Một lúc sau, đợi đến khi Lý Quan Kỳ thuần thục vận chuyển công pháp thì Lý Nam Đình đã yên lặng đi ra khỏi tĩnh thất (1) tu luyện.
(1) Tịnh thất là một am thất nhỏ trong tịnh xá dành cho các cá nhân, tu sĩ
Cửa ải khó khăn nhất đã qua, những chuyện còn lại không cần ông quan tâm nữa.
Chờ Lý Nam Đình đi rồi thì Lý Quan Kỳ vốn đang tu luyện lập tức mở mắt ra.
Sau đó hắn quay đầu nhìn cái hộp kiếm bên chân!
Lý Quan Kỳ dựng cái hộp kiếm lên rồi đưa mắt cẩn thận đánh giá nó.
Hắn chưa từng nhìn thấy những con quái vật yêu thú được khắc trên hộp, thậm chí còn chưa từng nghe nói đến.
Trước đó hắn cũng từng hỏi Lý Nam Đình có biết những yêu thú này hay không.
Nhưng ông nói chúng căn bản không tồn tại, đều là tưởng tượng ra thôi.
Trừ bốn thần thú ra thì không tìm thấy được yêu thú nào tương tự trên Vạn Yêu Phổ của tông môn cả.
Lý Quan Kỳ trầm mặc thật lâu rồi đột nhiên quỳ xuống dập đầu lạy cái hộp.
Nhưng đợi nửa ngày vẫn không có động tĩnh gì, thiếu niên đứng dậy nghỉ ngờ nói: "Chẳng lẽ không đúng như vậy?"
"Không phải Sơn Thuỷ Chí nói bình thường trong những vật như vậy đều có lão nhân tồn tại trong đó sao?"
Lý Quan Kỳ gãi đầu một cái, đột nhiên có chút buồn rầu.
Bởi vì trước đó hắn đã phát hiện cái hộp này có vẻ không bình thường.
Ban đầu khi lựa chọn linh căn, không ai biết chuyện gì xảy ra trong kết giới do Lục Khang Niên bày ra, nhưng hắn lại biết tại sao mình lựa chọn một linh căn Lôi hệ.
Bởi vì lúc đó trong lòng hắn bị một loại cảm ứng không rõ thúc đẩy lựa chọn Lôi hệ.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Giống như trước đó ở tàng thư các hắn vốn có thể lựa chọn quyển công pháp khác, nhưng cái hộp kiếm này xuất hiện chút khác thường đã làm hắn chọn bộ công pháp không trọn vẹn hiện tại.
Lý Quan Kỳ trầm mặc một lúc lâu liền nghĩ tới cái gì đó, hắn đột nhiên cắn vào ngón tay để máu chảy ra rơi lên cái hộp.
Nhưng nó vẫn không có biến hóa gì. "Chẳng lẽ cũng không phải lấy máu nhận chủ?" "Không lý nào..."
"Ta nghe nói một ít pháp khí linh bảo đều cần lấy máu nhận chủ mà..."
Đột nhiên, trên mặt thiếu niên lộ vẻ hiểu ra. "Nhất định là do ta nhỏ máu chưa đủi"
Sau đó Lý Quan Kỳ cắt cổ tay mình, để máu tươi chảy xuống như suối lên cái hộp kiếm.
Không biết trôi qua bao lâu, chờ Lý Nam Đình đi vào tĩnh thất muốn xem Lý Quan Kỳ tu luyện thế nào liền nhìn thấy cảnh tượng làm ông khiếp sợ.
Thiếu niên sắc mặt tái nhợt té xỉu trên mặt đất, máu tươi trên cổ tay sớm đã khô cạn, còn cái hộp kiếm thì bị máu tươi làm ướt sũng.
Lý Nam Đình biến sắc, đáy mắt hiện lên một tia bối rối, ông vội đi đến bên cạnh thiếu niên rồi xem xét tình trạng của hắn.
Ông không ngừng gào lên: "Sao lại thế này!! Sao lại nghĩ không thông đi cắt cổ tay tự sát vậy!!"
"Ai u, đồ đệ ngốc của ta, con gặp phải chuyện gì!"
"Mẹ ơi... Sao chảy nhiều máu thế này."
Lý Nam Đình vội cầm máu cho hắn rồi lấy ra một bình ngọc từ nhãn trữ vật, đổ ra một viên đan dược màu đỏ rồi bẻ một nửa cho thiếu niên uống vào.
Danh Sách Chương: