• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu mỹ nhân lại nằm mơ rồi.

Trong giấc mơ, thầy Lý lại đột nhiên không quan tâm đến cậu nữa.

Tiểu mỹ nhân vẫn còn mặc đồng phục gấp đến không biết phải làm gì, hốt hoảng chạy đến nhà thầy Lý tìm người.

Nhưng nhà thầy Lý vừa xa vừa lớn, cánh cổng cao quá là cao, tiểu mỹ nhân liều mạng leo lên cũng chẳng có kết quả, chỉ cảm thấy cả người đều mềm nhũn, mất hết khí lực, khó chịu muốn chết.

Tiểu mỹ nhân vừa tức giận vừa ủy khuất, nhịn không được lại bắt đầu muốn khóc.

Đợi đến khi cậu mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người đều nhẹ tênh, đầu óc đều đặc dính.

“Thầy Lý?”

Có người nắm lấy tay của cậu, tiểu mỹ nhân nhìn thấy người đó là ai rồi thì ủy ủy khuất khuất kêu ra tiếng.

Thầy Lý của hiện tại cùng trong mơ đều như nhau, hung dữ quá chừng.

“Kha Mộng Nghiêu em giỏi rồi đúng không, có phải dày vò bản thân cho tới khi nhập viện rồi mới thoải mái hay không?”

Dữ cực kỳ!

Tiểu mỹ nhân lại muốn khóc rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK