Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh thấp giọng nói: "Em rốt cuộc làm sao vậy, Huệ Linh, sao em lại chạy tới nơi này làm loạn?”
Làm loạn? Cô làm loạn lúc nào?
Mạc Huệ Linh tức giận nhìn anh: "Cố Tĩnh Trạch, em hỏi anh, chuyện anh với cô ta rốt cuộc là như thế nào? Vì sao anh lại mang cô ta tới phòng bao chúng ta hay ngồi.
”
Cố Tĩnh Trạch nhìn bên trong: "Nơi này khi nào trở thành của chúng ta thế?”
“Em……” Mạc Huệ Linh kinh ngạc nhìn qnh: "Đương nhiên, do chúng ta thường xuyên tới.
”
Cố Tĩnh Trạch nhàn nhạt nói: "Chỗ này đơn giản chỉ là do anh thích, không chỉ dẫn em tới, anh của anh đã tới, em anh đã tới, tất cả người trong nhà của anh đã tới, rất nhiều bạn của anh đều đã tới.
”
“Này……” Mạc Huệ Linh không nghĩ Cố Tĩnh Trạch sẽ nói như vậy, cô vẫn luôn cảm thấy, nơi này chính là nơi riêng tư của cô và Cố Tĩnh Trạch.
Bởi vì cô và anh thường xuyên tới, hơn nữa sau đó, cô tự mình đến, nhân viên ở đây cũng sẽ tiếp đãi.
Nơi này rõ ràng là thuộc về cô và Cố Tĩnh Trạch, nhưng, anh hiện tại thế nhưng lại mang ả tiện nhân này tới nơi này, sao lại có thể.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh: "Em nhìn xem em đã làm loạn thế nào rồi, mau trở về đi.
”
Mạc Huệ Linh bụp một cái đã bắt được Cố Tĩnh Trạch, như thế nào cũng không chịu đi.
“Không, tại sao anh lại cùng cô ta ăn cơm với nhau, anh còn cười vui vẻ như vậy với cô ta, em rất khó chịu.
”
Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu, nhẫn nại nhìn Mạc Huệ Linh, trong lòng cũng đã có chút buồn bực: "Anh và cô ấy tới đây ăn cơm, chẳng lẽ anh không thể ăn cơm sao?”
“Nhưng mà……” Mạc Huệ Linh cắn răng, nhất thời không có lời gì để nói.
Nhìn sắc mặt Cố Tĩnh Trạch không tốt, Mạc Huệ Linh đành phải thấp giọng nói: "Tĩnh Trạch, em vốn dĩ hôm nay cùng bạn tới nơi này ăn, nhưng lại không nghĩ tới sẽ gặp anh và cô ta, mọi người đều biết, em với anh mới là một đôi, hiện tại thế nhưng lại thấy anh với cô ta ở bên nhau, đây thật sự là muốn giết người, em nhất định đã trở thành cô gái bị đại gia là anh vứt bỏ…… Tại sao em lại rơi vào tình huống như vậy……”
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh: "Huệ Linh…… Không cần để ý ánh mắt của người khác như vậy.
”
“Người họ nói không phải em, em đương nhiên không thèm để ý!” Mạc Huệ Linh ngẩng đầu kêu lên.
Cố Tĩnh Trạch nhìn Mạc Huệ Linh: "Em sớm nên nói với họ, hiện tại anh đã kết hôn, em với anh không phải là một đôi, như vậy em cũng sẽ không cảm thấy bị xấu hổ, như thế mới chấm dứt những người chê cười em.
”
“Anh……” Tâm Mạc Huệ Linh đều trở nên rối loạn: "Anh nói chúng ta không phải một đôi? Tĩnh Trạch, chúng ta là một đôi, anh là của em, anh và cô ta sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn, em nói rồi, em sẽ chờ anh!”
“Đúng vậy, sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn, nhưng mà, hiện tại còn chưa có ly hôn, anh và em chỉ có thể tạm thời tách ra, sau này rồi nói, anh nói rồi, em có thể đi tìm người đàn ông khác, con người phải luôn nhìn về phía trước, về sau như thế nào, ai cũng sẽ không biết, lúc mà anh kết hôn, anh cũng chưa từng nghĩ tới……”
Không nghĩ tới mình và Lâm Triệt sẽ có một ngày như vậy.
Hiện tại nghe được hai chữ ly hôn, trong lòng thế nhưng liền cảm thấy bực bội.
Anh chưa từng nghĩ qua, sẽ có ngày ly hôn, anh cảm thấy mình và Lâm Triệt ở bên nhau, lâu dần thật sự đã trở thành thói quen.
“Chưa từng nghĩ tới cái gì?” Mạc Huệ Linh ngẩng đầu, sợ anh nói ra điều gì quyết tuyệt.
Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch chỉ hít một hơi thật sâu, nhìn Mạc Huệ Linh: "Thời gian ly hôn không có định trước, anh cũng không biết khi nào sẽ ly hôn.
”
Mạc Huệ Linh cắn răng: "Mặc kệ là khi nào, em đều sẽ chờ!”
“Huệ Linh!” Cố Tĩnh Trạch nhìn chằm chằm cô: "Nếu anh không ly hôn thì sao?”
“Anh……” Mạc Huệ Linh nhào vào trong lồng ngực anh: "Anh nếu như không ly hôn, em tình nguyện đi tìm cái chết, cũng sẽ không buông tha anh, em tình nguyện đi tìm chết, cũng sẽ không rời bỏ anh, Tĩnh Trạch, anh sẽ phải ly hôn, anh sẽ phải, tại sao anh lại không ly hôn?”
Danh Sách Chương: