“A...a.. a... ưm...”
Trong WC không có ánh sáng, một gian phòng vang lên tiếng rên rỉ kỳ lạ, nếu là người nào không hiểu, nhất định sẽ cho rằng ở đây có quỷ.
Tảm Hựu Nhi bị Tống Loan ôm vào một gian phòng WC, liếc nhìn đồng hồ một cái liền bắt đầu cởi quần áo cô, vừa cởi vừa chậm rãi nói khẽ: “Bất cứ mệnh lệnh gì cũng không thể từ chối, Hựu Nhi có hiểu rõ không?”
Vì thế Tảm Hựu Nhi chỉ có thể mặc hắn cởi áo khoác của mình ra, kéo áo trong xuống, sau đó cởi cả nội y.
Vốn tưởng rằng Tống Loan cũng giống Hàng Tễ Duẫn chỉ vuốt ve, nhưng hắn cúi đầu liền ngậm lấy đầu v* cô, rồi hơi dùng sức vừa liếm vừa cắn, khiến Tảm Hựu Nhi cả người đều mềm nhũn ra, dựa lưng vào cánh cửa, hơi híp mắt nhìn Tống Loan hôn hít bầu ngực mình.
Hắn đúng là rất thành thạo, đầu lưỡi quấy loạn, thỉnh thoảng lại chen vào khe rãnh nhỏ hẹp, một tay nắm lấy bầu ngực mềm mại bên kia, nhẹ nhàng thong thả xen lẫn vội vàng gấp rút vuốt ve.
Dục vọng vốn đã cứng lên từ trước bây giờ vì hơi thở của Tảm Hựu Nhi lại bành trướng lên mấy phần, hắn đưa tay cởi bỏ dây lưng, giải phóng côn th*t thô tráng cứng rắn của mình.
Chỉ thiếu một chút nữa là đã khiến cho Tảm Hựu Nhi đang sa vào khoái cảm do hắn mang tới đột nhiên hoảng sợ, cô có chút ngây ngốc mà nhìn cây gậy sắt kia, không biết tiếp theo Tống Loan sẽ làm gì với mình.
Cô có hơi khiếp đảm nhưng lại không thể chống cự được chỉ đành khẽ cắn môi, mong muốn làm bản thân mình tỉnh táo hơn từ trong khoái cảm.
Nhưng lại không thể được, dù chỉ là một chút, bởi vì hắn đã tăng cường liếm láp nhiều hơn mạnh hơn, hắn ngậm lấy gần một nửa bầu ngực vào miệng, khiến trên đó đều dính đầy nước bọt sáng lấp lánh, sau đó nắm bộ ngực đẩy lên trên.
Dồn hai luồng mềm mại kia vào cùng một khối mà nắm, bóp bên này vài cái rồi lại bóp bên kia, tới tới lui lui liếm mút khiến cô vô cùng sung sướng.
Ngón tay cái lòng bàn tay đẩy đẩy đầu v* đang gắng gượng đứng lên, đúng lúc mang đến cho Hựu Nhi khoái cảm tê dại thì lại dừng lại, khiến cô cảm thấy rất trống trải.
Quy đầu bên trên côn th*t vừa được thả ra ngoài, đang phóng thích ra một chút nước chứng minh sự ham muốn của hắn, Tống Loan không nói một lời, hắn chỉ xốc váy Tảm Hựu Nhi lên, dán dục vọng của mình lên trên quần lót sớm đã ướt đẫm của cô.
Hắn lại cười khẽ một tiếng, giống như có hơi kinh ngạc với sự mẫn cảm của cô. Tảm Hựu Nhi còn chưa kịp nói gì thì hắn đã ngẩng đầu hôn lên môi cô, mạnh mẽ tiến công, tìm được chiếc lưỡi nhỏ đang muốn trốn tránh, vừa liếm mút vừa thăm dò.
Cứ như vậy hắn bế cô đè lên tường, dùng côn th*t cách một lớp quần lót cọ tới cọ lui ở chỗ riêng tư của cô, tất nhiên là liên tục đụng phải âm đế đã dựng thẳng từ lâu.
Cảm giác sung sướng kỳ lạ truyền đến từ phía dưới thân, sâu trong cơ thể, Tảm Hựu Nhi chìm đắm vào đó, đồng thời cũng hơi sợ hãi... Tống Loan vì sao lại mãnh liệt như vậy?
Tuy rằng lúc trước cũng đã thấy hắn biến đổi sắc mặt vô số lần, nhưng đối với cô, hắn vĩnh viễn vẫn dịu dàng ôn hòa giống như một người anh trai vậy.
Dục vọng kịch liệt và hung hãn như vậy giống như sóng triều đánh thẳng vào người cô, nhưng hắn lại không hề có ý định giải thích một chút nào.
Hôn Tảm Hựu Nhi đến mức khuôn mặt nhỏ mơ mơ màng màng, Tống Loan nuốt nước bọt trao đổi qua lại vào miệng mình, kỹ thuật hôn của Hựu Nhi vẫn còn quá mức non kém, sau này cần phải rèn luyện nhiều hơn mới được.
Lúc hắn thả Hựu Nhi xuống đất, cô còn cho rằng đã hết giờ, hoặc là Tống Loan đã quyết định buông tha cho mình, nhưng còn chưa đứng vững thì hai tay đã bị hắn trói ra phía sau.
Hắn cởi cà vạt trên cổ áo, trói hai tay Tảm Hựu Nhi lại, sau đó ép cô vào tường, đặt cô quay mặt lại, ngực chống lên vách, côn th*t lại chống lên chỗ đang có hoa dịch âm ĩ trào ra kia, liên tục đưa đẩy qua lại.
“Tống Loan... Đau...”
Lực đẩy của hắn khá mạnh, khiến cô chút nữa thì đứng không vững, nhưng tư thế bị trói hai tay như thế này, thì cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ thân hình của mình.
Nghe thấy lời cô, Tống Loan dùng lực một cách nhẹ nhàng hơn, hắn nâng Tảm Hựu Nhi dậy, cười cười hỏi cô: “Có muốn tôi thả tay cậu ra không?”
“Muốn!”
Cô không có cách nào khác, chỉ đành mạnh mẽ gật đầu, rồi lại hơi kích động kêu khẽ một tiếng, mãnh liệt đề ra nhu cầu của mình.
“Vậy kêu ông xã nghe một chút đi?”
Kêu một tiếng cũng không gọi là yêu cầu quá đáng, nhưng mà Tảm Hựu Nhi vẫn luôn xem hắn là anh trai... Tuy rằng tư thế và việc bây giờ hai người bọn họ làm cùng nhau là cực kỳ ái muội.
“Hay là gọi anh trai có được không? Nếu không được thì... gọi ba ba nhé.”
Ôi! Sao lại đột nhiên biến thành ba ba rồi! Vì ngăn cản yêu cầu càng lúc càng quá đáng của Tống Loan, Tảm Hựu Nhi nhẹ giọng nói: “Ông xã...”
“Lớn tiếng chút đi, tôi không nghe rõ.”
“Ông xã.” Cô đỏ mặt nhắm mắt lại kêu lớn lên, Tống Loan càng cười vui vẻ hơn.
“Ngoan lắm.”
Hắn có vẻ đã thỏa mãn liền cởi cà vạt ra, rồi tùy tiện ném lên nắp bồn cầu, sau đó thấp giọng bảo cô vịn vào vách tường, một mặt đưa bàn tay to ra xoa một bên ngực tròn trịa, mặt khác tiếp tục dùng côn th*t cọ xát chỗ riêng tư của cô.
“Ưm... A... Nhẹ một chút...”
Người sung sướng không chỉ có một mình Tống Loan, côn th*t của hắn hình dạng có hơi ngỏng lên trên, trong lúc đưa đẩy cọ xát luôn thường xuyên sẽ đâm trúng nhụy hoa mẫn cảm, khiến thân mình cô liền không ngăn được những cơn run rẩy.
“Phải gọi là gì? Hửm?”
Hắn vỗ vỗ cặp mông vểnh lên, tỏ vẻ bất mãn vì cô đột nhiên không xưng hô như vừa nãy, vì thế Tống Loan lại đẩy nhanh tốc độ.
“A... Nhẹ một chút... ông xã... a a...”
Dường như bởi vì tiếng kêu quyến rũ của cô mà Tống Loan cũng cảm thấy thỏa mãn, hắn rất hiểu đạo lý bắt đầu chầm chậm cọ xát, ngón tay lại vói vào trong quần lót của cô mà tìm kiếm.
“A a... chỗ đó không thể sờ được... a a... ông xã...”
Cô rất thức thời sau mấy giây rên rỉ liền kêu lên theo cách hắn yêu cầu, rồi lại bởi vì bàn tay to của hắn đột nhiên sờ lên chỗ mẫn cảm nhất của mình mà kinh ngạc thốt lên.
“Nhưng mà bà xã em rõ ràng rất muốn.”
Ngón tay chỉ xoa nhẹ vài cái chỗ nhụy hoa kia, sau đó vói vào bên trong quần lót kéo ra ái dịch của cô, đưa tới trước mặt Tảm Hựu Nhi, coi như chứng cứ, cô vừa chối vừa kẹp chặt đùi.
“Không có mà... Ha a... ưm a... a...”
Tống Loan liền ở bên ngoài quần lót, trực tiếp dịch tới âm đế, vuốt ve, đầu ngón tay mang theo một chút lạnh lẽo, kích thích Tảm Hựu Nhi, khiến cô sinh ra rất nhiều khoái cảm.
Chỉ bị xoa nhẹ vài cái, tiểu huyệt của cô đã nhanh chóng co rút lại chuẩn bị cao trào.
Nhưng Tống Loan lại đột nhiên dừng lại, hắn nhìn đồng hồ nói: “Ôi chao, đã mười phút rồi... Thật là nhanh, đi thôi Hựu Nhi, chúng ta về phòng học.”
Tảm Hựu Nhi hai mắt mơ màng nhìn hắn, khuôn mặt không thể tự chủ liền hiện ra sự bất mãn và khát vọng.
“Sao vậy, còn muốn hả? Bà…xã?”
Hắn cười xấu xa như thế quả thật là Tảm Hựu Nhi chưa bao giờ nhìn thấy, trong bóng tối có hơi đáng sợ, nhưng vẫn rất điển trai tuấn tú.
“Không có...”
Thật ra là có.
Kẹp chặt thân dưới lại, Tảm Hựu Nhi chậm rãi đứng lên, bắt đầu mặc quần áo của mình, Tống Loan liền khoanh tay dựa vào một bên, trong mắt có dục vọng đang cháy rực, nhưng chỉ im lặng nhìn cô.
Đợi cô mặc xong quần áo, Tống Loan xoa xoa eo cô, chuẩn bị đưa cô cùng về phòng học.
Nhưng không biết lại đụng phải chỗ mẫn cảm khiến cô bị nhột, hay là cô vốn dĩ đã rất mẫn cảm, mà chỉ chạm vào hông, cô liền rên khẽ rồi chân như nhũn ra dựa lên trên người Tống Loan.
Hắn cười khẽ một tiếng, bế ngang cô lên, nghiêng mình đi ra cửa, chậm rãi đi về phía phòng học.
Danh Sách Chương: