>
- Mời hai vị tiểu thư xuống dùng bữa _ Hữu quay lưng bỏ đi nhưng hơi khựng lại . Tại sao trễ thế rồi mà Nó vẫn chưa xuất hiện còn không trả lời nữa chứ . Vẫn kiên nhẫn gõ cửa .... đáp lại vẫn là sự yên lặng ....
>
Cánh cửa mở ra nhưng không phải là phòng của Nó , là phòng trống đối diện phòng Nó . Một người con gái bước ra với chiếc áo pull quần jean ngắn rất dễ thương .... đó là Thục Phương . Hữu quay lại nhìn Phương rồi suy nghĩ , đột nhiên anh cảm thấy bất an . Phương không ở trong phòng Nó , vậy còn Nó ? Nó có ở trong không ?
- Xin chào Lâm tiểu thư , xin lỗi cho tôi làm phiền tí _ Hữu
- Có việc gì ?_ Phương
- Xin hỏi là tại sao cô không có ở trong phòng của Nhị tiểu thư ?_ Hữu
- À , tôi nghĩ là nên để cho Băng được yên tĩnh nên tối qua đã ngủ bên này . Bộ có chuyện gì sao ?_ Phương thắc mắc . Hữu cảm thấy lo lắng
- À , vâng , vì tôi gọi mãi mà tiểu thư không nghe , thường thì tiểu thư dậy rất sớm nhưng hôm nay thì ...... _ Hữu
- Chắc bạn ấy mệt nên ngủ quên đấy , thôi chúng ta xuống nhà trước , tí bạn ấy xuống liền _ Phươg thực sự cũng lo cho Nó nhưng mà cũng phải trấn an Hữu mà hơn hết là tự trấn an sự lo lắng của cô dành cho Nó . Hữu và cô xuống nhà ăn cùng mọi người dùng bữa .... Trong lòng Hữu đột nhiên cảm thấy bất an ....
>
- Alo ? _ Hữu
- Cho hỏi , có phải là bạn của chủ nhân số điện thoại này không ạ ?_ Đầu dây bên kia
- Phải , tôi là quản lí của Hàn tiểu thư , xin hỏi ông là .....
- À , tôi là bác sĩ Đinh , bác sĩ của bệnh viện Rocky _ Đầu dây
- Tiểu thư tôi có chuyện gì ?_ Hữu gần như hét lên , mọi người cùng chú ý tới , ai cũng lo lắng cho Nó
- Dạ , tiểu thư của mọi người bị đâm ở bụng , mất máu rất nhiều , hiện tại bệnh việc chúng tôi không đủ máu để cấp xin hỏi phiền người nhà có thể vào đây cấp thêm máu không ạ ?_ Bác sĩ từ tốn nói
- Được , phòng mấy ?_ Hữu
- 101 VIP , phòng cấp cứu _ Bác sĩ cúp máy
Hữu chẳng thể tin được , Nó võ công cao như vậy , tại sao lại bị đâm ? Tối qua Nó không về nhà sao ? Vậy Nó đi đâu ? Đã xảy ra chuyện gì ? Sau khi kể lại cho mọi người nghe , ai nấy cũng đều chuẩn bị đến đó . Việc mà Hữu bất an từ qua giờ là việc này sao ? Sao có thể như vậy được ? Nhanh như chớp , cuộc điện thoại gọi sau 10p , mọi người đã có mặt trước cửa phòng mà Băng đang nằm . Thấy mọi người đến , bác sĩ ra ngoài nói tình hình của Nó .
- Thưa , tiểu thư bị đâm lén , mất máu khá nhiều , mà máu của tiểu thư lại là nhóm máu O chuyên cho , mà hiện tại , bệnh viện đã hết nhóm máu này , xin hỏi ai sẽ cho máu ạ ?_ Bác sĩ từ từ nói rõ
- Tôi là anh ruột cô ấy , tôi sẽ xét nghiệm _ Minh theo bác sĩ lấy máu . May mắn trùng hợp , sau 1h , Minh được đưa ra và Nó được truyền máu . Cuối cùng , Nó được đưa về phòng hồi sức . Mọi người chạy vào chăm sóc cho Nó
Hai tiếng trôi qua , Nó vẫn bất tỉnh nhân sự , giờ phòng Nó chỉ lác đác vài người . Minh , Như và mọi người họ Nguyễn cũng về nhà . Bên trong phòng giờ chỉ còn lại Hắn , Nó và Hữu . Hữu ngồi cạnh giường bệnh Nó ,nắm tay Nó , Hữu rất quan tâm cho Nó . Hắn cũng hơi bất ngờ với hành động của Hữu . Lại hai tiếng trôi qua , Nó vẫn bất tỉnh , Hữu thì đã gục hẳn trên giường Nó , đến giờ Hắn khẽ đi lại gần Nó . Gương mặt lạnh lùng , sáng hồng của Nó giờ đã được thay đổi , gương mặt vẫn lạnh lùng nhưng trắng bệt , đôi môi giờ cũng nhợt nhạt đi . Mất máu khá nhiều mà , sức lực cũng vì vậy mà yếu đi . Mắt Hắn vẫn dán chặt lên người Nó , khẽ đưa tay vuốt má Nó nhưng Hắn chợt dừng tay lại quay đi chỗ khác và chợt suy nghĩ .
Tại sao Hắn lại nhìn Nó ? Tại sao lại chạm vào gương mặt băng giá đó ? Hắn quay lại ghế chờ
***********