cư của chị tôi sao?"

Nhưng Đồng Ngải Ni không dễ bị lừa gạt như vậy, chỉ vào Giang Y Nhu mà mắng.

"Minh Phong..."

Giang Vũ Hiên cũng biết, chuyện này không dễ dàng lừa cho qua như vậy, Đồng Ngải Ni không giống như Đồng Ngải Linh, đứa nhỏ này rất tinh ranh!!

"Ngải Ni, bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là tìm được chị gái con, còn về phần hai mẹ con Giang thị, chờ chuyện này kết thúc, hãy để cho bọn họ dọn ra ngoài thôi..."

Đồng Minh Phong nhìn cũng không nhìn Giang Vũ Hiên lấy một cái, mở miệng nói với con trai mình.

Ông đối xử tốt với mẹ con Giang thị, đó là ở dưới tình huống hai người họ không làm tổn thương đến Ngải Linh Ngải Ni.

Giữ Giang thị lại lâu như vậy cũng là vì Ngải Linh rất thích Giang Vũ Hiên, hơn nữa con bé đối xử với Ngải Linh rất tốt.

Lại không ngờ rằng, hai mẹ con này thật sự trêu đùa ba cha con bọn họ như kẻ đần!

"Minh Phong? Anh nói gì vậy?"

Giang Vũ Hiên tuyệt đối không ngờ rằng, Đồng Minh Phong lại có thể tuyệt tình như thế, nói ra những lời như vậy, bà ta đã hầu hạ ông suốt 5 năm!!

Làm sao ông có thể chỉ vì cái nha đầu* chết tiệt Đồng Ngải Linh kia mà dễ như trở bàn tay nói ra những lời như vậy chứ?

*Nha đầu: Đầu trẻ gái thời xưa, tóc cột trái đào, tẽ ra hai bên, bé gái gọi là "nha đầu", giống như nha hoàn, tì nữ, cũng chỉ sự khinh miệt đối với người con gái. Nha đầu còn có nghĩa là tiếng xưng hô thân thiết của cha mẹ đối với con gái hoặc của trưởng bối đối với người nữ trẻ tuổi bậc dưới. (Nguồn: Tổng hợp từ từ điển Hán Nôm)

"Nói cái gì bà không nghe thấy à? Có điếc không? Bà đi chết đi!!!"

Đồng Ngải Ni thấy Giang Vũ Hiên bò đến trước mặt Đồng Minh Phong, định ôm đùi ông, tiến lên đẩy bà ta ra.

"Hừ!"

Đồng Minh Phong cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, rời khỏi đại sảnh, ông đã sai toàn bộ người của mình đi tìm Đồng Ngải Linh khắp nơi.

Lại chỉ phát hiện cô đã bán hết các căn nhà trên danh nghĩa đi, xe cũng bán rồi, giống như là định sau này rời khỏi nơi này, không bao giờ trở về nữa.

Chuyện này làm cho ông cảm thấy vô cùng hoảng hốt, con gái ông định không cần ông nữa sao?

Ông làm cha như vậy, quá thất trách! Con gái bị oan ức như vậy, cũng không nghĩ đến phải về nói cho ông mà chỉ một mình trốn ra ngoài...

Con gái ông, thật sự là quá đáng thương!

Chờ hai cha con Đồng Minh Phong vội vàng ra ngoài tìm người, Giang Vũ Hiên mới lau nước mắt đứng lên.

Bây giờ bà khóc cũng vô dụng, Đồng Minh Phong đã không để ý đến bà ta nữa, vậy bà ta còn khóc cho ai xem?

"Mẹ..."

Giang Y Nhu lại không bình tĩnh lão luyện giống như Giang Vũ Hiên, giờ cô ta còn đang cảm thấy rất buồn bực! Vốn dĩ cô ta chỉ muốn giả dạng là đang mang thai để lừa gạt người khác thôi, lại không ngờ rằng, lần này cô ta thật sự đã mang thai rồi!

Hơn nữa, bây giờ cô ta còn không thể tùy tiện phá thai giống lần trước, nếu phá thai thì đời này cô ta cũng không thể mang thai được nữa!

Cô ta thật sự rất tức giận, tại sao! Dựa vào cái gì mà cô ta chỉ mới phá thai một lần đã không thể mang thai nữa, mà những người khác cho dù có phá bốn lần năm lần cũng vẫn gả chồng sinh con được!

"Mẹ cái gì mà mẹ? Mày cái đứa con chồng trước chết tiệt này! Nếu không phải vào lúc mấu chốt mày lại rơi dây chuyền thì mọi chuyện sẽ biến thành như ngày hôm nay sao?"

Giang Vũ Hiên nhìn thấy Giang Y Nhu liền nổi giận, năm đó bà ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, bị cha của Giang Y Nhu lừa gạt, sinh ra một thứ tiêu hao tiền của như này.

Editor: Mới vào học mà mệt gần chớt á:(( Mai nghỉ hehehehe:>

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK