Công ty mua sắm của Nó bên Paris đan rầm rộ lên chuyện này và chuyển cổ đông mới là chủ tịch công ty nữa . Nó sẽ phải sang bên đó dự họp báo và chính thức có mặt tại thương trường ....... Trò chơi bắt đầu rồi .......
Nó dặn mọi người ở lại nhà cẩn thận , đương nhiên ai cũng có võ nhưng an toàn vẫn hơn . Nó cùng Thiên Hữu sang Paris để giải quyết việc . Thiên Minh vẫn đi làm bình thường cùng với Hắn , Thục Phương . Anh bố trí công việc hợp lí cho họ ............
Một tuần sau ..........
Chính thức xuất hiện chủ nhân của trung tâm mua sắm SEONI ở Paris khiến mọi người ai ai cũng trầm trồ : Huỳnh Hải Tuyết . Đương nhiên cả bố Nó và bà kia cũng biết ......... Một phen lo sợ ........Nó trở về nhà .....
- Tiểu thư , ông chủ muốn gặp cô .
- Làm gì ?_nó đang ngồi bên đống tài liệu và máy tính . Đôi mắt nó lướt nhanh như tia chớp trên màn hình máy tính .
- Cổ phần của cô ở Hàn gia là 8/10 nên khi cô rút Hàn gia gần như muốn sụp đổ . Nên ông chủ muốn gặp cô để thương lượng .
- Thương lượng , nực cười . Anh nói ông ta là em rất bận không thể nào gặp ông ta .
- Vâng .
Thiên Hữu tuân lệnh nghe theo vừa bước đi ra khỏi thì Nó ngước mắt lên nhìn cánh cửa .........Nước mắt của nó bỗng nhiên rơi ......là lần đầu kể từ sau khi nó trở nên lạnh lùng đến giờ. Làm sao để thấu hiểu được cảm giác của nó lúc này . Cái chết của mẹ nó mang đến thật nhiều điều không may với nó . Cũng không ngờ đến lúc lại có ngày " cha con tương tàn ".........
Không phải nó không muốn gặp ông , mà do nó không biết phải đối diện thế nào . Quan hệ cha con hay quan hệ thù địch ?
Mọi thứ đã quyết định rồi , không thể quay lại được . Xem như cả ông và nó không may khi đối phương chỉ toàn những người trong gia đình . Nó làm cho con người rơi vào trạng thái khó xử .
>
- Vào đi ,cửa không khoá ._ Nó vội lau đi những giọt nước mắt rơi ra ngay khoé mi . Đơn giản là không muốn họ thấy nó yếu đuối .....
- Là tôi .
- Khang sao ? Anh đến gặp tôi có chuyện gì ?_ Mắt nó vẫn dán chặt vào màn hình .
- Tôi nghĩ việc rút cổ phần ở Hàn gia không ổn . Dù sao đó cũng là mái nhà của cô , cô nên tuyệt tình đến vậy . _ Hắn vừa nói vừa nhìn nó nhưng , nó đơ hoàn toàn !!!!
- Tôi không muốn nghe về chuyện này . Nếu không còn gì thì mời anh ra ngoài .
- Ở Nga , chúng nó lại làm loạn
- ............ôi thật nhức đầu , anh định giải quyết làm sao ?
- Tôi sẽ về bên đó một chuyến , cô đi chung chứ ?
- Thôi , tôi còn nhiều việc lắm . Anh đi đi rồi về báo tôi .
- Ừm , cô giữ gìn sức khoẻ , hãy suy nghĩ đến lời đề nghị của tôi .
- Ừm , chào anh ......
Nó dừng tay , đôi mắt vẫn như lúc nãy vẫn bước ra ngoài như lần của Thiên Hữu . Đôi mắt Nó đã ánh lên tia buồn cho những sự việc xảy ra ..... Thật quá nhanh đến mức không thể đỡ kịp ........ Thời gian trôi đi không bao giờ lấy lại được cũng giống như một con người đã chết đi thì sẽ không bao giờ sống lại ..........
Ps : Tác giả do quá bận học nên không thể đăng chap liên tục như trước . Mọi người thông cảm . Hiện nay tác giả cũng có một bộ truyện đang tham gia thi viết truyện sáng tạo ở santruyen. Các bạn nào yêu thích tác giả thì vào xem ủng hộ tác giả nhé . Tên Truyện : Hoàng Gia Quý Tộc
Link : http://santruyen.com/hoang-gia-quy-toc.html :))))
MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ HẾT MÌNH !!!