Thẳng đến khi phía trước xuất hiện hai hàng ánh sáng màu vàng, chỉnh tề kéo dài về phía trước. Đây là đèn đường sao? Diêu Tư theo bản năng đi đến phương hướng có đèn đường. Thần kỳ chính là, càng đi về bên kia, bốn phía sương mù liền càng mỏng, mơ hồ có xu thế tan đi.
Đại khái đi được mười phút, bốn phía sương mù hoàn toàn không thấy nữa, phía trước đột nhiên xuất hiện một tòa nhà mang phong cách cổ xưa, trước nhà còn nổi lơ lửng hai chữ to màu vàng– Hồng Trì!
“……”
Khóe miệng Diêu Tư co giật, đây là tiết tấu mạnh mẽ ôm khách sao? Đầu tiên là các loại trúng thưởng không thể hiểu nổi, hơn nữa đèn đường vừa rồi, cô không muốn đi tắm cũng không được đúng không?
Đang nghĩ ngợi thì ‘kẽo kẹt’ một tiếng, cửa tự động mở. Đó là hai cánh cửa thật lớn, là loại ngửa đầu cũng nhìn không tới đỉnh. Cửa vừa mở ra, bên trong tiên khí lượn lờ, sương mù mang theo hơi nước ập vào trước mặt. Trong nháy mắt cô có loại ảo giác đã tới Nam Thiên Môn.
“Hoan nghênh quang lâm.” Một giọng điện tử vui vẻ vang lên, trước mắt cô chợt lóe ánh xanh, lập tức xuất hiện một cái mũi tên màu xanh lục, trực tiếp chỉ về phía bên trái cánh cửa, “Khách nhân tôn kính, mời vào trong!”
Đây là đón khách? Không hổ là nhà tắm ở tinh tế, ngay cả nhân công cũng không cần.
Diêu Tư nhìn nhìn quang não vẫn như cũ không có tín hiệu, lại quay đầu xem xét, sương mù dày đặc cách đó không xa, xem ra trong chốc lát là tìm không ra Mộ Huyền bọn họ. Dù sao cũng không đi ra được, không bằng đi vào hỏi nhân viên công tác, sương mù này là như thế nào cũng tốt.
Vì thế, cô trực tiếp đi theo cái mũi tên đó. Cơ hồ là trong nháy mắt bước vào cửa, cảnh sắc trước mắt chợt đổi, đã đi đến giữa một mảnh non xanh nước biếc. Nơi chốn đều là các loại hoa cỏ kỳ dị không quen biết, còn có hồ nước nóng hoặc lớn hoặc nhỏ đang bốc hơi. Không giống như là một nhà tắm, mà càng giống như là tiên cảnh.
Quả nhiên là tinh cầu cao cấp xa xỉ phẩm, trang hoàng này…… Nhìn liền quý muốn chết quý muốn chết. Cô tìm tìm khắp nơi, kỳ quái chính là cũng không có nhìn thấy nửa bóng người, đừng nói là nhân viên công tác. Cái mũi tên trước mắt đã thay đổi một phương hướng, chỉ một con đường nhỏ hướng bên phải.
Cô đành phải tiếp tục đi theo mũi tên, bảy quẹo tám cong vòng vài vòng, trước mắt xuất hiện một gian phòng ở. Bên cạnh sáng lên một màn hình: Hồ Phượng Hoàng ( Gian phòng xa hoa thượng hạng).
Phòng ở không lớn, nhưng so với phong cảnh trêи đường đi tới thì càng tinh xảo, phỏng chừng tương đương với phòng tổng thống. Diêu Tư ở bên ngoài xem xét, tuy rằng cô có tiền, nhưng hiện tại quan trọng nhất chính là hỏi đường ra trước, nơi này an tĩnh như vậy, bên trong hẳn là cũng không có người nào. Nghĩ nghĩ, quyết định đi nơi khác nhìn xem có thể gặp được nhân viên công tác hay không.
Mới vừa xoay đầu, chợt thấy hoa mắt, ‘tinh tinh’ xuất hiện một loạt mũi tên, che ở trước mặt, đồng thời chỉ về phía nhà ở đằng sau. Tiếng nhắc nhở quen thuộc lại lần nữa vang lên: Khách nhân tôn kính, mời vào trong! hách nhân tôn kính, mời vào trong!
Ách……
Loại cảm giác mơ hồ như có cái hố đang chờ là chuyện như thế nào?
Cô càng không muốn đi vào.
Làm lơ mũi tên, xoay người đi sang một con đường nhỏ bên cạnh. Nhưng năm phút đồng hồ sau…… Cô lại quay lại cái phòng nhỏ này.
Cô càng không tin, thay đổi một con đường khác, nhưng vô luận cô thay đổi như thế nào, cuối cùng vẫn sẽ trở lại nơi này, ngay cả quay về đường cũ cũng vô dụng.
Gặp quỷ!
Xem xét căn phòng nhỏ tinh xảo trước mặt, thôi vậy, hố liền hố đi, so với việc luôn đảo quanh đây vẫn tốt hơn. Khoé miệng Diêu Tư giật giật, cắn răng một cái lúc này mới đi vào.
Khác với vẻ tiên cảnh bên ngoài, trong phòng chỉ có một hồ nước lớn đang bốc hơi nước, trêи mặt nước rải đầy các loại cánh hoa đủ màu, bên tai còn truyền đến tiếng nước ‘tí tách’.
Ồ, có người!
Vừa nhìn lại, cách ba mét trong ao đang ngồi một người, nửa thân ngâm mình ở trong nước, chỉ có thể nhìn một thân da thịt trắng như tuyết, cùng một đầu tóc dài đen nhánh. Xem ra là một cô gái.
Cô lập tức nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng gặp được một người.
“Xin hỏi……” Đang muốn hỏi một chút tình huống.
“A!!” Cô còn chưa nói dứt lời, em gái đó quay đầu lại, đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, đâm vào lỗ tai cô phát đau. Đối phương dùng đôi tay ôm ngực, cả người đều ngụp vào trong nước, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía cô.
“……” Tình huống gì vậy?
“Cô…… Cô cô…… Cư nhiên nhìn lén tôi tắm rửa!” Cô gái không biết từ đâu móc ra một tấm khăn lông, một bên bọc lấy thân thể, một bên run run chỉ về phía cô, “Thật quá đáng!”
“Ách……” Diêu Tư một đầu hắc tuyến, ai nhìn lén cô, “Cô hiểu lầm, tôi cũng là khách nơi này……”
“Ô ô ô ô…… Cô kêu tôi về sau làm sao gặp người.” Em gái hoàn toàn không có ý nghe cô nói, bụm mặt ô ô khóc lên, “Thân thể của tôi đã bị cô xem hết, về sau…… Về sau tuyệt đối không ai thèm lấy.”
“Ách……” Tinh tế có chủng tộc bảo thủ như vậy sao?
“Vì chứng minh trong sạch, tôi…… Tôi chỉ có thể…… Gả cho cô!”
“Gì?!” Diêu Tư ngơ ngác, đây là cái quỷ gì?
“Như thế nào? Chuyện cô làm, chẳng lẽ còn không muốn phụ trách sao?” Vẻ mặt cô ta oán niệm.
“Phụ trách? Nhưng…… Tôi cũng là nữ a!”
“Nữ thì làm sao? Nữ liền có thể khi dễ người à.” Em gái nhìn cô một cái, lại ô oa khóc lên, đôi mắt giống như mở vòi nước, nước mắt ào ào chảy ra bên ngoài, “Tôi mặc kệ, cô nhìn thân thể của tôi, tôi chính là người của cô. Về sau chân trời góc biển, tôi đều phải đi theo cô.”
“……” Cho nên đây là mạnh mẽ ăn vạ sao?
“Gia đình của tôi phức tạp, chuyện gả chồng trước tiên phải cùng người trong nhà thương lượng mới được, cô muốn cưới tôi cũng cần chờ một đoạn thời gian. Bất quá cũng không cần lâu lắm, hôn lễ liền định ở…… Ba ngày sau đi!”
“……”
“Tôi biết tôi lớn lên đẹp, lại làm cho người ta thích, tinh tế không có người nào là không thích tôi. Nhưng cô cũng không cần khổ sở, nếu gả cho cô rồi, tôi liền sẽ đối với cô toàn tâm toàn ý.”
“……”
“Tôi biết chúng ta không có cơ sở cảm tình gì cả, nhưng cô yên tâm, tôi sẽ nỗ lực thích cô, sẽ không có ngăn cách. Cho dù cô muốn làm chút chuyện…… Xấu hổ gì đó, cũng có thể nga.”
“……”
“Còn có…… Kết hôn rồi, cô liền phải đối tốt với tôi! Hoa dại bên ngoài đều phải chặt đứt, không thể nhìn người đàn ông khác, cùng tộc cũng không được. Giống Dao tộc, Huyết Tộc linh tinh gì đó tất cả đều không thể.”
“……”
“Sau khi kết hôn, chúng ta liền đi Mộng Hồi tinh ở tinh hệ 27 đi. Đó là sản nghiệp của tôi, phong cảnh vừa đẹp lại an tĩnh, người khác tuyệt đối tìm không thấy…… Ách, ý tôi là nói thích hợp tuần trăng mật nhất.”
“……”
“Còn có còn có, chúng ta có thể……”
“Em gái à! Trước đây, xem rất nhiều tiểu thuyết đi?”
“Không nhiều lắm, hai ba quyển thôi à!”
“À.” Đã hiểu, “Luyến Vũ?”
“Ai.” Cô ấy phản xạ có điều kiện lên tiếng.
Diêu Tư: “……”
Luyến Vũ: “……”
Không khí đột nhiên an tĩnh.
Đấy! Thật đúng là cô nàng Nữ vương!
- _-|||
“Cô…… Cô đã nhìn ra?” Luyến Vũ lúc này mới kịp phản ứng lại, sắc mặt vụt trắng, vẻ mặt chột dạ vì bị chọc thủng.
“Ha hả!” Rất khó để nhìn không ra được không? Toàn bộ tinh tế, trăm phương nghìn kế muốn gả cho cô, cũng chỉ có cô ấy đi?
“Tư Tư……” Cô ấy vẻ như sắp khóc tới nơi, cũng không diễn nữa, làm bộ đáng thương lôi kéo tay cô, “Vậy…… Vậy cô còn cưới ta không? Ta cưới cô cũng được a?”
“Không được!” Diêu Tư rút tay ra.
“Tại sao?” Đôi mắt cô ấy lại bắt đầu rưng rưng nước, “Trêи sách của Huyết Tộc các người không phải nói, chỉ cần nhìn thấy thân thể của đối phương, nhất định phải cưới ta sao? Ta thật vất vả trộm ra tư liệu từ Nhà bảo tàng chủng tộc Huyết Tộc, không có sai mà? Nếu không…… Cô lại xem nhiều vài lần.”
Nói rồi cô ấy thật sự kéo khăn lông trêи người.
“Từ từ!” Khóe miệng Diêu Tư run rẩy, một phen đè lại tay cô ấy, cô đó nha rốt cuộc xem sách gì? “Chúng ta đều là nữ, bộ lấy thân báo đáp đó không tính!”
“Ơ?” Cô ấy sửng sốt, xoay người click mở một cái quầng sáng, vuốt vuốt lên.
Chỉ thấy trêи quầng sáng chói lọi viết một loạt tên sách: Tư liệu lịch sử Huyết Tộc cấp sử thi, thuộc loại văn học–《 Bá đạo Vương gia tiểu kiều thê》
《 Gia, ngài cưng chiều nhẹ chút 》
《 101 cách truy thê của Tà Vương 》
“……”
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Cái quỷ gì? Nhà bảo tàng Huyết Tộc rốt cuộc cất giữ cái gì đó?
***********************
Bệnh một trận >^<… Các tình yêu có nhớ ta không?
Hết chương 153.