"Luffy. Cậu có thể cho tôi mượn xem một chút mảnh giấy của anh trai cậu đưa cho được không?"
Đối mặt với yêu cầu của Alex, Luffy là không có chút chần chừ nào, lập tức đưa mảnh giấy nhỏ ở trong tay qua cho cậu ta.
Alex nhanh chóng nhận lấy mảnh giấy từ tay của Luffy, cậu ta ngắm nhìn nó một chút, Alex đã vô cùng tò mò về thứ này rất lâu về trước, đến hôm nay mới là lần đầu tiên chạm vào.
Mảnh giấy nhỏ mà Ace đưa cho Luffy là một Vivre Card (Mảnh giấy sinh mệnh), theo những gì Alex được biết thì nó được làm từ móng tay của một người, có khả năng chống lửa, chống nước nhưng lại có thể được xé ra để trao tặng cho nhau.
Điểm đặc biệt của Vivre Card đó là các mảnh giấy cùng thuộc một tờ giấy sẽ luôn hướng về phía nhau cho dù chúng ở đâu đi chăng nữa.
Và một mảnh giấy Vivre Card sẽ cho biết được tình trạng sự sống của chủ nhân nó, người cầm mảnh giấy sẽ biết được tình trạng sức sống của người thân mình thông qua mảnh giấy này.
Alex nói với Luffy:
"Cho tôi mượn một chút, lát nữa sẽ trả lại cho cậu. Sau đó nhớ là giữ gìn nó cho thật là kỹ đấy."
Luffy gật gật đầu:
"Việc đó là đương nhiên rồi"
Tất cả mọi người vẫn là chăm chú tiếp tục đi đường, cảm xúc vừa rồi bởi vì gặp gỡ anh trai của Luffy mà có chút vui vẻ, hiện tại cũng đã giảm bớt đi rất nhiều.
Alex ban đầu đi ở phía trước đám người, nhưng dần dần cậu ta biến thành đi ở chính giữa, cuối cùng là trở thành người đi cuối cùng bên trong đám người.
Lúc này, Alex mở miệng lên tiếng nói với mọi người:
"Tôi nghĩ hiện tại tôi cần đi làm một số việc. Mọi người cứ đi trước đi, tôi sẽ bắt kịp."
Nói xong, còn không đợi cho những người khác kịp phản ứng, Alex liền đã xoay người lại chạy như bay, rất nhanh thân hình của cậu ta đã biến mất.
Mọi người thì cũng đã quá quen với những lần bận việc đột xuất của Alex, chỉ có Chopper bởi vì mới gia nhập vào cho nên hơi thắc mắc:
"Cậu ấy đi đâu vậy mọi người?"
Usopp cười cười, trả lời:
"Đừng quan tâm, không có việc gì đâu. Đây cũng không phải là lần đầu tiên. Cậu ấy bảo rất nhanh sẽ quay trở lại thì rất nhanh sẽ quay trở lại. Chúng ta cứ tiếp tục lên đường như bình thường đi."
...
Ace cõng hành lý ở trên lưng, nụ cười hiện tại vẫn còn đang giữ ở trên môi anh ta, anh ta lẩm bẩm:
"Ha ha ha, em đã tìm được những người đồng đội vô cùng tin cậy đấy, Luffy."
Bỗng Ace dường như phát hiện ra thứ gì, lập tức đứng lại tại chỗ, anh ta trầm giọng hỏi:
"Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
Ở phía sau lưng của Ace tầm mười mét, Alex thình lình xuất hiện, cậu ta nhìn về phía người thanh niên có chút nho nhã ở phía trước, nhưng trong lòng bỗng dưng dâng lên cảm giác có chút chán ghét.
Lý do mà Alex có cảm giác như vậy rất đơn giản, cái người ở trước mắt này chính là nguyên nhân dẫn đến việc Luffy rơi vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, mặc dù việc đó vẫn chưa xảy ra, nhưng nếu mọi thứ cứ theo như cái đà hiện tại mà tiếp tục phát triển, thì trước sau gì chuyện cũng sẽ thành như vậy.
Alex hướng về phía Ace, mở miệng nói:
"Ta là đến khuyên ngươi một chút."
Alex nói tiếp:
"Việc ngươi tiếp tục đuổi bắt Râu Đen không phải là một lựa chọn sáng suốt."
Phải biết rằng, Râu Đen trước khi sở hữu được năng lực của trái Gura Gura no Mi liền đã có thể để lại một vết sẹo ở trên mặt của Shank - một trong số Tứ Hoàng, xác suất rất lớn là hắn ta đã sử dụng mưu hèn kế bẩn để có thể làm được việc này, nhưng như thế cũng đủ để chỉ ra rằng Râu Đen là một nhân vật nguy hiểm cỡ nào.
Râu Đen hiện tại mang trong mình sức mạnh của trái ác quỷ Yami Yami no Mi, có thể nói nó cũng chính là một khắc tinh của những loại trái ác quỷ khác giống như là haki và đá biển.
Một người lúc này vẫn chiến đấu dựa hoàn toàn vào năng lực của trái ác quỷ như Ace, không có một chút phần thắng nào nếu như đối mặt với Râu Đen cả.
"Ngươi sẽ thất bại dưới tay của hắn ta, sau đó..."
Nhưng còn không đợi cho Alex nói ra hết ý nghĩ của mình, Ace lên tiếng cắt đứt lời của cậu ta:
"Ha ha ha ha. Người mới hiện tại thật sự làm cho người ta không tưởng tượng nỗi."
Ace xoay người lại một cái, bỗng dưng khí chất của anh ta giống như thay đổi một trăm tám mươi độ, anh ta nhìn chằm chằm vào Alex, nói:
"Ngươi lấy dũng khí ở đâu ra mà dám đứng đó giáo huấn ta hả, người mới?"
Alex im lặng một chút, cậu ta cũng không thể nói rằng bởi vì mình là người xuyên việt, cho nên hiểu hết những chuyện sẽ xảy ra sau đó được.
Alex ngẫm nghĩ một chút, sau đó nói:
"Trái ác quỷ Yami Yami no Mi chứa đựng sức mạnh của bóng tối hay có thể gọi là lực hấp dẫn. Chính vì đặc điểm này nó mới có thể hấp thụ và hút được mọi thứ. Cơ chế của nó là sử dụng "bóng tối"- Bóng tối là một khoảng trống vô tận có thể hấp thụ và nghiền nát mọi thứ. Nhờ đặc tính này, Râu Đen có thể hấp thụ mọi thứ vật chất cũng như mọi đòn tấn công bằng cách hút chúng vào bóng tối. Hắn ta cũng có thể dùng khả năng này để hút đối thủ lại phía mình, bất chấp tình trạng của họ. Lợi thế độc đáo và mạnh mẽ nhất của trái ác quỷ Yami Yami no Mi còn là khả năng vô hiệu hóa sức mạnh của các trái ác quỷ khác. Râu Đen chỉ cần chạm vào nạn nhân và người đó sẽ không thể sử dụng năng lực trái ác quỷ của mình nữa. Mọi loại trái ác quỷ, dù là Paramecia, Zoan hay Logia cũng chịu ảnh hưởng của sức mạnh này."
Alex vẫn là chầm chậm nói tiếp:
"Mặc dù mạnh trái ác quỷ này thực sự mạnh mẽ, nhưng nó cũng không phải là không có điểm yếu. Bởi vì chính tính chất của bóng tối là hấp dẫn tất cả mọi thứ, cho nên dù cho Râu Đen có biến cơ thể của mình thành nguyên tố thì hắn vẫn nhận lấy sát thương từ những đòn công kích vật lý như bình thường mà không phải là miễn nhiễm như những người dùng hệ Logia khác, thậm chí là cảm giác đau của hắn ta cũng là sẽ bị nhân lên gấp đôi nếu như so với một người bình thường."
"Mấy thông tin này là?"
Ace hơi nhíu mày một cái, nếu như những gì mà Alex nói là sự thật, thì những thông tin vừa rồi thật sự là quý giá đối với anh ta.
Alex lắc đầu một cái:
"Ngươi đừng có hiểu lầm, thực sự thì ta cũng không thích người như ngươi. Nếu như là bình thường, cách ngươi cư xử vô cùng trưởng thành, có thể nói ngươi là một người vừa thông minh vừa có thực lực. Nhưng ở trong một số tình huống mấu chốt, ngươi lại trở nên mất bình tĩnh. Nếu như đem ngươi so với Luffy, cậu ấy thật sự hơn ngươi xa ở điểm này."
Khung cảnh trở nên yên lặng, vài chục giây sau, Ace bỗng dưng mở miệng cười lớn:
"Ha ha ha ha ha ha. Cảm ơn. Cảm ơn ngươi đã xem trọng em trai của ta như vậy. Làm cho người làm anh như ta thật sự là vô cùng vui mừng."
Mặc dù lời nói của Alex có ý tứ châm chọc Ace, nhưng anh ta lại không để ý một chút nào, chỉ quan tâm đến em trai của mình mà nói cảm ơn đối với Alex.
"Này Ace, ngươi có hiểu ý của ta nói là gì không đấy?"
_______________________________________
P/s: Cảm ơn Bộ Ly Ca đã ném cho tác 1 Cục Gạch!!!
Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...
Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.
Cảm ơn tất cả mọi người!