Nhưng giờ đây mọi chuyện đã khác, thiên thần dùng phép trói buộc hắn vào tên nhóc vô dụng này, để rồi ngay cả khi cơn tức giận lên đỉnh điểm, hắn cũng chẳng thể làm gì cậu ta. Isik lúc nào cũng duy trì vẻ mặt thản nhiên vô tư, đã nhiều lần Kasdow nổi giận với cậu nhưng chưa bao giờ cậu phản ứng lại. Cậu luôn im lặng nghe hắn mắng, thậm chí còn cười đùa trêu hắn vì sao lại nóng tính vậy..
Góc áo bị giật nhẹ một cái, luồng suy nghĩ trong đầu hắn lập tức bị cắt đứt, Isik phía đối diện đang híp mắt cười, miệng khẽ nhếch lên nhỏ giọng nói.
"Kasdow ngồi tâm sự tý đi."
Rượu ở quán này quả thực quá nặng, chỉ một cốc nhỏ thôi đã đủ làm Isik say choáng váng đầu óc. Khi mới uống thì rượu trôi đến đâu là nơi đó nóng cháy như bị thiêu đốt đến đấy, rồi men say bắt đầu lan ra khiến toàn thân Isik lâng lâng. Đôi mắt cậu mơ hồ như bị bao phủ bởi một tầng sương mờ, hai má nóng bừng dần chuyển sang màu hồng phớt, cậu cố mở to mắt nhìn Quỷ vương đang tức giận phía trước, mỉm cười với hắn, bàn tay đung đưa vạt áo cầu xin hắn nói chuyện cùng mình.
Ngoài chém giết ra, Kasdow không có nhiều kinh nghiệm đối phó với người khác lắm, đặc biệt là với con ma men gan to bằng trời này. Hắn phất tay để quân lính lui ra canh cửa rồi thật sự ngồi xuống bên cạnh Isik, xem cậu định bày ra trò hề gì tiếp theo.
"Muốn tâm sự cái gì?"
"Tương lai của tôi.." Isik thở dài một hơi, buồn não nề chống hai tay lên má. "Sao mờ mịt quá đi."
"Không thể tự quyết định số phận, để mặc người khác nhào nặn."
"Mạng sống chỉ như con kiến, ai cũng muốn dẫm đạp.."
Kasdow cũng lâu rồi không uống rượu, hắn ra hiệu chủ quán phục vụ mình, sau đó vừa chậm rãi hớp rượu vừa câu được câu không nghe Isik lải nhải.
"Thực ra tôi rất hâm mộ ngài nhé." Isik bất chợt quay sang nhìn Kasdow.
"Ồ?" Hắn nhướn mày, chủ đề này có vẻ thú vị đây, thiên thần như cậu ta mà lại hâm mộ một ác quỷ khét tiếng ư?
"Ngài dám làm những gì mình muốn, có dũng khí theo đuổi lý tưởng của bản thân." Isik nằm gục xuống bàn, một tay gối dưới đầu, tay còn lại thì không ngừng vung vẩy. "Không để bản thân chịu thiệt, sống thật với bản chất của mình, quả là đáng khâm phục."
Từng ngụm rượu cay nồng trôi xuống cổ họng khiến đầu óc Kasdow nóng lên, hắn thả lỏng người hỏi lại Isik. "Ngươi thấy ta làm thế là đúng sao?"
Isik ngẩn ra một chút, rồi lại vội vàng xua tay. "Không không.. ngài làm theo những gì bản thân muốn thì đúng, nhưng gây náo loạn ba giới là sai, tàn sát sinh linh vô tội cũng quá sai rồi."
"Vậy rốt cuộc ta làm đúng hay sai?" Hắn buồn cười hỏi đối phương.
"Đúng sai đâu có dễ nói rõ ràng ra được." Isik bĩu môi nhỏm người dậy, dùng ánh mắt ai oán liếc nhìn Kasdow giống như đang trách hắn hỏi gì mà khó quá.
"Thế à?" Kasdow mất hứng quay đi.
"Thật mà!" Isik bật chế độ mọt sách, bắt đầu giảng giải. "Giống như thiên thần cũng không chỉ có màu trắng như mọi người nghĩ, chúng tôi còn có màu đỏ và cả màu đen nữa."
Sao mà lại nói sang màu sắc rồi? Mạch suy nghĩ của người đang say đúng là không thể hiểu nổi.
"Thiên thần có màu trắng của sự lương thiện tốt bụng, luôn bảo vệ cứu giúp người yếu thế, làm việc tốt như một nghĩa vụ không cần báo đáp." Nhắc đến đúng chủ đề, Isik nói rõ ràng rành mạch như thể cậu đang rất tỉnh táo. "Nhưng chúng tôi cũng có màu đỏ của dục vọng, có rất nhiều thiên thần ham muốn cái đẹp, khao khát sức mạnh và quyền lực.."
Và khi màu đỏ lấn át màu trắng, kết quả là sẽ trở thành như Kasdow và Petric vậy.
"Chúng tôi còn có cả màu đen xấu xa nữa nha.." Isik cảm thấy nói những lời này giống như đang kể xấu giống loài của mình, nên cậu hạ giọng thì thầm. "Đại diện cho những góc tối trong tâm hồn, là những thứ không thể tiết lộ."
Isik kết thúc bài trình bày màu sắc của mình xong thì nghiêng mặt qua ngó Kasdow, chờ đợi lời nhận xét từ hắn. Kasdow cũng đang nhìn cậu, đôi mắt to tròn đen láy của Isik giống như một biển hồ mênh mông sâu thẳm có thể hút hồn bất cứ ai nhìn vào.
"Vậy màu đen trong ngươi là gì?"
Câu hỏi của Kasdow làm Isik giật mình, miệng mở ra rồi lại đóng vào, cứ chần chừ mãi muốn nói rồi lại thôi, như thể cậu còn đang phân vân không biết có nên tiết lộ bí mật của mình cho kẻ trước mặt không.
Kasdow uống nốt rượu trong cốc rồi chống tay nhìn Isik đang lúng ta lúng túng, có lẽ rượu cũng tác động ít nhiều đến đầu óc hắn. Hắn thế mà lại rảnh rỗi ngồi đây xem tên thiên thần ngốc này làm trò, hơn nữa còn cảm thấy khá vui.
"Màu đen của tôi.." Isik suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn quyết định sẽ chia sẻ bí mật, ai bảo cậu lôi kéo người ta bắt tâm sự cùng chứ. "Là sợ chết đó."
"Ồ?" Kasdow chưng hửng, cái đáp án không thú vị chút nào, "sợ chết" chẳng phải là điều hiển nhiên ai cũng có sao?
"Thiên giới, địa ngục, nhân giới.. nơi nào tôi cũng muốn khám phá thêm nữa.." Isik thở dài.
Còn bao nhiêu sách chưa đọc, còn bao nhiêu điều chưa biết, vậy mà không thể sống được bao lâu. Khi chú ngữ có hiệu lực thì thiên thần muốn giết, lúc chú ngữ giải trừ sẽ bị ác quỷ thủ tiêu, cậu làm gì còn đường sống ở đâu nữa.
Có thể Isik cảm thấy số phận mình quá bi thảm, lại thêm tác động của rượu làm độ nhạy cảm tăng gấp mấy lần nên mũi cậu hơi cay cay, nước nhanh chóng dâng lên đong đầy bên khóe mắt. Isik khẽ chớp mắt, một giọt nước trong suốt lăn xuống, để lại vệt nước lóng lánh trên gương mặt ửng hồng.
Ánh mắt Kasdow vẫn còn dán trên người Isik, hắn hơi sững người khi thấy cảnh này, đôi mày hắn cau lại, ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại vô cùng muốn lau đi vệt nước kia. Kasdow kiềm chế nắm chặt tay rồi đứng bật dậy, quay người đi về phía cửa.
"Đến lúc về rồi." Hắn ra lệnh cho Isik.
"Kasdow!"
Khi chân Kasdow bước đến gần cửa, một tiếng gọi cao vút bỗng chốc vang lên, chất giọng thanh cao ngọt ngào giống như mang theo dòng điện khiến da đầu hắn tê dại. Con ma men phía sau lấy lại tinh thần cực nhanh, hiện tại đã kết thúc trạng thái sụt sùi mà chuyển sang trạng thái mè nheo, cậu ta lao tới túm lấy vạt áo của hắn điên cuồng lắc lắc.
"Khi nào chú ngữ được giải trừ, hãy tha cho tôi một mạng nha!"
Hắn thô lỗ giật lại áo mình từ tay Isik, dứt khoát trả lời. "Đừng mơ."
"Kasdow đừng mà.."
"Im miệng, không cho gọi tên ta!"
"Tại sao chứ? Kasdow chờ tôi với.."