Anh ta là người khai sáng tôi trong vấn đề này, mặc dù ban đầu cũng không tốt đẹp lắm, khiến tôi có bóng ma tâm lý, cũng để lại cho tôi một sự kiện thống khổ
Sau dần dần phát hiện ra anh ta không đáng sợ như vậy, sự nhẫn nhịn cùng thương hại sau đó biến thành tình yêu, đến lúc nghe anh ta nói “… Cũng yêu em”, tôi đã từ bỏ phản kháng
Đã từng ban đêm cuồng bạo đến quấn quýt si mê, hiện tại, hai người đều áp xuống ngọn lửa đam mê này, cả hôn môi cũng không dám sâu, thật là khó nhịn…..
” Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, mộ tiểu kiều, sẽ gợi lên tà hoả”. Anh ta cười nói:” ta không phải mấy lão nhân trên cửu trùng thiên, không thanh tịnh giống bọn họ…..”
Thanh tịnh…… Tôi nhớ tới không gian mà giang khởi vân đã biến thành
Thanh tịnh cực lạc thiên.
Có phải là làm đến tâm cảnh như trên tam thanh bốn ngự, thần tiêu chín thần, mới có thể trở thanh thần tiên chân chính?
” Lại nghĩ cái gì?” Giang khởi vân giọng nói mát lạnh phía sau cổ tôi vang lên
” Không …. Anh hôm nay đến muộn, có phải đến thẩm gia?”
” Không có, ta không rảnh”.
” Tôi hôm nay đi thu …..”
” Ta biết âm lại tới nói cho ta”. Anh ta dừng lại cười khúc khích:” bọn họ vội vàng báo cáo: đế quân đại nhân, tiểu nương nương lại chạy đi bắt quỷ”
Cái này có gì kỳ lạ, tôi lại không phải lần đầu tiên đi bắt quỷ
” Không thể gọi hai tiểu quỷ sai lên, tôi nhớ bọn họ, đã lâu không nhìn thấy”. Tôi thở dài, đều do tôi, vì sao lại đánh mất chương ngọc quan trọng như vậy.
Giang khởi vân ngữ khí có chút ngưng trọng:” ta lo lắng chương ngọc không phải rơi ở minh giới, vì sao đào ba thước đất cũng không thấy …. Có phải lúc phá trận pháp, bị rơi vào con đường ác quỷ, bị tà linh ác quỷ nào đó nhặt được? Tóm lại khẳng định là bị kết giới bảo vệ, nếu không ta đã cảm nhận được”
” Nên làm thế nào … Nếu không tìm thấy….”
Giang khởi vân khẽ thở dài:” ta sẽ suy xét đi thiên cung một chuyến”.
” Đi làm gì?
“Đi, nhận, sai!” Anh ta cắn răng nói: ” để ngọc đế hủy hoại hai thần ấn này, làm cho ta một cái khác”
Giang khởi vân không tình nguyện, người kiêu căng như anh ta mà đi nhận sai….. Khẳng định là rất bối rối
Nhóm đại thần tiên trăm triệu năm, phỏng chừng sẽ xem giang khởi vân là vãn bối, thích bắt nạt chêu đùa anh ta?
” Nhưng phải đợi em sinh đứa nhỏ mới được”. Anh ta thở dài nói:” nếu lão nhân kia làm khó ta, một chốc ta không thể về, vẫn là chờ em sinh đứa nhỏ rồi đi”.
》
Giang khởi vân mặc dù ban ngày không có ở đây, nhưng hành động của tôi anh ta đều biết, tôi nghi ngờ, anh ta phái quỷ đến canh chừng tôi, chỉ cần tôi ra khỏi cửa, anh ta sẽ biết tôi đi đâu
Nhà tôi hiện tại rất náo nhiệt, nấu cơm phải hai nồi, bởi vì tham lang ăn quá ngon, hắn nói hắn hầu như không ăn cơm trên bàn, tôi nghe được nước mắt lưng tròng, không ngừng gắp đồ ăn cho hắn.
Anh tôi phun trào nói:” tiểu kiều, em còn chưa có làm mẹ đâu, thật nông cạn”
Thần tài cuối cùng cũng nhớ tới nhà chúng tôi, thật mau đưa tới một việc vặt.
Là văn kiện thẩm gia phái người đưa tới.
Thẩm gia làm việc so với chúng tôi cao hơn rất nhiều, chuyên phái đệ tử lái xe tới, trước kia thẩm lão thái đã nói, thẩm gia sẽ giới thiệu cho chính tôi việc làm, nhưng muốn dựa theo quy củ, giao một phần kiếm được cho thẩm gia coi như đó là cung phụng.
Đây cũng là đúng, anh tôi đối với việc này không ý kiến, nhưng có liên quan đến thẩm gia, anh tôi thật khó chịu.
” Được, vân phàm, dù sao đó cũng là bà dì con, nên lễ nghĩa là phải có, dù thế nào thẩm gia cũng là nơi mẹ con lớn lên”. Bố tôi cau mày khuyên nhủ
Thẩm gia giao phó ở một chỗ thâm sơn cùng cốc, anh tôi lật vài tờ nói:” xa vậy, đến đó cũng phải mất năm giờ lái xe, nơi quỷ quái như vật làm gì có khách hàng lớn, cho chúng ta một ủy thác chán gét, thẩm lão thái thật gian trá, anh không tin nơi thâm sơn cùng cốc này có khách hàng lớn…..”
Giọng anh tôi đột nhiên im bặt
Số tiền ủy thác viết 500.000.
Anh tôi nhảy dựng lên:” thẩm gia vẫn là đủ ý, anh tưởng thẩm gia giao cho việc năm nghìn chứ, anh sẽ đi lên thu đồ”.
Anh tôi chạy được hai bước, quay lại hỏi tôi:” tiểu kiều, em đi không? Nơi đó hẻo lánh xa xôi, khả năng hoàn cảnh sẽ gian khổ, có lẽ phải ở bên ngoài một đêm”
” Đi, anh đi, em sẽ đi”. Tôi lật lại thông tin, hoá gia ủy thác là ông chủ mỏ quặng, khó trách ở thâm sơn cùng cốc bên trong thổ hào.
Anh tôi có chút do dự, rối bời nói:” đây là lần cuối cùng, làm xong việc này, cũng coi như cho thẩm gia một bậc thang, sau này mộ gia đừng đối trọi gay gắt…… Về sau chúng ta không nhận việc, chờ em bình an sinh đứa nhỏ, dưỡng thân tốt lại tính”
Tôi hướng anh tôi cười cười, anh thật là suy xét chu toàn.
》
Sáng sớm hôm sau chúng tôi xuất phát, trên đường còn thảo luận lần này không biết là việc gì.
Ông chủ mỏ quặng là thương nhân nghiệp chướng tương đối nhiều, nếu có sự cố, sẽ càng rắc rối hơn, anh tôi nói, chắc chắn là không cẩn thận đào nhầm phải mộ tổ tiên, cho nên bản thân mới xui xẻo như vậy.
Ông chủ mỏ quặng, gia trạch không yên, hơn nữa gần đây còn chết một đứa trẻ.
Hắn quản giáo Con gái lớn không tốt, không đến 18 tuổi liền mang thai, hắn cùng vợ liền đánh con gái một trận, cô con gái liền bỏ nhà ra đi, đến khi vất vả tìm được thì bụng đã lớn, không thể phá bỏ, hai vợ chồng liền căng da đầu nói cái sinh được thì cứ sinh.
Nhưng cha mẹ không cho một sắc mặt tốt, hàng ngày quở trách, cô con gái lớn tức giận mà thắt cổ tự tử.
” Loại oán khí mười phần quỷ này, chắc chắn sẽ gây náo loạn, khẳng định là náo loạn đến gia trạch bất an”. Anh tôi bĩu môi.
Ông chủ mỏ quặng ở thị trấn, hắn nhận được chúng tôi, ấp úng nói:” hai vị trước tiên siêu độ con gái ta chứ? Hiện tại vẫn ở trong nhà”.
” Vì sao còn ở trong nhà? Chưa Qua 7 ngày đầu sao?” Tôi buồn bực hỏi
Bây giờ là tháng tư, nhiệt độ không khí ngày càng cao, để ở trong nhà nhiều ngày như vậy, không sợ có mùi hôi sao.
Ông chủ mỏ quặng biểu tình rất thống khổ, hắn nhỏ giọng nói:” ta cũng muốn sớm một chút tiễn đi! Nhưng con gái ta không muốn đi”.
Sắc mặt của hắn tuyệt vọng, thoạt nhìn trông hoảng hốt vô cùng, không biết con gái ông ta ở nhà làm chuyện quái gì, để hắn sợ tới mức thân hình tiều tụy như thế.
Tôi xuống xe, hắn thấy tôi là thai phụ, vẻ mặt hoảng sợ hỏi:” người trẻ tuổi như vậy đã mang thai?”
Tôi gật đầu nói:” đúng vậy, nhưng ta tương đối may mắn, người trong nhà đều yêu quý ta, không bức ta đến chết”.
Ông chủ mỏ quặng nhịn không được ôm đầu nói:” …. Ta không nghĩ đứa trẻ đó sẽ cực đoan như vậy”.
Cho nên thứ khẩu nghiệp này, rất nhiều người cảm thấy không có gì ghê gớm, chỉ là trên miệng mắng vài câu thôi? Không nghĩ tới, ngôn ngữ làm cho người ta tổn thương tinh thần rất lớn, đặc biệt là người thân.
Chúng tôi đi vào sân nhỏ nhà hắn, vợ hắn đang gào mấy nam nhân nâng quan tài.
Chiếc quan tài kia nhan sắc quả thật khó tưởng tượng…..