“Xin lỗi, tắc đường chúng tôi đến muộn chút”
Một trong hai người đàn ông ra dáng ông chủ đứng ra nói xin lỗi.
Còn người đàn ông cùng vào với ông ta khá trẻ, chừng 30 tuổi, trong đám nhà đầu tư bụng phệ đầu hói thì còn ra dáng đàn ông chút.
Những người có mặt ở đây biết họ khong ít, đây là ông chủ của công ty giải trí Hồng Phi và thái tử gia Chu Tuấn Minh.
Nhìn thấy Chu Tuấn Minh, mày đạo diễn Chung bất chợt cau lại.
Thái tử gia Chu Tuấn Minh của công ty giải trí Hồng Phi cũng có chút quan hệ họ hàng với đạo diễn Chung, khá nổi tiếng trong giới giải trí, là một quý công tử nổi tiếng phong lưu trong giới giải trí, thay bạn gái như thay áo.
Công ty giải trí Hồng phi cũng đầu tư cho bộ phim này, nên cũng cử đại diện tới tham gia tiệc đóng máy cũng không có gì lạ, nhưng cũng không nói có Chủ Tuấn Minh tới. Liên hệ với tác phong thường ngày của Chu Tuấn Minh, trong lòng đạo diễn Chung hơi mất hứng, nếu anh ta chỉ là đại diện công ty tới đây tham gia thì thôi, nhưng nếu anh ta mà để mắt tới nữ minh tinh nào trong đoàn phim mà tới riêng thì….
Rất nhanh chóng đạo diễn Chung đã hiểu rõ ngay là Chu Tuấn Minh coi trọng đến ngôi sao nào trong đoàn rồi.
Chu Tuấn Minh ngồi ở bên cạnh Hướng Vinh Tu, vốn chỗ đó là chỗ ngồi của nữ thứ hai Triệu Mạn, sau đó biết điều nhường ra thò người qua chào hỏi với Du Lệ.
Du Lệ cười lễ phép chào lại, sau đó thể hiện tính cách nữ thần thanh cao, cao ngạo không xâm phạm ngồi yên ở đó.
Người đẹp đều có phong cách riêng của người đẹp, Chu Tuấn Minh không quan tâm, vẫn cười tủm tỉm như cũ tìm cách nói chuyện với Hướng Vinh Tu và cô.
Hướng Vinh Tu bị kẹp giữa rất muốn đổi chỗ với đạo diễn Chung, nhưng tốt xấu gì vẫn còn lương tâm, thêm nữa Du lệ cũng coi như là đối tượng anh ta từng động lòng, nên phớt lờ ám chỉ của Chu Tuấn Minh đi, cứ như khúc gỗ ngồi thẳng đơ ở đó, chẳng chịu đổi chỗ với anh ta.
Trong lòng Chu Tuấn Minh rất bực, ngày thường Hướng Vinh Tu cũng không phải là người khó chịu thế, rõ ràng là giả vờ không hiểu ám chỉ của gã.
Hôm nay gã quả thật là tới vì Du Lệ, nghe nói bộ phim “Gió Vùng quê” tổ chức bữa tiệc đóng máy, cũng biết Du Lệ là diễn viên chính trong phim, gã tới đây ngay. Gã từ lâu đã thấy hứng thú với Du Lệ, một ngôi sao nữ xinh đẹp như thế, hiếm có người đàn ông nào mà không hứng thú chứ, nếu không hứng thì tránh, tiếc là do An Như bảo vệ quá kỹ, chẳng có cơ hội nào tiếp xúc với cô.
Lần này chẳng mấy khi có được cơ hội, Chu Tuấn Minh dĩ nhiên không bỏ qua được.
Hai bên trái phải Du Lệ là đạo diễn Chung và Hướng Vinh Tu ngồi, Hướng Vinh Tu thì giả vờ không hiểu ám chỉ của gã, còn đạo diễn Chung thì là một người thẳng tính, càng không tạo điều kiện thuận lợi cho gã xen vào, Chu Tuấn Minh đành ở cách một người tiếp xúc gần với Du Lệ.
Người phục vụ nhanh chóng mang rượu và thức ăn lên. Tuy có mặt đạo diễn Chung, nhưng nhóm nhà đầu tư rõ ràng vô cùng thấy hứng thú với nam nữ diễn viên chính, chạm chén với họ không ít rượu, nhưng hành vi cử chỉ cũng kiềm chế hơn, vẫn còn nể mặt mũi đạo diễn Chung.
Hướng Vinh Tu rất biết điều, lặng lẽ uống đỡ rượu cho Du Lệ. Cho dù thế, chỉ mấy lượt Du Lệ vẫn phải uống mất hai ly, người thấy hơi say say.
Thấy mặt cô hơi say, trong lòng Hướng Vinh Tu cau mày, không kìm được liếc mắt nhìn thoáng qua Chu Tuấn Minh đang mời rượu liên tiếp.
Chu Tuấn Minh là kẻ thích bao nuôi ngôi sao trong giới giải trí, với địa vị của Du Lệ, gã bao nuôi không nổi, nhưng giờ nhìn bộ dạng của gã rõ ràng là muốn truy đuổi theo.
Nhưng đạo diễn Chung và Hướng Vinh Tu đều biết rõ, Du Lệ đã có bạn trai, dù chưa có, với tốc độ thay bạn gái của Chu Tuấn Minh, họ cũng không muốn Du Lệ có liên quan gì tới loại người thế này, bị dính chút thị phi sẽ ảnh hưởng tới tương lai của cô.
Vì thế cả hai cùng có ý nghĩ giống nhau đều muốn giúp Du lệ ngăn gã lại.
Tửu lượng Du Lệ không giỏi lắm, chỉ hai ly là cực hạn rồi, uống nhiều nữa sẽ say bất tỉnh nhân sự. Cô vốn biết bản thân mình, vì thế mỗi lần uống cũng chỉ khống chế ở mức hai ly thôi.
Đầu hơi choáng, Du Lệ quyết đoán bảo người phục vụ đổi nước trái cây cho mình.
“Tiểu thư Du, ly này tôi kính cô” Một nhà đầu tư bưng ly rượu tới, “Nghe nói tiểu thư Du thể hiện không tồi trong bộ phim “Gió Vùng Quê”, tôi rất mong đợi đến lúc phim được chiếu, hy vọng lần sau lại được hợp tác”
Du Lệ bưng ly nước trái cây lên, cười đáp, “Đa tạ TRiệu đổng động viên, tôi cũng không thể uống thêm, đành lấy nước trái cây thay vậy”
Nhìn nụ cười tươi như hoa, cười đến mức Triệu đổng cứ vậy ngơ ngẩn uống sạch ly rượu trong tay.
Hướng Vinh Tu và đạo diễn Chung thấy vậy không kìm được mà gật gù, xem ra Du lệ cũng không thể hiện rụt rè đoan trang như ngày thường, cũng biết linh hoạt ứng phó, không bị lợi dụng.
Đợi lúc Triệu đổng có phản ứng, định nói gì đó, nhưng thấy lời Du Lệ nói như thế cũng không thể tức giận nổi, cô ta không biết điều rồi đi?
Tiếp đó bất kể ai tới kính rượu, Du Lệ đều lấy nước trái cây thay thế.
Loại hành vi này không hay rất dễ chọc giận nhà đầu tư. Nhưng Du Lệ cũng cứ phớt lờ thẳng, muốn thế nào thì kệ, cũng may có đạo diễn Chung và Hướng Vinh Tu ở cạnh gánh đỡ, bất kể trong lòng nhà đầu tư nào nghĩ gì thì trên mặt vẫn phải khách sáo thôi.
Chu Tuấn Minh dịch lại gần, trong tay bưng hai ly rượu, cười tủm tỉm bảo, “Tiểu thư Du, tôi đã xem qua phim cô đóng rồi, rất hợp ý với tôi, ly này kính cô, hy vọng còn có cơ hội được hợp tác lần sau”
Du Lệ nhìn ly rượu gã đưa qua, mặt không thay đổi bảo, “Cảm ơn rượu của công tử Chu, tôi uống nước trái cây không sao đó chứ?”
Đối mặt với gương mặt quá đẹp bức người đến thế, rất ít có ai lại tàn nhẫn tức giận với cô, Chu Tuấn Minh mơ hồ uống hai ly rượu xuống bụng, uống xong mới thấy thẹn quá hóa giận, cảm thấy Du Lệ không biết điều gì cả.
Giả vờ gì chứ? Nếu không phải sau lưng cô ta có kẻ giàu chống đỡ, làm gì mà dám lăn lộn trong giới giải trí thế này chứ, lại còn tiếp tục duy trì bộ dáng nữ thần băng thanh ngọc khiết nữa hả? Chẳng phải cũng bị người ta chơi nát ra ấy thôi!
Mặt Chu Tuấn Mặt sầm lại, thấy Du Lệ vào phòng vệ sinh trang điểm lại, cũng bỏ chén rượu xuống định đi theo sau.
“Tuấn Minh, lại đây uống rượu với tôi nào” Đạo diễn Chung lanh tay lẹ mắt túm lấy gã.
Chu Tuấn Minh hơi say, nhưng vẫn nhận ra người, bị đạo diễn Chung túm chặt, chẳng đẩy ra nổi, chỉ đành ở lại bị ông chuốc rượu, ngẫm nghĩ vẫn còn cơ hội, lại tạo cơ hội dẫn người đi cũng chưa muộn.
Ngẫm nghĩ, gã đánh mắt đến quản lý công ty giải trí Hồng Phi một cái.
Du Lệ từ phòng riêng đi ra, trợ lý Trịnh đợi ở bên ngoài phòng cảnh giác đứng lên đỡ, đưa cô vào phòng vệ sinh.
Chử Hiệt khoan thai đi sau các cô, đứng cách cửa phòng vệ sinh không xa, giống y một ngườu kỵ sỹ đứng canh ở đó vậy. Nếu không phải anh quá đẹp trai đứng ở đó thì những phụ nữ đi qua chắc tưởng anh là một gã đáng khinh luôn.
Sau đó không lâu, có một gã đàn ông trung niên hơi béo lảo đảo đi tới Chử Hiệt lãnh đạm liếc gã một cái rồi đột nhiên thò chân ra.
Gã đàn ông trung niên đột nhiên ngã nhào xuống đất, phát ra tiếng động nặng nề, đang say cũng thấy tỉnh mấy phần.
Du Lệ vừa từ phòng vệ sinh đi ra, kinh ngạc bảo, “Triệu đổng?”
Triệu đổng ngã không nhẹ, ngẩng đầu nhìn thấy Du Lệ đứng ở cửa phòng vệ sinh, thấy mất mặt, bò dậy chỉ thẳng vào Chử Hiệt mắng to, “Anh là ai hả? Vì sao lại cố tình ngáng người thế?”
Chử Hiệt lạnh nhạt đáp lại, “Tôi không ngáng ông”
Triệu Đổng đâu có tin, vừa rồi rõ ràng là có người ngáng chân cho gã ngã mà, ngoài người đàn ông này ra thì chẳng nhẽ còn có quỷ nữa à?
Nhưng đối mặt với chất vấn của Triệu Đổng, thần sắc Chử Hiệt thản nhiên như không.
Triệu Đổng càng ngày càng bị kích động, bị Chử Hiệt làm cho nổi giận lôi đình, cuối cùng cũng kích động đến cả giám đốc khách sạn.
Giám đốc cũng là người biết Triệu đổng, thấy cảnh như thế, lại thấy hơi đau đầu. Vì sao mà bọn họ lại gây lộn trước cửa phòng vệ sinh nữ thế không biết? Không thấy mất mặt à?
Vì bên này làm ầm ĩ đã khiến cho không ít khách đi qua nhìn lại.
Giám đốc vội vã khuyên giải, hỏi dò chuyện gì xảy ra.
“Người này vừa rồi ngáng chân tôi, hại tôi bị ngã một cái, gã vẫn không chịu chết thừa nhận!” Triệu Đổng mắng Chử Hiệt, mắng xong lại mắng luôn giám đốc, cái gì mà để cả con chó hay mèo vào đây, phục vụ khách sạn như thế không được.
Du Lệ vô cùng mất hứng, cũng dám mắng người đàn ông của cô là con chó con mèo à?
Đang định cất lời, lại nghe thấy Chử Hiệt nói, “Vừa rồi ông định vào phòng vệ sinh nữ, tôi chẳng qua là ngăn ông lại thôi”
Lời Chử tiên sinh vừa nói xong, lập tức mọi ánh mắt ở đó đều đổ dồn lên người Triệu Đổng.
Mặt Triệu Đổng lúc tái lúc xanh, tức giận đáp, “Tôi đây chẳng phải say đó sao?”
“Chẳng thấy ông say ở đâu cả” Vẻ mặt Chử Hiệt vô cùng nghiêm túc nói, “Phòng vệ sinh nam và nữ ở hai hướng khác nhau, cho dù có say cũng không thể đi nhầm được”
Vì thế mới thấy rõ ràng là cố ý mà.
Hai người Du Lệ đứng ở cửa phòng vệ sinh lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
Loại chuyện thế này chẳng hiếm ở giới giải trí, tâm tư Triệu Đổng vừa nhìn là hiểu ngay, nhưng trong lòng mọi người mà không nói ra, còn không ai như Chử Hiệt thẳng tính, cứ thế vạch trần mọi chuyện, dìm mặt Triệu Đổng xuống tận đáy luôn.
Triệu Đổng dĩ nhiên định phủ nhận, gã không có ý này chỉ là do uống say không thấy rõ đường thôi.
NHưng vẻ mặt Chử Tiên sinh lại nghiêm túc phản bác, nhân viên vây xem nhìn hai người đối lập, một là một soái ca đẹp trai ngút trời, một là gã trung niên béo mập ra mỡ, dĩ nhiên tin tưởng cái vị đẹp trai kia rồi.
“Có chuyện gì thế?”
Một giọng nói vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại thì thấy Chu Tuấn minh đang đẩy đám đông ra tới, nhận ra người của gã, cảm thấy hôm nay được xem miễn phí sướng thật.
Chu Tuấn Minh nhanh chóng hiểu rõ tình hình, sao không biết rõ tâm tư của Triệu Đổng lập tức giận dữ.
Gã khó khăn lắm mới thoát khỏi đạo diễn Chung, cũng ôm tâm tư muốn lặng lẽ tới đây tìm người, xem có tìm được cơ hội mà dẫn người đi không, ai ngờ thế mà có người lại chạy theo qua mặt gã, kể cả Triệu Đổng cũng không thực hiện được nhưng vẫn khiến Chu Tuấn Minh rất tức giận.
Chu Tuấn Minh nhìn vào mắt Du Lệ, lại cảm thấy say say, nhào tới đấm một đấm Triệu Đổng.
Triệu Đổng đâu chịu nổi tự dưng bị đánh, dĩ nhiên cũng đánh trả, trong nháy mắt hai gã đàn ông say rượu xông vào đánh nhau, người chung quanh lập tức tránh vội xa, chỉ sợ bị gặp họa.
Du Lệ cũng nhân cơ hội này được Chử Hiệt bảo vệ, vội vã rời khỏi hiện trường cùng trợ lý Trịnh, tránh để phóng viên nào đó chụp được cái cảnh thị phi này.
Bữa tiệc côn cũng không muốn quay lại nữa, để trợ lý Trịnh đi nói với phó đạo diễn một câu, bảo ông ấy truyền đạt với đạo diễn Chung, cô xong việc sẽ gọi điện thoại xin lỗi ông ấy, rồi chạy mất. Họ đi tháng máy xuống bãi đỗ xe tầng ngầm, đang định lên xe, đột nhiên Chử Hiệt giữ chặt Du Lệ kéo lùi lại, sau đó dùng một chân đá văng một người từ bên cạnh nhảy ra.