Bộ não của tiểu mỹ nhân vận động chậm hơn miệng lưỡi một chút, đợi đến khi cậu nhận ra mình mới nói cái gì thì hận không thể cắn đầu lưỡi xuống luôn.
Bản thân cậu phiền đến không chịu được, bây giờ đã không còn mặt mũi đi nhìn người ta nữa rồi.
Ngài chồng trước nghe vậy cũng ngơ ngác.
Hắn trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng.
“Có thể, nhưng không cần thiết.” Hắn đã hiểu tiểu mỹ nhân muốn nói gì rồi, nhưng lời nói ra thì không được đứng đắn cho lắm.
“……. Dù sao cũng không dùng được.”
Á!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiểu mỹ nhân giống như ấm nước đã đun sôi điên cuồng kêu lên.
“Gài seatbelt của anh lại, lái xe đàng hoàng!!!”
“Ừm.”
Ngài chồng trước nghiêm túc gật gật đầu.
“Tôi lái xe.”
Cần cổ của tiểu mỹ nhân cũng đỏ ran lên luôn rồi, cực kỳ ủy khuất cuộn người lại chôn vào trong ghế.
Cái người này sao ly hôn rồi lại trở nên biếи ŧɦái như vậy chứ!
Đáng ghét quá chừng!
Danh Sách Chương: