Cô hy vọng Hoa Hạo Lỗi có thể mất kiên nhẫn rời đi trước, hoặc là, Lâm Trình Nghiêu tới đón cô.
Hắn vì cái gì sẽ tìm tới chính mình?
Đời trước không thoát khỏi, đời này chẳng lẽ còn muốn dây dưa?
Mạc Như Uân hiện tại đã là Mạc Vân, cô kỳ thật nên bình thường đối mặt với hắn, vô luận hắn nói cái gì, yêu cầu cái gì, cô đều có lập trường và quyền lựa chọn của mình.
Nhưng cô vẫn sợ như cũ, sợ chính mình lộ ra dấu vết.
Dù sao cũng là đã từng yêu hắn nhiều như vậy, chẳng sợ tình cảm hiện tại đối với hắn là xa lạ, chỉ sợ rằng cô làm không được, nhìn thấy hắn mà lòng vẫn gợn sóng.
Hận hắn sao?
Không.
Lòng của cô với hắn, sau khi sinh mạng đời trước kết thúc thì đã hoàn toàn chết.
Theo thi thể Mạc Như Uân, cùng vùi lấp ở dưới phần mộ.
Mạc Như Uân đời trước không biết tình cảm Lâm Trình Nghiêu, nhưng hiện tại cô đã biết.
Nguyên lai, trong sinh mệnh của cô, vẫn là có một người như vậy xuất hiện.
Cô đã nghĩ kỹ rồi, chính mình sẽ chậm rãi tiếp thu hết thảy của hắn, thắng đến khi buông bỏ mọi thứ kiếp trước, sẽ cùng hắn ở bên nhau tới cuối đời.
Nhưng gặp Hoa Hạo Lỗi làm lòng cô rối loạn không ngừng nghỉ.
Kim đồng hồ nhanh chóng chuyển động, Mạc Như Uân như đứng đống lửa, như ngồi đống than.