Đạo Âm Sư đã có từ rất lâu, đại sư cao thâm âm điệu dời núi ngăn sông chỉ trong một phiếm gảy, lực lượng tán ra ba động dư giả diệt vạn hùng binh, cho nên cũng thuộc hệ sư luyện khiến thế nhân khiếp sợ, cường giả võ đạo cấp bậc cao mấy cũng không dễ khinh nhờn.
Hàng sư luyện đa phần ẩn tu ít tranh thế sự, tâm đạo hướng sinh khí luyện là nhiều.
Bọn họ thường xuyên sáng tạo công pháp, phần khuyết lọt ra ngoài trải qua năm tháng không biết như nào đâu đó lại mọc lên vài tiểu Tông Môn.
Khi Hàn Phi bắt gặp vài tên ma đầu lẫn Đạo Âm Sư cấp thấp sử dụng trên đôi chiến địa dùng công sát linh lực võ giả, tìm hiểu đến thì chỉ biết được vậy.
Nghe được thêm ít thông tin về Ngư Long có trong Phi Yến hồ, Hàn Phi hí hửng một bụng, trước đó từ chỗ Lưu Bình, hắn còn chưa rõ ràng lắm.
Lúc này tám phần nắm chắc trong hồ ngoài Ngư Long còn có Thủy Nguyên Mạch, thứ mà Y đang cần để tăng tiến tu vi.
Liền gật gù tươi tắn tán dương:
- kiến thức ngươi thật không thấp!
Nữ tử sựng ra một nhịp, hướng nhìn chiếu xuống thềm địa, con ngươi lảo đảo mấy vòng nổi cộp bên dưới cửa mắt, vành môi khẽ hé vô lực gập lại như đang vội tiêu hóa cho nhanh tia đại bổ dược đâu đó vô tình theo gió băng qua cửa mũi thốc thẳng lên va lướt phải màn chắn linh hồn tác động loạn tép cơ phần gò má khiến nơi đó dị biến thoáng hồng phản kháng.
Tuy vậy ngôn ngữ thường nhật đối đãi tình huống hỏi đáp tựa sắp sẵn thành bó lớn bó nhỏ tùy thời từng gánh đến thế nhân, thong thả theo điệu tinh thần thưởng thức còn đang nóng hổi nọ, ôn nhu đáp:
- Dựa vào Tụ Bảo Các trữ lượng tin tức lớn, chạy việc qua lại mà biết đến, ta không dám nhận là kiến thức tự thân.
Điệu ngữ của nàng trước chậm rãi tựa lo lắng ảnh hưởng sự tình thực thể nào đó đến nỗi lời lẽ từng chữ cắt hơi đều đặn theo khuôn khổ, dứt câu chẳng hiểu vì gì lại ngoảnh mặt cười phấn khích khó hiểu, trong nháy mắt thái độ đối nghịch hẳn, dù cho có thêm nhiều người tại đây dõi theo bọn hắn đối thoại cũng khó tránh nhất thời mờ mịt ý tứ cảm xúc của nữ nhân này.
Hàn Phi ngoài mặt bình thản song lại tựa che giấu rằng bản thân cũng thoáng một tia rối rối, cũng may vừa lúc Lưu Bình gửi thuộc hạ mang đến thư tín của Luyện Khí Các sự tình tức khắc nuốt chửng cảm giác khó tả kia, bằng không để lâu thêm chút Y lại đặt quá nhiều tâm tư tự hỏi cho ra.
Nhận đến tráp ngọc nguyên vẹn niêm phong ngoài, hắn không cho là bên trong ẩn chứa điều trọng đại gì khiến người có mặt cần qua xét lọc, vung tay tháo gỡ mở nắp, lơ lửng trôi ra một khối ngọc thạch tản nhẹ rung lắc bề mặt thiếp đồ văn như thể phần nửa còn lại của Thượng Khách lệnh bài Luyện Khí Các đã cấp trước đó.
Y quét mắt theo đường quang văn mép viền mảnh ngọc nhận dạng tiểu trận lưu giữ âm lực, liền thấu tỏ cách dùng, đem lệnh bài kia áp sát vào mặt sau, tức khắc đồ văn hai nửa lóe lên tia quang chạy loạn đôi bên như cố đè lại từng nét cho thành bức đồ hình hoàn chỉnh chờ khi ai đó nhìn theo mà bắt gặp.
Nối các đoạn điểm đến nhau sau cùng đủ một lượt vòng, chấm sáng năng lượng nọ lặng tan vào hư vô, từ trong ngọc thạch truyền ra âm giọng Hoành Lĩnh rõ ràng rành mạch như thể hắn đứng cạnh bên mà nói kèm cả ngữ điệu khẩn trương:
- Hàn đạo sư, từ Kinh Đô đến một tên tiểu Hầu gia, Y có được tin tức gần đây chỗ ta tiếp đón kì nhân cho ra dị bảo, liền cùng với vài lão quái đầu bảo hộ theo sau, đang lúc nằn nặc ép trong rào ngoài, cương quyết gặp đến đại sư danh vị nhận ba bộ Vương Khí trung phẩm lẫn pháp trận công sát Địa Sư Cảnh trung kì.
Ngươi khi xong việc nhanh đến tìm cách giải vây ta.
Lời vừa dứt ngọc thạch vỡ vụn "bụp..
lách..
tách" tán thành bột mịn phiêu dật theo gió.
Nguyên lý ngọc thạch lưu trữ âm lực là như vậy, song vì Hoành Lĩnh dùng cách này lại không lo đối phương nghe một lần có kịp chăng, càng xét tình huống đối đãi rõ mặt thiếu lễ càng cho thấy kẻ truyền tải nội dung thư tín gấp gáp, lo sợ phương diện tiêu cực thấu tỏ.
Hàn Phi cũng dễ đoán định được sức ép của khách nhân nọ khiến các chủ Luyện Khí Các run hoảng bao nhiêu.
Nữ tử có mặt đã phục hồi bộ dáng nghiêm túc, đôi khi tiện lúc chứng cảnh điều gì không nhất thiết liên quan liền tôn trọng kẻ cạnh bên sẽ lãng quên luôn, song thông tin nọ lọt qua vành tai trôi theo hướng khác như thường nhật, chẳng biết vì gì đọng lại vài điểm suy diễn sinh trưởng cực tốc trong tâm tư, khiến nàng bất giác tựa mất kiểm soát cảm xúc hành động, đồng tử mắt đong đưa nhưng cũng chăm chăm một hướng vô vị làm điểm tựa, đôi môi mấp mấy thoát ra lẩm bẩm tới lui vài cụm từ ám chỉ, mà trạng thái gần như thất thố hiếm gặp tại thân:
- Luyện Khí Tông Sư..? Pháp Trận đại sư..? Vương Khí trung phẩm..? Trận Đồ công kích Địa Sư Cảnh..?
Hàn Phi không để ý đến, mấy đầu ngón tay ve vuốt cạnh môi dưới, ánh mắt trong vắt tì cứng một điểm, xoay lưng rảo bước tới lui như thói quen nhanh gọn thường dùng khi soạn ra kế hoạch giải quyết trong tình cảnh nào đó.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nữ tử lầm bầm mấy lượt thì bị âm thanh bản lề cửa gỗ "ẹo..
ẹt" cắt ngang, thoát khỏi trạng thái kia còn có chút bừng tỉnh tự trách khí độ vừa rồi không đúng lắm, mắt tròn đen nháy nương theo góc mặt ngửa lên tìm cánh cửa vừa gọi tâm trí mình xem vì gì nó khua động.
Từ trong gian phòng cách độ ba mươi thước hướng phía sau Hàn Phi đi ra lúc đầu, xuất hiện ba tên thiếu niên lần lượt ngửa mặt đón nắng, nhăn sóng mũi hít sâu mấy ngụm khí mát, như thể bọn hắn đã ở trong phòng lâu đến nỗi khát mòn cổ họng được tắm táp quang cảnh thiên nhiên, vừa xong mấy nhịp bọn hắn sải chân thoát khỏi nửa phần khuất bóng sáng lộ ra bộ dạng khác biệt lẫn nhau.
Một tên thấp người tựa tuổi tác chưa phát triển kịp chiều cao, gương mặt trắng mịn điểm hồng nhạt chẳng kém tiểu oa oa năm tuổi bao nhiêu, nghểnh ngảng cái cổ đu đưa phần đầu ngó nghiêng vội lượt vài hướng bỗng gắn chặt tầm mắt về phía Hàn Phi thong thả bước đến, bày biện khí điệu giả dạng tựa người bế quan lâu năm vừa chạm đến điểm khác lạ nào đó sản sinh cao hứng, ôn tồn lời lẽ kèm chút mong đợi đối phương tán đồng mới bùng phát chắc chắn vui thích:
- Lão Đại à, ta cảm giác bản thân đang trên đà trở thành cường giả.
Dường như bề ngoài cơ thể có chút tương tác với trường khí lưu.
Vừa nói Y vừa nâng bàn tay vuốt vào khoảng không, chạm điểm này chộp chỗ kia như thể thực sự sờ được không khí vậy.
Hai tên đằng kia đang dang rộng cánh tay, xoay thân thả mình trong gió lộng tựa tiểu cô nương ngây thuần tung tăng thoả vui thích giữa thảm hoa rộng rãi trên bình nguyên phẳng phiu xa tít không có thêm người khác, làm như thể bọn hắn mới trải qua đoạn đường gian khổ, lúc này xõa mạnh phấn khởi.
Tuy nhiên ngoại vi ánh mắt hướng theo đồng bạn, thoáng phục hồi một nhịp nghiêm túc chào đến Hàn Phi xong gãi đầu cười gượng, vẫn lay hoay đứng ở đó bái qua loa mấy kẻ có mặt.
Nữ tử mỉm cười thân thiện, Liễu Dung vẫn bộ dạng lạnh lẽo song lúc nghe đến hắn cũng khẽ ngoảnh gương mặt vô cảm hướng qua, hắc khí quanh thân thoáng co lại một nhịp.
Khi hắn đem hướng mắt dời đi nơi khác, hắc khí quỷ dị chẳng biết sinh xuất từ đâu kia tiếp tục tản rộng sáu thước tính hắn làm trung tâm, lờn vờn như bóng râm lay lay trên mặt hồ bị khua động.
Từ hắn tỏa ra khí độ khó gần, song hai người nọ chỉ nhăn mặt cười trừ tựa nhìn quen rồi, lúc này ngại với nữ tử người lạ kia.
Hàn Phi suy tính đường hướng kia, sải chân đều đặn bước rộng, giống như hắn đang đi trên đoạn cầu nối từ từng điểm một, bất chợt hồi thần thu liễm tâm tư, bày ra bộ mặt hớn hở tựa đón người thân lâu ngày gặp lại, chớp vội hai vòng mắt nếm qua ý vị câu nói vừa rồi.
Chuyển người hướng sang, thong thả giải đáp kèm chút tư vị động viên:
- Thời điểm này các ngươi cần cảm ngộ khí hệ bản nguyên, lấp đầy khoảng trống rỗng bên trong mới đủ khả năng bước lên con đường trở thành cường giả.
Hàn Phi xem mấy tên này như đồng bạn thân tín, có thứ tốt liền chia ra đến thuyết dẫn cũng cân nhắc dùng lời nào cho bọn hắn dễ hiểu lẫn bên trong đủ đầy khích lệ, đang phân vân áp dụng phương thức cảm ứng nào phù hợp nhất cho cả ba vì mỗi người thể chất khác nhau thích hợp dung nhập khí hệ như nào cũng hiếm khi trùng hợp.
Bỗng tròng mắt xẹt qua tiếu ý, kín đáo đảo hướng nhìn đến nữ tử có mặt lại như muốn ba kẻ nọ nhận biết hắn vừa nhìn đi đâu, nhếch mép cười mỉm vờ lớn giọng uy nghiêm:
- Mau đến lễ kính chào bái vị này, nàng là cường giả tại thành Đông Hoàng chính.
Dứt câu còn ho nhẹ vài tràng ngắn nhịp tựa có phần giống làm ra ám hiệu thúc giục.
.
Danh Sách Chương: