Sau đó đệ tử kia được đệ tử mặc trang phục tông môn dẫn đi, Lý Quan Kỳ phát hiện ký hiệu trước ngực của đệ tử kia hơi khác với trang phục của đệ tử ngoại môn thông thường.
Trước ngực có một đỉnh núi thẳng tắp chọc trời, có vẻ như đó chính là Thiên Kim Phong.
Chẳng bao lâu sau, liên tục có ánh sáng chói lóa lóe lên trong đám đông, có rất nhiều đệ tử của linh căn chân chính.
Trong đó có một cô bé có linh căn chân chính song hệ Thủy mộc, linh căn chính là mộc!
Nhìn thấy cảnh tượng này, trưởng lão Thiên Mộc Phong trên đài cao liền nhảy lên, hét lớn.
“Không ai có thể cướp được đệ tử này khỏi tay ta!! Thiên Mộc Phong ta muốn nó!!"
Những người khác liếc nhìn với ánh mắt khinh thường, lúc này những trưởng lão khác đều quay đầu nhìn về phía Lam Hòa, trưởng lão của Thiên Thủy Phong
Chỉ thấy Lam Hòa chìa bàn tay ngọc ra, mỉm cười nói: “Cũng năm trăm, tăng lượng không tăng giá.”
Trưởng lão Thiên Mộc Phong không hề do dự lấy ra một túi trữ vật, khá đau lòng ném cho Lam Hòa.
Lam Hòa nhận lấy túi trữ vật nheo mắt cười nói: “Ôi, linh thạch này thật sự rất có lời, không cần làm gì cũng kiếm được một nghìn viên linh thạch.”
Những người khác cũng không tiện nói gì, mà nữ đệ tử kia cũng được trực tiếp thu nhận vào trong nội môn của Thiên Mộc Phong.
Đột nhiên trong đám đông có sự hỗn loạn.
Chỉ thấy quả cầu pha lê trước mặt một thiếu niên tỏa ra ánh sáng màu vàng vô cùng lóa mắt!
Sau đó bát phong trưởng lão trên khán đài lập tức xuất hiện trên bầu trời.
“Thiên linh căn hệ kim!”
Thiếu niên kia dường như đã biết sẽ như thế này, nên trên mặt không có quá nhiều kinh ngạc.
Trưởng lão của Thiên Kim Phong mỉm cười với những nếp nhăn trên khuôn mặt.
Lách mình đến bên cạnh thiếu niên, ông ta lớn tiếng hỏi: “Ha ha ha, hảo tiểu tử, vậy mà là thiên linh căn!”
“Ngươi tên gì?”
Thiếu niên mặc đồ trắng có khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan lập thể nhưng chỉ có đôi môi hơi mỏng cho người ta một loại cảm giác rất khó hòa hợp.
Thiếu niên cúi người hành lễ với người đàn ông, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Lý Quan Kỳ, khóe miệng mang theo nụ cười nghiền ngẫm, hắn ta khẽ nói.
“Hồi trưởng lão, tiểu tử tên… Triệu Nguyên Lân!”
Lý Quan Kỳ đang cúi đầu đột nhiên chấn động!
Mà nụ cười trên mặt Triệu Nguyên Lân càng thêm sáng rực.
Trên mặt Mạnh Lâm Hải đầy ý cười nói: “Tốt tốt tốt! Sau này ngươi vào Thiên Kim Phong của ta, chính thức trở thành đệ tử nội môn của Thiên Kim Phong ta, ta cũng có thể thu nhận ngươi làm đệ tử chính, ý ngươi thế nào?”
Mạnh Lâm Hải là tu sĩ kỳ Kim Đan, đương nhiên có tư cách nhận gã làm đệ tử.
Nhưng Triệu Nguyên Lân tâm cao khí ngạo, một trưởng lão Kim Đan của Thiên Kim Phong bình thường cũng không thể khiến cho gã rung động.
Mục tiêu của hắn ta là trở thành đệ tử thân truyền của phong chủ Thiên Kim Phong!
Cho nên Triệu Nguyên Lân mỉm cười, không trả lời.
Mạnh Lâm Hải cũng chỉ mỉm cười bỏ cuộc, hầu hết những người có tài tính khí đều khá cao ngạo, ông cũng có thể hiểu.
Còn phong chủ của Thiên Kim Phong có thể để ý đến gã hay không, thì đó là một chuyện khác.
Thấy Triệu Nguyên Lân không có ý định rời đi ngay, Mạnh Lâm Hải có chút nghi ngờ hỏi: “Sao? Còn muốn ở đây xem?”
Trong mắt Triệu Nguyên Lân lóe lên một tia sáng, gã lớn tiếng nói: “Đương nhiên, ở đây có một người là đồng hương với ta, ta cũng muốn xem thử.”
Mạnh Lâm Hải cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng người đồng hương đó có quan hệ thân thiết với gã, muốn sau này ở trong nội môn chăm sóc một chút.
Chuyện này cũng không hiếm gặp ở trong môn, ông cũng không tiện nói gì nhiều.
“Ồ? Quan hệ tốt?”
Mà những lời tiếp theo của Triệu Nguyên Lân giống như một hòn đá khổng lồ ném vào mặt hồ tĩnh lặng.
Một hòn đá khuấy động ngàn lớp sóng!
“Không không không, ta không quen người có thể đổi mạng sống của tỷ tỷ mình để lấy mười quan tiền.”
“Chỉ là tại hạ có chút tò mò, Đại Hạ kiếm tông cũng cần người như thế này ư?”
Danh Sách Chương: