Diêu Tư lúc này mới cuốn lên bức màn thật dày thở phào một hơi, nhìn dưới lầu đèn đuốc sáng trưng, cô thuận tay cầm lấy một cái áo khoác màu đen, đang định ra cửa. Di động lại ngay lúc này đinh linh linh vang lên.
Cô móc ra thì thấy, mặt trêи đó viết bốn chữ “Số không xác định”, đáy lòng cô không khỏi căng thẳng, nhìn chằm chằm bốn chữ này hai giây, mới hít sâu một hơi bắt máy.
“A lô?”
“Diêu Tư?” Một giọng nói bình thản không cảm xúc gì truyền ra, cách di động vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Lập tức chân Diêu Tư có chút mềm.
“Là…… Là tôi!”
“Thư thông báo tử vong của cô đã gửi đi.” Đối phương hoàn toàn không có ý khách sáo với cô, nhanh gọn dứt khoát nói, “Thủ tục đã xong xuôi, cô muốn gửi đi nơi nào?”
“Ách……” Khóe miệng cô co rút, thiếu chút nữa nghe thành: Cô muốn chết ở đâu? Tuy rằng sớm đã dự đoán được, nhưng vẫn có loại cảm giác đang chọn mộ cho mình vậy, “Không cần, trực tiếp gửi cho tôi đi, tôi là cô nhi, không có người nhà.”
“Ừm.” Đối phương ừ nhẹ một tiếng, thanh âm vẫn là không có nửa điểm cảm xúc, “Còn có, yêu cầu chứng thực của cô cũng đã có, kết quả là đời thứ năm.”
“Đời thứ năm……” Trong lòng cô lập tức dâng lên một cảm giác vô lực, không thể không nói kết quả này thật khiến người ta thất vọng.
“Hiện tại thời buổi rối loạn, cô cụ thể là con nối dõi của ai, tạm thời còn chưa tra được.”
“Không sao, tôi đã quen.” Dù sao cô từ nhỏ chính là cô nhi, đây chẳng qua là lại làm cô nhi một lần nữa mà thôi.
Có lẽ là do cô tiếp thu quá nhanh, âm thanh lạnh nhạt kia khó được mà trầm mặc hai giây, đột nhiên mở miệng nhắc nhở một câu, “Đại chiến sắp khai hỏa, con non mới sinh giống các cô, không có việc gì tốt nhất không cần ra cửa, bằng không chết như thế nào cũng không biết.”
“Được, cảm……”
“Thư chứng thực của cô đã gửi qua, hiện tại bắt đầu cô chính là một thành viên của huyết tộc, tự giải quyết cho tốt.”
Không đợi cô trả lời, di động đã vang lên âm thanh đô đô rồi tắt máy, nhân viên công vụ của Huyết tộc đều dứt khoát như vậy sao?
Diêu Tư yên lặng nhìn điện thoại hai giây, chuông cửa lại vang lên.
Ngoài cửa là chuyển phát nhanh, cô ký nhận mở ra nhìn, chỉ thấy trong rương đặt một cái card hình con dơi, là thẻ chứng thực, Huyết tộc làm việc quả nhiên có hiệu suất. Trêи tấm card có in một cái số “5” thật bự, chứng minh cô là Huyết tộc đời thứ năm, phía dưới còn lại là tên của cô, cùng một dãy số dài. Cô suy đoán cái này đại khái chính là số thẻ căn cước gì đó.
Cô nhìn thật kỹ thẻ chứng thực mấy lần, cất vào trong túi tiền, thở dài một hơi. Không nghĩ tới trong thời gian một tháng ngắn ngủi, cô từ một người sống ở dưới ánh mặt trời, lớn lên dưới cờ đỏ, đã biến thành quỷ hút máu sống trong bóng tối uống máu sống qua ngày, hơn nữa còn có thẻ chứng thực.
Cái bụng lộc cộc lộc cộc lại lần nữa phát ra tiếng kháng nghị, Diêu Tư lại lần nữa nhìn ra bên ngoài sắc trời đã hoàn toàn tối, lúc này mới yên tâm cầm lấy túi tiền, chìa khóa đi ra cửa. Buổi tối gió mát ngứa răng, là thời điểm đi ra cửa ăn chút…… Mao huyết vượng. ╰( ̄▽ ̄)╭
“Nha, em gái Tư Tư, đến đây a.” Vừa đến chợ bán thức ăn, Lý đại ca bán huyết vịt trong mắt sáng ngời, cười thành một đóa hoa cúc, tay hướng về phía cô vẫy vẫy.
“Lý đại ca.”
“Hôm nay làm sao tới muộn vậy a?”
“Mặt trời quá chói, không muốn ra cửa.” Diêu Tư thuận miệng trả lời một câu, ngồi xổm trước quán, nhìn một đống mao huyết vượng hồng đỏ đỏ thơm ngào ngạt, có chút không kìm được nước miếng.
Thơm quá thơm quá thơm quá…… Cảm giác bụng ngày càng đói.
“Đám nhóc con mới sinh này!” Lý đại ca cười cười, vẻ mặt hơn người lắc lắc đầu, nhìn nhìn xung quanh, xác nhận người ở chung quanh không nghe thấy bọn họ nói chuyện, mới hạ giọng nói, “Lúc bắt đầu là như thế, ban ngày không muốn ra cửa, qua một thời gian thì tốt rồi.”
“Ân, em biết rồi, cảm ơn Lý đại ca.” Diêu Tư gật gật đầu, lúc trước nếu không phải gặp được hắn, cô còn không biết chính mình đã không còn là người đâu.
Không sai, vị Lý đại ca cũng là quỷ hút máu, tên đầy đủ là Lý Chính, hắn thành quỷ sớm hơn nhiều so với Diêu Tư, đến nay đã hơn một trăm năm.
Ngày đó lúc Lý đại ca nhìn ra cô là quỷ hút máu, Diêu Tư còn cho rằng hắn bị bệnh thần kinh, thiếu chút nữa báo cảnh sát. Nhưng mấy ngày kế tiếp, cô lại phát hiện cơ thể mình xảy ra thay đổi, càng ngày càng giống với miêu tả của hắn, cho đến khi trong miệng xuất hiện hai cái răng nanh……
Cô phải mất rất nhiều tháng, mới có thể tiếp nhận sự thật chính mình đã không còn là nhân loại. Mà tất cả thông tin căn bản về Huyết tộc đều là Lý đại ca phổ cập kiến thức cho cô, khác với những Huyết tộc hút máu người trốn tránh mà sống trêи ti vi. Huyết tộc thực tế sống rất tốt…… Còn rất tiêu sái. Tuy rằng đều cùng cần uống máu mà sống, nhưng máu cũng phân rất nhiều loại, máu gà, máu vịt, máu heo, máu trâu…… Chỉ cần là máu, đều có thể làm đồ ăn no bụng, hơn nữa từ máu còn có thể chế biến ra rất nhiều đồ ăn đặc sắc, mao huyết vượng chính là món ưa thích của quỷ hút máu. Ngược lại là máu người, chưa có “quỷ” nào uống qua.
Về vấn đề này, cô đã từng hỏi qua Lý đại ca. Lý Chính nhìn cô như nhìn đứa ngốc, hỏi ngược lại: “Em gặp qua loại sinh vật nào chỉ ăn một kiểu đồ ăn sao? Lại nói, hiện tại máu người có thể uống sao? Hiện tại con người ăn cả đống chất phụ gia, melamin, chất bảo quản, mỡ dưới cống gì đó, uống máu người thì ngộ độc thức ăn làm sao bây giờ?”
Diêu Tư: “……” Nói rất có đạo lý, cô không còn lời gì để nói.
Tóm lại, Huyết tộc trừ bỏ tập tính sinh hoạt, thói quen ăn uống, đặc thù thân thể khác bên ngoài ra, cùng con người không có bất luận cái gì khác nhau. Hơn nữa người ta cũng có tổ chức, có kỷ luật, con non mới sinh đều yêu cầu làm đăng ký chứng nhận đây này.
Nếu thực sự muốn hỏi cô cùng trước kia có cái gì, đại khái là cô từ thích ăn cay, biến thành thích mao huyết vượng vị cay đi!
“Lý đại ca, lại mười cân.”
“Tới ngay!” Lý Chính vén tay áo chọn mấy cái tươi mới, một bên chọn một bên hỏi, “Đúng rồi, em gái Tư Tư, thư chứng thực đã gửi đến chưa?”
“Có rồi, hôm nay vừa gửi đến.”
“Thật sao!” Ánh mắt hắn sáng lên, cầm theo túi liền từ quầy hàng vòng ra.
“Kết quả thế nào? Tra ra huyết thống không? Tìm được tên hỗn đản đã cắn em không?”
“Không có.” Diêu Tư không thèm để ý lắc đầu, lấy ra một miếng mao huyết vượng ở trong túi hắn đang cầm, “Bất quá đã chứng thực, là đời thứ năm.”
“Đời thứ năm!” Lý Chính cả kinh, vẻ mặt không thể tin, “Sao có thể? Nhìn em rất có tiềm lực a.”
“Là thật.” Lắc lắc nước trêи tay, cô đem tấm thẻ có con số “5” lấy ra.
Lý Chính vừa thấy, ánh mắt không khỏi liền mang theo chút thương hại, an ủi, vỗ vỗ bả vai cô, “Đừng nản chí, đời thứ năm cũng có chỗ tốt của đời thứ năm, ít nhất lần đại chiến này cũng không tới phiên em tham chiến.”
“Đại chiến?” Diêu Tư sửng sốt, “Đại chiến gì?”
**************
Hết chương 2.