Đây có lẽ là đám hải tặc hoảng loạn nhất.
Nhìn bảy người núp trong góc, lại dựa vào lòng hiếu kỳ đối với thuyền viên thuyền U Linh trong truyền thuyết. Chung Ly liền vươn tay bóp vài người một cái.
Chung Ly nhỏ giọng thầm thì: “Úi, lại có thể sờ được.”
“Sắc lang!” (Túy: từ này thấy nhiều rồi, không lẽ tui dịch ra “sói háo sắc”:v)
“Bi3n thái! Q_Q”
“Lưu manh w(Д)w”
Lại là một loạt tiếng gào khóc thảm thiết.
(ˉ▽ ̄~)Hình như có vẻ chơi vui lắm. Chung Ly lại muốn vươn tay trêu đùa mấy người này thêm chút, lại không ngờ trước mắt đột nhiên tối sầm.
“Cái gì đây?” Chung Ly sờ sờ cái gì đó trùm lên đầu mình, lột xuống nhìn một cái, là một bộ y phục sạch sẽ.
“Mặc vào.” Chung Ly quay đầu lại, Siren đang đen mặt nhìn y.
Anh kêu tôi mặc thì tôi sẽ mặc sao? Khỏa thân cũng là một loại “xinh đẹp” có hiểu không, từng thấy qua David chưa, từng thấy qua The Thinker chưa, từng thấy qua… Quên đi, vẫn nên mặc thôi.
Nhìn mặt Siren càng ngày càng đen, Chung Ly bĩu môi, cầm y phục chạy qua một bên.
Nhìn thấy Chung Ly đã rời khỏi, Siren nhìn vài tượng người núp trong góc: “Bây giờ, chúng ta cùng trò chuyện chút, các ngươi thích nhảy xuống biển hay là chặt tay? (^_^) hửm?”
“w(Д)w w(Д)w w(Д)w w(Д)w w(Д)w w(Д)w w(Д)w”
Chung Ly đổi bộ y phục sạch sẽ ngồi cùng một chỗ với Siren, bảy người đàn ông ngồi phía đối diện. Không biết tại sao, sau khi thay đồ rồi quay về, Chung Ly cảm thấy mấy người này an phận hơn rất nhiều.
“Cho nên… Các người thật sự là thuyền viên thuyền Burley?” Chung Ly không có cách gì gắn liền bọn họ với thuyền Burley đã từng oai phong trên đại dương.
“Dĩ nhiên là chúng tôi nha.” Bảy người cùng nhau gật đầu.
“Tại sao trên thuyền chỉ có mấy người các ngươi?” Siren vẫn mong đợi được nhìn thấy Andrey trong truyền thuyết.
“Thuyền trưởng bọn họ rời khỏi thuyền đi tìm người rồi, để lại mấy người chúng tôi trông thuyền.” Thuyền viên số 1 trả lời.
“Các người có thể rời khỏi thuyền?” Chung Ly nghe được một phiên bản thuyền U Linh khác hẳn.
“Có thể chứ. Trước sau trăng rằm 10 ngày, chúng tôi có thể rời khỏi con thuyền này.” Thuyền viên số 2 tiếp lời. “Thuyền trưởng cũng vào mấy ngày này đi ra ngoài tìm người, thuyền trưởng chê chúng tôi quá nhát gan, cho nên không mang chúng tôi theo.”
Không hổ là thuyền trưởng trong truyền thuyết! – Trong lòng Chung Ly thầm khen ngợi Andrey.
“Thuyền trưởng chúng tôi rõ ràng là một ‘đại bi3n thái’.” Thuyền viên số 4 tức giận bất bình nói.
Thuyền viên số 5 che miệng gã: “Suỵt! Không thể nói bậy.”
Chung Ly hỏi: “Bi3n thái cái gì?”
Thuyền viên số 6 vội ngăn đề tài này lại: “Không có gì, không có gì. Đêm nay hai người cứ ở đây đi, ngày mai sẽ đưa hai người về thuyền của hai người.”
Siren đột nhiên mở miệng nói: “Có phải các ngươi đã từng tìm thấy một viên ngọc trai đen?”
“Ngọc trai đen.” Số 7 chống cằm nghĩ ngợi một chút, “Hình như có một viên.”
“Đưa cho chúng ta.” Không phải câu hỏi, mà là câu khẳng định.
Chung Ly ở bên cạnh ngây người, lén kéo góc áo Siren, nhỏ giọng nói: “Như vậy có được không?”
“Đi đi đi, đưa đưa đưa! Lão Ngũ!” Số 7 kêu một tiếng, “Lấy cái rương gỗ nhỏ kia đến đây.”
Số 5 sau khi nghe xong, hấp tấp vọt ra khỏi phòng, chỉ chốc lát sau liền ôm cái rương vọt trở về.
Số 7 nhận lấy cái rương trong tay số 5, mở ra. Đây là lần đầu tiên Chung Ly nhìn thấy nhiều tiền vàng ánh vàng rực rỡ như vậy, đá quý, còn có đủ loại trang sức. Số 7 lục lọi một chút, bực mình đưa luôn cái rương cho Siren.
“Thuyền trưởng cứ thích ném bừa đồ vật vào, lục lọi tìm kiếm thật phiền phức, hai người cứ lấy mấy món này đi.”
“Được.” Siren gật đầu, thản nhiên nhận lấy cái rương.
Σ(゚Д゚) Lần này Chung Ly kinh hãi trùng trùng rồi, thật có tiền! Thật phóng khoáng!
Siren lục lọi trong rương, không bao lâu sau liền tìm được ngọc trai đen, lấy ra, nhét vào trong túi. Tiện thể giao rương gỗ cho Chung Ly. “Của ngươi.”
“Thật! ~(≧▽≦)/~” Chung Ly ôm cái rương, có thật nhiều thật nhiều tiền riêng nha! Chung Ly kích động nói không nên lời. Cá tốt, cá tốt, cá tốt! Chung Ly định mở miệng vì Siren đột nhiên tốt như vậy mà khích lệ vài câu.
Nhưng lại nghe thấy hắn thản nhiên ném ra một câu: “Coi như là ‘sính lễ’ mà người phương Đông các ngươi hay nói.”
“Miệng chó không thể phun ra ngà voi…” Đúng là không nên ôm hi vọng gì với con cá nướng lớn này. o( ̄ヘ ̄o)
~OoO~
Chú thích cho ai không biết David với The Thinker =))))))
David:
The Thinker: