Mà Diêu Tư ngốc ở nhà đã sắp mốc meo rồi, đợt này Mộ Huyền cũng rất bận, cơ hồ rất ít khi nhìn thấy hắn ở nhà. Nhưng hết lần này tới lần khác, chỉ cần cô có ý tưởng muốn ra cửa, hắn sẽ lập tức xuất hiện, đem cô nhét trở về, ngay cả đi học cũng không cho cô đi.
Có một gia trưởng giúp trốn học như vậy, Diêu Tư cảm giác tâm thật mệt.
Mà thần kỳ chính là, tổ chức Vĩnh Nhạc từ đó về sau giống như đã bốc hơi rồi vậy, không còn xuất hiện lần nào nữa. Vô luận Liên minh và Hồng Tinh điều tra như thế nào cũng không có bất cứ tin tức gì. Mà lúc trước khi phá hủy những căn cứ đó, cũng không thấy manh mối hữu hiệu nào.
Diêu Tư có chút lo lắng, có phải bởi vì lúc trước khi ở căn cứ kia cô gửi đi đoạn video đó, đã làm cho tổ chức Vĩnh Nhạc phòng bị hay không?
“Sẽ không!” Mộ Huyền phủ quyết cái ý tưởng này của cô, “Cô phát ra cái thông tin kia, là thông qua con đường đặc biệt mà gửi đi, dưới ảnh hưởng của từ trường ở tiểu hành tinh kia, nhanh nhất cũng phải mười ngày đối phương mới có thể nhận được. Mà Huyết tộc lại ngay khi các người thoát vây trở về lập tức đi đến tiểu hành tinh đó.”
Nói cách khác, cho dù quân địch có biết, cũng chỉ nhận được tin tức căn cứ bị Huyết tộc phát hiện trước rồi mới có thể nhìn thấy thông tin của cô gửi.
“Cô là rất đúng!” Hắn duỗi tay sờ sờ đầu cô, để người khác biết thân phận của cô cũng vừa đúng lúc, dị năng của cô quá mức đặc biệt, thậm chí ở tình huống bình thường có vẻ râu ria. Nhưng người khác cũng không biết dị năng của cô là gì? Có thân phận là Huyết tộc đời thứ năm và con nối dòng của hắn cũng đủ nặng, dù sao đối với cô đây cũng là một loại đảm bảo. Rốt cuộc cô là một mục tiêu quá lớn, hơn nữa giữa con nối dòng và Người dẫn đường vốn tồn tại cảm ứng đặc thù, nếu có kẻ muốn ra tay với cô, cũng phải suy xét đến toàn bộ Huyết tộc phía sau, huống hồ còn có hắn luôn ở bên cạnh. Cho nên cô không chỉ không cần che dấu, mà còn phải ra sức tuyên truyền, “So với việc ở trong tối phòng bị, chi bằng hoàn toàn phơi bày dưới ánh sáng mặt trời.”
Hoàn toàn? Ách…… Ý gì?
Diêu Tư có chút ngốc, cho đến ba tháng sau rốt cuộc được bỏ lệnh cấm, cô có thể ra cửa hóng mát, lại nhìn thấy trêи màn hình quảng trường trung tâm đang truyền phát lại đoạn video kia....
Nhìn thấy mình xuất hiện trêи màn hình là loại trải nghiệm gì? Diêu Tư không biết, chỉ là giờ phút này cô vô cùng muốn tự chọc hai mắt.
Thực cảm thấy thẹn! Thật xấu hổ a!
Vì cọng lông gì mà cái video chết tiệt này lại xuất hiện ở đây? Đây là ý mà Mộ Huyền nói phơi bày dưới ánh mặt trời sao? Đây cũng quá nắng rồi đi! Mấu chốt là... Vì cái gì lại chọn đoạn này? Lời kịch ngốc nghếch như vậy, tuyệt đối không phải cô nói ra! Cố tình là Huyết tộc toàn quảng trường, đều mang vẻ mặt cảm động dõng dạc hùng hồn là thế nào?
“Thực soái a... Không hổ là Điện hạ của chúng ta!”
“Đúng nha, soái ngây người! Éc éc éc... Cầu gả!”
“Phải phải! Thì ra Điện hạ chúng ta khí phách như vậy.”
“Hừ, mặc kệ bọn hắn là cái tổ chức gì, ở trước mặt Điện hạ chúng ta đều thành hổ giấy.”
“Đây mới là Huyết tộc, tới đây a, đánh a!”
“Điện hạ nói rất đúng! Ngày không xa chính là ngày bọn hắn đi gặp tổ tông!”
Diêu Tư: “.....” Tâm rất đau! Cảm giác hình tượng của mình từ một em gái mềm mại yếu đuối, trong nháy mắt hóa thành nữ lực sĩ, hình tượng rơi vỡ đầy đất. Cô là một em gái, là một cô gái a, về sau có lẽ không gả đi được rồi....
Mấu chốt là cái video này còn đầy ở trêи đường cái, ngay cả khi mở quang não, cái đầu tiên hiện ra cũng chính là cái mặt già của chính mình. Cô thậm chí có thể tưởng tượng, hiện tại toàn tinh tế có lẽ đều là đoạn video ngốc nghếch này của cô.
Thật muốn về nhà....
Cô không khỏi đem mũ kéo xuống thật thấp, thấp đến nỗi sắp làm mặt nạ đeo lên, các người không nhìn thấy ta, nhìn không thấy ta....
***********************
Hết chương 69.