Mục lục
Hàm Đào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Tử Thích không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy thần sắc Đan Y không đúng cũng nhanh chóng lê gót giày đi theo.


Nhị lão đang ở một khác bên khác của rừng ngô đồng, phải đi qua hành lang xuyên qua thác nước. Thần Tử Thích eo đau, mông đau, chạy không nhanh được, chờ hắn đuổi tới rừng ngô đồng đã thấy Đan Y đã cùng cha y lời qua tiếng lại.


Đan Y đem tiểu hồng đản ném tới trước mắt lão cha nhà mình.


"Cái này không thể loạn ném a!" Đan Túc hoảng sợ, nhanh chóng duỗi tay tiếp được, cũng may ông có võ công cao cường, dù không nhìn cũng có thể tiếp được.


"Tại sao thứ này lại xuất hiện ở trên giường của con?" Đan Y dựng thẳng lông mày trừng mắt nhìn cha y.


"Trưởng huynh cũng như cha, đây chính là đệ đệ mới sinh của ngươi, kêu ngươi giúp cha ấp cả đêm thì sao?" Đan Túc đúng lý hợp tình nói, phủng trụ tiểu hồng đản nhìn kỹ, không có vết nứt, lúc này mới nhẹ thở ra, cất tiểu hồng đản vào trong lòng ủ ấm.


"Trứng của cha tự cha ấp đi, không cho lén lút mang tới nữa." Đan Y phất tay áo rời đi, bị lão cha đột nhiên lắc mình túm lại.


Đan Túc như anh em tốt mà ôm lấy khuỷu tay nhi tử, mềm giọng hống: "Tức phụ con sẽ không vì ấp trứng mà không chung giường với con, cha con khổ quá, oa!"


Thần Tử Thích đứng sau một cái cây cách đó không xa, tò mò ngó ngó.


"Không được!" Đan Y thế nào cũng không đồng ý, làm gì có ca ca nào ấp trứng nuôi đệ đệ, "Tiểu phượng hoàng khi ở trong vỏ đã có ký ức, đặt trong phòng ca ca tẩu tử nghe lén thì tính sao!"


"Nói bậy, mấy ngày cuối mới có nhận thức, nó hiện giờ mới chỉ là một quả trứng thôi." Đan Túc móc ra tiểu hồng đản trong ngực, ý đồ nhét vào vạt áo nhi tử.


Đúng lúc này, Thanh Tiêu phu nhân đẩy cửa ra ngoài, một thân váy lụa xanh lá gọn gàng, chỉ là không chải đầu, tóc đen dày rối tung, trong mắt đầy nôn nóng, "Đan Túc, Nhị Đản không thấy......"


Hai cha con đang đẩy qua đẩy lại tiểu hồng đản liền ngừng lại, đồng thời nhìn về phía Thanh Tiêu, tiểu hồng đản ở giữa hai người từ lòng bàn tay trượt xuống, chuẩn bị thẳng tắp rơi xuống đất.


Thần Tử Thích kinh hô một tiếng, thân thể giống như du long lao tới, cuốn theo một đám lá khô, trước khi đản đản rơi xuống đất đã vững vàng ôm vào lòng bàn tay, người thì ngã trên mặt đất, bị lá khô chậm rãi rơi xuống chôn mất.


Thanh Tiêu phu nhân nheo mắt, nhìn nam nhân nhà mình.


Lão cha Đan gia cười gượng lui về phía sau hai bước, "Ta lấy tới cho Phượng Nguyên nhìn đệ đệ một chút, đứa nhỏ này nhất thời không cầm chắc......" Nói chưa xong, sắc mặt biến đổi, xoay người bỏ chạy, nháy mắt hóa thành phượng hoàng màu đỏ tươi, phóng lên cao.


Thần Tử Thích ngơ ngác nhìn đại phượng hoàng kia, lông đuôi dài chừng một trượng, so với khổng tước thành niên lớn hơn hai vòng, lông chim mỹ lệ tựa như ngọn lửa  cháy rực, trong nắng sớm nổi lên một tầng kim hoàng bắt mắt.


"Pi ——" theo sau một tiếng phượng minh cao vút, một con phượng hoàng màu xanh lá nhỏ hơn Hỏa phượng hoàng một chút đang đuổi theo.


Trong bách điểu, thông thường chim mái đều không có lông đẹp, nhưng Thanh Loan thì bất đồng. Thanh Loan chính là á phượng, dù là chim mái cũng có lông đuôi rất dài, đuôi mềm mại thon dài phiêu diêu trong gió phiêu diêu như cành liễu đu đưa đón xuân.


Thanh Loan đuổi theo hỏa phượng, nhắm thẳng cái đầu đỏ kia mà hung hăng mổ. Hỏa phượng kêu một tiếng, xoay người tránh né, nhanh chóng phi về phía trước, kết quả bị Thanh Loan bắt lấy lưng, bị mổ mấy chục cái.


Lông đỏ từng sợi từng sợi rơi xuống, Đan Y nâng Thần Tử Thích dậy, vỗ vỗ bùn đất dính trên vạt áo, ôm hồng đản vào trong ngực, ngửa đầu xem náo nhiệt.


Thần Tử Thích duỗi tay tiếp được một cọng lông vũ, ho nhẹ một tiếng, "Nếu không thì, hai ta đi trước đi." Xem cha nương đánh lộn thì thất lễ quá.


Đan Y nhìn lão cha còn đang bị đánh, gật gật đầu, kéo Thần Tử Thích đến hành lang ngoài cánh rừng ngồi một lát, nghĩ nghĩ, lại đem hồng kê đản trong lòng ra xem.


"Đây là đệ đệ sao?" Thần Tử Thích tò mò mà lại gần, chậm rãi vươn một ngón tay sờ sờ, phơi trong không khí lại vẫn ấm hồ hồ, lại sờ tay Đan Y, phát hiện tay y thực nóng, quả nhiên là tụ nội lực vào lòng bàn tay.


"Ân, đỏ chính là đệ đệ." Đan Y có chút ghét bỏ nói. Hỏa phượng vi hùng, Thanh Loan vi thư, nếu trứng có màu lục thì sẽ là muội muội.


Khi còn nhỏ cha nương nói muốn có thêm một quả trứng, y có chút không cao hứng, cha liền lừa y, nói muốn sinh cái lục đản để tương lai có thể ấp ra muội muội. Mong đợi nhiều năm như vậy, kết quả vẫn là hồng đản.


Thần Tử Thích cảm thấy mới lạ đến nỗi cơ hồ sắp bò lên trứng, "Khi nào thì có thể thoát xác nha?"


"Không biết đã sinh bao lâu, sau bốn mươi chín ngày là có thể ấp ra." Đan Y dùng đầu ngón tay gõ gõ vỏ trứng, đợi một lát không thấy đáp lại, nghĩ hẳn là còn chưa thành hình.


"Hắn ấp ra có phải sẽ giống ngươi khi còn nhỏ không?"


"Ngươi thấy thân huynh đệ nhà ai lớn lên giống nhau."


"Hắn tên gọi là gì?"


"Nương vừa rồi kêu Nhị Đản."


"......"


Hai người đầu chống đầu, nhìn chằm chằm hồng đản nói mấy lời ngốc ngếch, thẳng đến khi hai con phượng hoàng kết thúc cuộc chiến, lão cha Đan gia xấu hổ tới ôm con thứ đi, vẫn chưa đã thèm phải ngừng đề tài.


Đan Y dắt Thần Tử Thích theo sau. Trên giường đệm trong tẩm cung trải thảm nhung thật dày, Thanh Loan ưu nhã nằm trên giường chải vuốt lông chim, Đan Túc đặt hồng đản trên giường, Thanh Loan mỹ lệ liền dịch qua, đem trứng đè ở dưới thân, dùng nhung vũ mềm mại bao trùm.


Tiểu hồng điểu lông đuôi lông đuôi ngắn ngủn nhảy lên giường, nhảy nhót chạy đến bên mẫu thân, duỗi đầu cũng muốn rúc vào dưới lông chim, bị Đan Túc bắt lấy.


"Hỗn tiểu tử, ngươi đã bao lớn rồi!" Lão cha Đan gia dựng thẳng lông mày, đem tiểu hồng điểu ném văng ra.


Thần Tử Thích nhanh chóng chạy tới duỗi tay tiếp được.


"Pi pi!" Tiểu hồng điểu ủy ủy khuất khuất kêu lên một tiếng, cúi đầu, dùng một bên móng vuốt nhỏ bắt lấy cổ tay áo Thần Tử Thích, hai cái mao mao trên đầu  cũng buồn bã ỉu xìu rũ xuống. Ấu điểu nho nhỏ nhìn mẫu thân, căn bản nhịn không được xúc động muốn rúc xuống mao mao kia.


Thần Tử Thích vừa giận vừa đau lòng, duỗi tay búng búng mông điểu, lại ở trên mao đầu kia hôn một cái, "Đi, chúng ta về phòng, ta cho ngươi ấm áp."


"Pi!" Tiểu hồng điểu nghe thấy cái này lập tức lại cao hứng, nhảy xuống biến thành hình người kéo Thần Tử Thích trở về, ở cuối hành lang gặp Lam Giang Tuyết một thân tuyết y.


"Cung chủ, ngài nên đến Triều Phượng Điện." Lam Giang Tuyết hành lễ, nhấc tay thỉnh Đan Y cùng hắn đến điện xử lý công vụ.


"......" Đan Y quay đầu lại nhìn rừng ngô đồng xa xa, lại nhìn Lam Khinh Hàn bày ra một bộ mặt muốn đòi nợ, chậm rãi thở dài, "Bổn tọa đi thay quần áo."


Còn tưởng rằng phụ thân sẽ xử trí tốt mọi chuyện, hoá ra cái gì cũng không quản.


Thay y phục đỏ tươi mạ vàng, mang ngọc quan lưu vân thông thiên, tiểu hồng điểu không thể chui vào mao mao của mẫu thân lại còn phải tiếp tục làm cung chủ Quy Vân Cung, xử lý công vụ.


Tin tức lão cung chủ về Quy Vân Cung chỉ trong ba ngày đã truyền khắp giang hồ. La Hồng Phong cùng Tịch Liêu lão ni bị giết tại trận, Tố Tâm Tông cùng Vô Cực Tông tử thương thảm trọng. Sống một trăm năm mươi tuổi, Đan Dương Thần Công luyện đến tầng thứ chín, vị lão cung chủ này là người duy nhất mà giang hồ không dám đem ra tranh luận.


Các đại môn phái nghe tiếng sợ vỡ mật, rối rít chuẩn bị lễ lạt phong phú đưa tới Quy Vân Cung, không còn ai đề cập tới chuyện tấn công Ngọc Sơn nữa.


Đan Y nghe mấy tin tức này, môi mỏng mím lại thành một đường thẳng tắp. Những giang hồ môn phái kia dám động thủ với y nhất định là bởi vì y còn ít tuổi, công lực kém xa phụ thân.


"Cũng không hẳn thế," Thần Tử Thích ngồi bên cạnh bồi tiểu hồng điểu, liếc mắt một cái liền biết gia hỏa này đang tức giận chuyện gì, cười nói, "Giang hồ im ắng là bởi vì lão ni cô cùng họ La kia đã chết, các môn phái khác lúc trước nguyên bản đều không gây chuyện. Bọn họ bất quá chỉ là lấy chuyện phụ thân trở về làm cớ, muốn sửa lại quan hệ với Quy Vân Cung mà thôi."


"Vương gia anh minh, chuyện hàm trùng còn chưa hoàn toàn giải quyết, ở địa bàn của Vô Cực Tông cùng Cực Dương Tông vẫn lan rộng." Lam Sơn Vũ đem một phong tin của Hoàng Hóa Tàm trình lên, đây là hôm qua phái Hoàng Sơn tiêu tiền nhờ Phong Linh mang đến.


Khí Tông tứ đại tông môn hiện giờ năm bè bảy mảng, La Hồng Phong đã chết như rắn mất đầu. Ý Hoàng Hóa Tàm là, đầu xuân sang năm lại một lần nữa tổ chức võ lâm đại hội, tuyển ra tân Khí Tông tông chủ cùng Kiếm Minh minh chủ, đồng thời mời toàn bộ Huyền Đạo tham gia. Trong thư hoàn toàn không nhắc tới chuyện hàm trùng, chỉ nói triều đình vô đạo, hy vọng Huyền Đạo cùng chính đạo có thể đoàn kết một lòng, hợp tác vì đại kế.


"La Hồng Phong vừa chết, Hoàng Hóa Tàm rốt cuộc nhịn không được muốn làm phản." Thần Tử Thích cười nhạo, lão nhị mưu đồ nhiều năm, thời cơ tốt như thế này há có thể bỏ qua.


"Kệ hắn đi," Đan Y ném thư sang một bên, "Năm nay ăn tết có lão cung chủ cùng phu nhân ở Ngọc Sơn, sẽ làm náo nhiệt chút."


"Rõ." Lam Giang Tuyết gật đầu đồng ý.


Mắt thấy đã là tháng chạp. Khí Tông sụp đổ, Kiếm Minh vội vàng mưu phản, thuế má cuối năm không có một môn phái nào nộp lên trên. Thiên Đức Đế âm mưu bại lộ lại mất chỗ dựa, năm nay sợ là quá không tốt.


Duy nhất hân hoan đại khái cũng chỉ có Quy Vân Cung. Khổng Tước Linh vội vàng kiểm kê lễ tết của các đại môn phái, chuẩn bị hàng tết; Hạc Linh vội vàng tập ca vũ để đêm giao thừa diễn trong yến hội; một nhà phượng hoàng vội vàng ấp trứng.


"Sắp tới tết rồi, chúng ta quay lại Kiếm Dương thôi," Thường Nga nói với Thần Tử Thích.


"Trước kia cũng thường ở nơi này ăn tết......" Thần Tử Thích da mặt dày cười tươi, Nhị Đản sẽ sớm phá vỏ, hắn muốn nhìn tiểu gia hỏa phá xác chui ra.


"Còn chưa thành thân, nào có đạo lý ở lại nhạc gia ăn tết," Thường Nga giơ tay nhéo lỗ tai Thần Tử Thích, "Ngươi cái tiểu vương bát đản, sao lại không biết xấu hổ thế hả!"


"Phu nhân!" Ngoài cửa truyền đến tiếng thị nữ hành lễ, Thường Nga nhanh chóng buông tay khỏi tai nhi tử, bày ra bộ dáng thái phi đoan trang hiền thục, nghênh đón Thanh Tiêu phu nhân tới tìm nàng nói chuyện phiếm.


"Thích Thích cũng ở đây a," Thanh Tiêu nhìn thấy Thần Tử Thích, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, từ trong mâm thị nữ bê phía sau vê một khối điểm tâm, nhét vào miệng Thần Tử Thích, "Đi tìm Phượng Nguyên chơi đi, ta cùng nương con thương lượng chút chuyện."


"Ngô." Thần Tử Thích ngậm điểm tâm đáp ứng một tiếng, rời khỏi tiểu viện. Vừa mới vượt qua vách núi, chạm mặt lão cung chủ đang đứng ở chỗ cao nhìn xung quanh.


"Cha, ngài đang làm gì vậy?" Thần Tử Thích cất tiếng chào hỏi.


"Hư ——" Đan Túc làm cái thủ thế im lặng, ho nhẹ một tiếng đặt tay ra sau lưng, "Đan Y ở Thanh Ngô Cung, con đi tìm nó chơi đi."


Thanh Ngô Cung chính là nơi cha nương Đan gia ở, Thần Tử Thích vò đầu, sao một người hai người đều bảo hắn đi tìm Đan Y chơi, hai người bọn họ lại không phải tiểu hài tử. Đi hai bước mới nhớ tới, hai đại phượng hoàng đều chạy ra ngoài, vậy hồng đản kia phải làm sao bây giờ? Nghĩ vậy, không khỏi nhanh chân đi tìm.


Tác giả có lời muốn nói:


Tiểu kịch trường:


Thích Thích: Cha nương đều không ở, ai sẽ ấp trứng


Điểu công: Pi pi pi


Nhị Đản: Ca, ngươi có thể dùng hình người ấp không?


Điểu công: Sao, chê ta thiếu lông sao? Để ta mổ cho cái lỗ thổi ít nhiệt khí.


Nhị Đản: QAQ không ít không ít, người thích ấp như thế nào cũng được
-----------------------------
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi
Đậu da nhi ném 1 cái lựu đạn
Đậu da nhi ném 1 cái địa lôi
Ngươi đi đâu ném 1 cái địa lôi
Tiểu ngàn ném 1 cái địa lôi
Uất Trì lăng ném 1 cái địa lôi
Uất Trì lăng ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
Khôn Khôn ném 1 cái địa lôi
Chung tình vọng tưởng ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái địa lôi
Ngọc lâu minh sa ném 1 cái hoả tiễn
Ta nghe nói ném 1 cái địa lôi
Bạch vũ nhợt nhạt ném 1 cái lựu đạn
Thượng quan mộng hồi ném 1 cái địa lôi
Bằng hư ngự điên ném 1 cái địa lôi
Dư trang vòng ném 1 cái địa lôi
21848706 ném 1 cái địa lôi
21848706 ném 1 cái địa lôi
21848706 ném 1 cái địa lôi
Chín nghi, ném 1 cái địa lôi
Toàn thế giới nhất khốc phì chuột ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Tùy phong mộc vũ ném 1 cái lựu đạn
Cat ném 1 cái địa lôi
Cat ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Tiểu bạch ngô ái ném 1 cái địa lôi
Ngươi đi đâu ném 1 cái địa lôi
Ngươi đi đâu ném 1 cái địa lôi
Bảo mặc đồng tử ném 1 cái địa lôi
Bạch lâu màu mười một ném 1 cái địa lôi
Đi ở truy càng trên đường lớn ném 1 cái địa lôi
Giác ngạn ném 1 cái địa lôi
Mã ha cá ném 1 cái địa lôi
Viên mặt hoa miêu ném 1 cái địa lôi
Vãn anh đêm phiêu ném 1 cái địa lôi
** mỹ ném 1 cái địa lôi
Thái Lan hươu cao cổ ném 1 cái địa lôi
ホ thổ băng lệnh đinh ném 1 cái địa lôi
Lẳng lặng tươi tốt ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Tử lê ném 1 cái địa lôi
Manh ai ai tiện lợi quân ném 1 cái lựu đạn
Hiểu tuệ ném 1 cái địa lôi
Hiểu tuệ ném 1 cái địa lôi
Chung tình vọng tưởng ném 1 cái địa lôi
10595446 ném 1 cái địa lôi
Lạo thủy ném 1 cái địa lôi
Tiểu dê béo ném 1 cái địa lôi
Ngươi đi đâu ném 1 cái địa lôi
bluefish ném 1 cái địa lôi
balledone ném 1 cái địa lôi
Miêu mễ luyến thượng cá ném 1 cái địa lôi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK