Mục lục
Chồng Tôi Là Diêm Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khói xanh nhẹ nhàng uyển chuyển, lượn lờ thành hình

Hình ảnh một nữ tử so với tôi còn nhỏ hơn nhiều, dần dần trở nên rõ ràng.

Hồn phách cô ấy nhìn có chút hơi đơn bạc, trên mặt biểu cảm lạnh lùng cùng cảnh giác

“Ngươi là ai?” Cô ấy hỏi tôi.

Tôi không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể chớp mắt, lắc đầu, ý bảo tôi không phải có tâm muốn xông tới

Phía sau theo vào là thẩm thanh nhụy, cười nói:” cô ta là tân….. Mắt trận”

Nữ tử kia hồn phách dại ra hỏi:” ngươi lại là ai?”

Thẩm thanh nhụy, khoanh tay, đứng sau tôi nhàn nhạt trả lời: ” ta là ai? Thanh loan, ngươi ở chỗ này lâu năm nên ngốc rồi sao? Đầu óc đều biến thành đần độn à, ta là thanh nhụy, chuyển thế sau ngươi, đế quân lo thẩm gia không chịu kiểm soát, vì thế phái ta đầu thai vào thẩm gia”.

Thanh loan? Cô gái này tên thanh loan? Cô ấy là thị nữ của giang khởi vân sao?

Nữ tử lắc đầu, đôi mắt dần sáng lên, trên mặt cảnh giác mờ dần, nhìn thẩm thanh nhụy cười nói:” hoá ra là thanh nhụy tỷ tỷ……Ah, ta đã ở chỗ nào bao lâu rồi? Nơi này không thấy ánh mắt trời, ta thân thể bị hủy đi, đã quên mất nhật tử, ta vừa rồi còn cảm thấy bản thân mình không chịu nổi, đế quân đại nhân liền phái tân mắt trận tới, thật quá kịp thời”.

Thẩm thanh nhụy mang theo ý cười nhạo báng liếc mắt nhìn tôi, sau đó cười nói với cô gái thanh loan kia:” đế quân đại nhân đã từng nói, sẽ đưa ngươi về minh phủ, ngài ấy thật coi trọng ngươi, sao có thể quên lời hứa với ngươi chứ? Chưa có người đến đón ngươi sao?”

Tôi nhìn thẩm thanh nhụy, Tôi không tin những gì cô ta nói.

Dưa theo những gì trước đây cô ta nói, hận không thể đả kích tôi đến thương tích đầy mình.

Cho nên những lời cô ta nói, tôi chỉ có thể nghe một nửa.

Giang khởi đã rất khó chịu khi tôi nhắc đến anh ta có bao nhiêu nữ nhân trước đó. Ngay cả khi nữ nhân thanh loan này từng phụng dưỡng anh ta, cũng không liên quan tới tôi, không hỏi không nghĩ sẽ tốt hơn

Thanh loan nghe thẩm thanh nhụy nói thế, nhịn không được mà cười tươi:” đế quân đại nhân thật tốt, vừa rồi, chấn vị bị phá tan, ta còn đang suy nghĩ đêm nay thật sự giữ không nổi, ta liền thần hồn câu diệt giữ lần cuối cùng….”

( Thần hồn câu diệt là hồn phách tan biến)

Trông cô ấy như một đứa trẻ, thẩm thanh nhụy nói, cô ấy 16 tuổi được đưa vào, như vậy……..giống tôi của hai năm trước sao? Ngay cả khi cô ấy là người của minh phủ, chẳng nhẽ lấy thân thể ra chịu chết, cô ấy không chút sợ hãi sao?

Hơn nữa nghe cô ấy nói, có vẻ như là vì pháp trận, vì mệnh lệnh của giang khởi vân, mà thần hồn câu diệt cũng không tiếc.

Ngược lại, tôi mất đi một đứa trẻ đều luyến tiếc, giác ngộ thật quá thấp.

Giang khởi vân có thấy tôi phiền không? Trước kia không nghe lời làm amh ta tức giận, chả nhẽ không ai làm anh ta phiền lòng bao giờ sao?.

Tôi nhịn không được mà tự cười giễu cợt.

Thẩm thanh nhụy thấy giang khởi vân đối xử tốt với tôi nhịn không được, cũng không muốn anh ta hao tốn tu vi ở dương gian để thi pháp hoa sen hoá cốt, cô ta vì đế quân đại nhân cũng là tận lực tận tâm.

Vị thanh loan này, cũng là phụng mệnh mà đến, thân thể tiêu tán, hồn phách cô độc, còn nghĩ muốn dùng thần hồn câu diệt, để áp xuống một chút.

So với cô ấy, tôi nào có cái gì để trả giá?.

” Tân mắt trận, ngươi sợ sao?” Thanh loan âm trầm bay tới trước mặt tôi, chỉ vào đệm hương bồ có di cốt mỏng manh nói:” cái đệm hương bồ kia, chính là nơi mắt trận của phong ấn pháp trận, ta mang hài cốt đi, ngươi đến ngồi xếp bằng bên trên là được…… Thật sự, cũng không có gì sợ hãi, đệm hương bồ sẽ hấp thụ pháp lực của ngươi tới trấp áp tà khí bên dưới, chính là sẽ đau, cần ngươi nhẫn lại một chút…..”.

Cô ấy dừng lại một chút, nhỏ giọng nói:” thật sự là rất đau,…… Đúng rồi, ngươi không có ác niệm chứ”.?

Ác niệm?

Tôi không muốn người khác chết, không nguyền rủa người khác, hoặc làm bất cứ điều gì làm tổn thương thế giới, hẳn là không có ác niệm gì?

” Đôi mắt của ngươi thật xinh đẹp, anh mắt cũng thật rõ ràng, hẳn là không có nhiều ác niệm, ngươi như vậy không cần sợ hãi”. Thanh loan nhìn chằm chằm vào tôi:” trong lòng ác niệm hội tụ, biến bản thân thành một thứ đáng sợ, ngươi ác niệm không nhiều lắm, có thể duy trì đôi mắt rõ rằng, sẽ không bị tà khí kéo xuống…..”

Kéo xuống?!

Tôi bị kéo xuống vạn quỷ sào huyệt giống những con dòi kia sao?.

Tôi mở to hai mắt, lắc đầu có điều kiện.

Thanh loan nhìn tôi, khó hiểu hỏi:” ngươi không phải tự nguyện vào làm mắt trận sao? Vào mắt trận đều có thể hoàn chỉnh chuyển thế làm người, lại còn có thể tăng thêm phúc đức, đừng sợ”.

Thẩm thanh nhụy hét lên:” thanh loan ngươi nói nhiều vậy làm gì? Mau chóng dời đi, đừng lãng phí thời gian! Chấn vị vừa rồi bị hỏng, pháp trận trong nháy mắt sẽ bị phá hủy hoàn toàn, đế quân đại nhân còn muốn để đến trưa mai…….hừ, lại phải tốn bao nhiêu mạng người tới lấp đầy”.

Thẩm thanh nhụy đi đến bên tôi cắn răng nói nhỏ:” vì nước mắt của ngưoi, đế quân đại nhân đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp để giữ lại ngươi cùng đứa trẻ, kéo dài thời gian chính là hy sinh tímh mạng người khác, nghiệp chướng này, tính cho ai?”

” …… Người anh trai bảo bối của ngươi, hiện tại cũng đang chấn vị, không biết liệu có giữ được mạng không, hừ!”

Tôi biết cô ta sẽ nói nhiều hơn nữa câu này.

Thẩm thanh nhụy triệu tập gia thế đàm phán, nghĩ biện pháp đối phó, có phải muốn dùng điều này uy hiếp tôi? Anh tôi, bố tôi đều là trưởng tử trưởng tôn, hai người bọn họ mặc kệ ai sảy ra chuyện, tôi đều không thể chấp nhận

Tôi hạ mắt xuống, giang khởi vân chưa bao giờ nói với tôi điều này, tôi ngốc nghếch cho rằng anh ta tra tấn tôi, lần trước nói đùa là chính mình đi phong ấn pháp trận, còn bị anh ta giận dữ mắng.

” Trong phòng di cốt đột nhiên rung lên, thanh loan hoảng loạn nói:” tốn vị bị phá, tốn vị có người đến bảo vệ không?”

Tốn vì phong, hướng vị đông nam, nhũ hành mộc, năm con số, nhân vật…….trưởng nữ, quả phụ, tăng nhân.

Thẩm thanh nhụy thở dài nói:” thẩm gia khôn ngày càng ít, tìm đâu ra người phù hợp với tốn vị khôn tới bảo vệ trận? Đây là một vị trí khó nhất, không có biện pháp bảo vệ……”

Cô ta dơ tay lên, mở cấm chú cho tôi nói:” mộ tiểu kiểu, ngươi quyết định đi, với tốc độ này, pháp trận chỉ cần một vị trí nữa bị phá, nơi này sẽ không một ai có thể sống sót, chúng ta thì không sao cả, dù sao cũng còn có thể về minh phủ, những người khác thì……”

Rốt cuộc tôi cũng có thể nói, thở phào nhẹ nhõm:” thẩm thanh nhụy, có một điều cô nghĩ sai rồi, tôi không sợ chết, chỉ là…….luyến tiếc đứa trẻ.”

Tôi mỉm cười cay đắng, hoá ra giang khởi vân cũng rối loạn tâm, nếu hai năm trước anh ta nhẫn tâm một chút, vứt bỏ tôi ở nơi đó sống chết, tất cả đều có thể kết thúc khi đó, tôi cũng không cảm thấy khó dứt bỏ.

Pháp trận lần nữa rung chuyển, di cốt của thanh loan bị rơi xuống đất, đệm hương bồ giống như bị đánh nghiêng nghiên mực, một đoàn chất lỏng màu đen bừng lên.

Thanh loan trong mắt hoảng sợ, cùng thẩm thanh nhụy trên mặt nghiêm túc làm đầu óc tôi trống rỗng, trước khi tôi phản ứng, tôi đã theo thanh loan đi vào.

Người ta nói trước khi chết, trước mặt đều có đèn kéo quân, trong lòng sẽ nhớ lại khuân mặt cùng hình ảnh sâu sắc nhất trong tim

Nhưng mà tôi lại chỉ nghĩ đến âm thanh mát lạnh, nói nhỏ bên tai:” tiểu kiều, vợ ta ……”

Giang khởi vân … Khởi vân …

Nếu thật sự thương lại, không nên làm tôi yêu anh, sẽ tăng thêm nghiệp chướng cho hai người…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK