Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1675

Bà ta ngây ra nhìn gương mặt kia, trong lòng có cảm giác không nói nên lời.

Đây là Khương Tuyết Nhu?

Con gái của Khương Thái Vũ.

Người ta nói cháu gái giống cô, nhưng cô cũng quá giống bà ấy đi.

“Mẹ, cô ta quá nham hiểm.” Giọng tức giận của Khương Kiều Nhân tức giận vang lên: “Khương Tuyết Nhu là người như vậy, thích dùng truyền thông lừa dối người khác, Lâm Minh Kiều là bạn tốt của cô ta, chắc chắn bọn họ đã sắp xếp xong, cổ đông biến thành Lâm Minh Kiều, nhưng người phía sau khống chế vẫn là Khương Tuyết Nhu, cô ta nghĩ chúng ta không dám ra tay với nhà họ Tống.”

Khương Tụng lấy lại tinh thần, mới nhớ tới Khương Tuyết Nhu đang trả lời phóng viên.

“Mẹ, chúng ta có thể không cần Hồng Nhân, mấy năm nay cô ta ép con vào đường chết, con cũng có thể không so đo, nhưng chắc chắn phải trả thù cho bà nội.” Khương Kiều Nhân không cam lòng nói.

Hai mắt Khương Tụng lóe lên sự lạnh lẽo: “Con yên tâm đi, mẹ sẽ không bỏ qua cho người này.”

Khương Kiều Nhân dễ chịu hơn một chút.

Nhưng cô ta nghĩ tới lúc này Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn có thể phản công thì hận không thể đập hết đồ đạc, nhưng cô ta phải tỉnh táo ở trước mặt nhà họ Thương, nếu không thì mọi công sức sẽ đổ sông đổ biển.

“Nhưng nhà họ Triệu nói muốn tạm thời thu tay lại.” Khương Kiều Nhân uất ức nói: “Chẳng lẽ chúng ta không có cách nào sao.”

Khương Tụng cảm giác bị đánh vào mặt, dù sao bà ta cũng là nhân vật khiến nhiều người e sợ trên trường quốc tế, không ngờ bà ta lại không giải quyết được Hoắc Anh Tuấn ở nước Nguyệt Hàn, cảm giác quá mất mặt.

“Đương nhiên là có cách, mẹ sẽ gọi điện thoại cho quản lý Hùng. . . .”

“Khương Tụng. . . .” Thương Dục Thiên đột nhiên cắt ngang, giọng điệu nghiêm túc: “Không thể, nếu em ngừng cung cấp dầu mỏ cho nước Nguyệt Hàn thì toàn cầu sẽ hỗn loạn.”

Khương Tụng xấu hổ, không ngờ chồng mình lại vạch trần suy nghĩ của mình ra.

Khương Kiều Nhân thấy sắc mặt của Thương Dục Thiên không đúng thì vội vàng nói: “Mẹ, chú Thương nói đúng, vì ân oán của con mà làm vậy thì không đáng, con sẽ tự nghĩ cách.”

Khương Tụng càng nghe càng cảm thấy khó chịu, bà ta làm mẹ lại cảm thấy vô dụng, bà ta đành phải quay đầu nhìn về phía Thương Dục Thiên: “Nếu anh đã phản đối cách của em thì dùng cách của anh, cho dù thế nào, em cũng phải báo thù cho nhà họ Khương, đồng thời em cũng không muốn kéo dài quá lâu, anh càng cho Hoắc Anh Tuấn thêm thời gian thì cậu ta sẽ nhanh chóng lớn mạnh hơn.”

Khương Tụng nói xong thì đưa Khương Kiều Nhân đi lên lầu, ăn cơm cũng không thấy ngon miệng.

Thương Dục Thiên nhìn đồ ăn trên bàn thì tâm trạng hơi phức tạp.

“Cha, con cảm thấy Khương Tuyết Nhu chuyển nhượng công ty cho Lâm Minh Kiều, có lẽ cô ấy định rời khỏi nước Nguyệt Hàn.”

Thương Mỗ hạ giọng nói: “Cô ấy biết sau khi Hoắc Thị sụp đổ thì chúng ta sẽ ra tay với Hồng Nhân, cho nên đưa công ty cho Lâm Minh Kiều, nếu chúng ta còn ra tay với Hồng Nhân thì có nghĩa là chống đối với Tống Nguyên.”

“Con nói không sai.” Thương Dục Thiên khoanh tay, đáy mắt không hề tức giận, ngược lại còn lộ vẻ khen ngợi và đáng tiếc.

Trước đó ông ta nghĩ Khương Tuyết Nhu sẽ tiếp tục chống đỡ, không ngờ cô lại từ bỏ, còn chuyển nhượng Hồng Nhân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK