Kim quang bảng xuất hiện tên Hàn Phi vị trí 5000.
Lý Bách đỏ mắt như muốn phát nổ, đi đến trước mặt một người tuổi khoảng ba mươi, thân hình vạm vỡ, đang khoanh tay ngẫm nghĩ gì đó.
Lý Bách vịn tay Y, vội vã thúc dục:
- Hổ Ca, ngươi còn muốn làm lơ sao! Ta như này, ngươi không trả thù cho ta!
Người nọ chép miệng, bộ dạng lười biếng, chợt điệu ngữ miễn cưỡng:
- Thay ngươi dạy dỗ hắn, khoản nợ kia..
chúng ta huề nhau nhé!
Lý Bách muốn ứ nước mắt, xém chút thì oà khóc.
Nhưng phẫn uất vì bị mất mặt, chắc giọng:
- Được, ngươi lên xử hắn đi!
Ngoài mặt hào sảng, trong dạ mắng:
“Hổ bịp nhà ngươi, ăn uống khắp nơi đều ghi nợ.
Mỗi lần van xin ta trả hộ, trước sau đều hứa có sẽ tính thêm lãi, lúc này canh lúc ta vô thế liền muốn một lần tính đủ.”
Hổ Ca mũi lớn, mắt to tu vi Luyện Khí Cảnh tầng một Kim hệ, Y búng gót nhảy lên, tản mác khí lực kim quang uốn lượn trong lòng bàn tay, khí thế gào lên:
- Kim Cang Thân, Phá Sơn Quyền!
Hàn Phi bỡ ngỡ:
- Lại là Phá Sơn Quyền, ngươi với Hạc Sâm không có bà con gì đấy chứ?
Hổ Ca ngửa mặt cười lớn:
- Hạc Sâm là đại sư huynh của ta, không phải ngươi đang phát khiếp đấy chứ!
Hàn Phi cười sặc, chuyển hướng đả kích:
- Tiểu Hổ, ngươi là cẩu nô của Lý Bách à!
Hổ Ca tức muốn phun máu:
- Ngươi nói cái gì!
Địch chiêu vẫn đều đặn vung tới, Hàn Phi vờ ngốc:
- Không phải?
Hổ Ca bất giác gật đầu.
Hàn Phi thở phù một hơi:
— QUẢNG CÁO —
- Không phải thì mau đi xuống, ngươi như này rất dễ bị hiểu lầm.
Có trăm lời biện luận cũng không rửa sạch.
Hổ Ca tựa đồng thuận, lực lượng rắn chắc thoáng tan ra như muốn thu tay nhanh chân trở xuống.
Đám đông chăm chú dõi mắt, bất chợt khá nhiều người nhảy dựng, hô lên, khí độ là hướng Hàn Phi mắng tới:
- Ách..
Tiểu tử vô lại, Hổ Ca tự ý đi xuống, đồng nghĩa tự nhận thua.
Ngươi đấu võ hay đi cầu lộc vậy!
Hổ Ca cũng chấn tỉnh trở lại, liền va chạm một quyền của đối phương.
Hàn Phi dùng một phần lực phá vỡ quyền mãnh của đối thủ, chấn văng hắn ra mấy chục thước, Y làm ra tình huống lại một lần cho người bên dưới nhận định mình chỉ ăn may.
Hổ Ca chưa hoàn hồn liền bị tiếp một cước đạp văng khỏi chiến đài, hắn rơi xuống không thảm như Lý Bách, cấp độ cao hơn một nhịp hiển nhiên kỹ pháp phòng thủ cũng bền chắc vượt trội.
Hổ Ca hai chân cứng cáp, vươn người đứng thẳng, đỏ mặt mắng lên:
- Tiểu tử ngươi quá vô sỉ!
Cùng lúc tên của Hàn Phi nhảy lên thứ bậc 4950, thì ra Hổ Ca giữ vị hạng này.
“Mạnh tay hạ xuống một tên, kẻ khác sẽ lưỡng lự, mấy tên mạnh về sau lần lượt làm phiền rất không đủ thời gian tiếp đón, một lần lấy ra danh khí xây dựng ác ma trong lòng bọn hắn, nhàn rỗi kéo dài hơn”
Bày ra bộ dáng hài tử không sợ Sói, ngão nghễ mắng đám đông:
- Các ngươi quá yếu, ta thật mất thời gian ở đây, đáng ra ta nên đến Địa Bảng.
Đám đông nháo nhào lên:
- Tiểu tử ngươi còn nói khoác, ngươi có gan nhận hai nhiệm vụ một lúc sao!
Hàn Phi lấy ra Ngân Bài nhiệm vụ Địa Bảng, đưa ra bốn phía, ngữ khí kiêu căng đun sôi ánh mắt người nhìn:
- Ta không lắm lời như các vị, sau ba lần hô hấp bọn ngươi còn không lên, ta sẽ đi.
Đám đông nhạo báng:
- Cái tên điên này nhận hai nhiệm vụ cùng lúc, còn dám khoe ra, thật không biết chữ “phế” viết như thế nào sao!
- Nhanh lên phế hắn, cho hắn chậm nhiệm vụ chịu hình phạt.
Ha ha..
Một lúc hơn mười người điệu bộ tranh dành:
- Để ta, để ta..
— QUẢNG CÁO —
Hàn Phi lớn giọng mỉa mai:
- Các ngươi đã hội ý xong chưa, một lũ yếu ớt chỉ biết nấp bên dưới lải nhải thôi sao!
Một tên bộ dáng hơi gầy, thân phát hoả nhiệt, nhún nhẹ nhảy lên:
- Tiểu tử cuồng ngôn, ta đến thu thập ngươi.
Dứt câu, hắn múa một bộ pháp, trảo ảnh biến ảo lấn lướt từng chút một.
Liếc mắt đánh giá:
“Luyện Khí Cảnh tầng hai hệ hỏa.”
Một quyền sáu phần lực hoá giải đòn địch nhân, tiếp tục nhanh nhẹn một cước, chiêu cũ đạp đối phương xuống dưới.
Tên vừa bại giật mình, hắn nhạy bén nhận ra Hàn Phi rất mạnh, chỉ đang giả heo ăn hổ, hắn lại không bị thương, nói sẽ không có ai tin.
Bên trên Hàn Phi giữ vững bộ dáng miệt thị, la lối chửi bới:
- Một đám chuột chết, các ngươi xem ta là quả hồng mềm? Cử mấy tên yếu xìu đến, là lo ta không biết múa chờ bọn hắn đến dạy sao!
Quang Thạch phát sáng thứ hạng Hàn Phi nhảy lên 4900.
Hàn Phi ngửa mặt cười ha hả thách thức bên dưới, bọn hắn cuối cùng cũng trúng chiêu.
Mỗi người một việc bận, cần dưỡng sức thật nhiều, vốn dĩ chỉ đến ngắm hoa xem cảnh, lúc này máu anh hùng vì cộng đồng nổi lên, nóng mặt nhịn không được.
Một người đứng phía sau chen lấn lao tới, nhảy lên.
Thêm một người, năm người, mười người.
Cuối cùng chẵn ba mươi người ưỡn ngực đứng trên chiến đài, lần lượt lớn giọng:
- Tiểu tử ngông cuồng, đây là ngươi tự chuốc lấy!
- Đừng nói bọn ta cậy đông, vẫn từng người xông lên, xem sức ngươi chịu được mấy người!
Bước lên chiến đài bắt buộc phải chiến.
Đám người bên dưới vẻ mặt hả hê, ánh mắt ác độc hò hét:
- Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!
Hàn Phi sảng khoái cười lớn:
- Chỉ vậy thôi sao, há há..
vậy thì tất cả cùng lên đi.
— QUẢNG CÁO —
Kế hoạch đã thành, trước đó hắn đoán định toàn trường, kẻ xếp hạng đối chiến cũng không có Luyện Khí Cảnh hậu kì, gần như là Học Viên Ngoại Viện không có cấp bậc kia.
Vừa hay tìm cớ thử khả năng công sát số đông của thân thể hiện tại đã phát triển tới đâu.
Bộc phát khí lực, thuần thục khống chế, cử chân thoăn thoắt, Bạo Tinh Chỉ ra.
Liên tục mười mấy đạo khí lực hoá tinh quang bắn tới, đám người đối địch còn chưa kịp chuẩn bị, từng kẻ rên la thảm thiết.
Người ôm đầu, kẻ ôm vai có tên bị trúng khớp gối ngã quỵ.
Trường kiếm lăng lệ, Bạch Hổ Náo Hải tái xuất, một kiếm vung ra khí lưu ba động, lực đẩy cực lớn ập tới.
Hổ ảnh còn chưa thành Hàn Phi miễn cưỡng thu Kiếm, phản phệ một chút, lực đẩy khi nãy vừa hay tạt hai mươi tên văng xuống.
Mấy tên còn lại, Y sáp thân đến quyền thủ kín đáo đả thương, chộp từng tên nâng lên ném xuống.
Trước sau không quá ba hơi thở, đồng lứa bên dưới mịt mờ, bọn hắn chưa kịp nhìn rõ.
Dàn Trưởng Lão trợn mắt, bọn họ lẽ nào không nhìn ra, chép miệng thì thầm to nhỏ:
- Tiểu tử kia thủ pháp nhanh quá, khống lực có chút đặc biệt, hoặc là hắn không đủ khí lực để hình thành chiêu kia!
- Công Pháp sử dụng rất bá đạo!
- Đồng cấp so đấu, xem công pháp kẻ nào cao giai.
- Vượt cấp đối kháng, chỉ tính kinh nghiệm thực chiến lẫn tốc độ ra đòn.
Những kẻ lên chiến cũng cảm nhận rõ uy lực đáng sợ đã đẩy mình xuống.
Không chờ nghe Hàn Phi mắng thêm, cả bọn kinh hãi lẫn xấu hổ lặng lẽ rời khỏi.
Hàn Phi trầm tĩnh, trong lòng cười hắc hắc:
“Tạm thời ẩn giấu thực lực, đoạn đường phía trước lẩn tránh được không ít phiền”
Đám đông bên dưới bức xúc vì một màn kia mịt mờ quá đỗi, kết quả này không thuyết phục bọn hắn, thay phiên hô hoán kiến nghị:
- Hắn dùng tà pháp, ta thấy mấy tên kia lúc bị đẩy xuống không bị thương gì!
Tên khác xét đoán:
- Có chăng hắn dùng bí bảo phòng ngự nào đó!
Có kẻ nghi hoặc:
- Mấy tên kia sao giống chưa ăn cơm vậy!
Hàn Phi nhếch mép cười nhạt, lại bày ra bộ dáng xiên vẹo thiếu đứng đắn, khí độ tựa người già không sợ Hổ:
- Thế nào, không phục? Các ngươi có thể lên nếm thử chút!.
Danh Sách Chương: