Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1712

Hoắc Anh Tuấn tiến lại gần, thấy anh ta đang nhìn mình với vẻ căm hận như vậy, “Tôi đã đắc tội anh rồi sao?”

Tống Dung Đức chán ghét liếc mắt nhìn anh “Tôi nói anh là lúc nào cũng mặc đồ tối như vậy, rất đơn điệu, rất nhàm chán, được không.”

Hoắc Anh Tuấn cũng không tức giận, chỉ là lạnh lùng nhìn anh, chế giễu nói lại: “Muốn để cho anh có hứng thú với tôi, thật là phiền phức, dù sao thì tôi cũng không thích đàn ông.”

Lâm Minh Kiều cười “Phốc”, trên mặt Khương Tuyết Nhu cũng nở nụ cười, “Tống Thiếu, anh không nên tranh luận với anh ta, miệng anh ta luôn luôn có độc.”

“Tôi luôn luôn có độc, nhưng tôi khi đối mặt với em rất ngọt ngào.” Hoắc Anh Tuấn lập tức dịu dàng nhìn vợ.

Khương Tuyết Nhu ngây người nhìn anh, “Quên đi, lúc trước tôi bị anh hạ độc.”

“Được rồi, nơi đây không phải là để cho hai người tới để thể hiện tình cảm,” Tống Dung Đức chống cằm, “Tử Uyên đến rồi.”

Mọi người đều nhìn anh, Hoắc Anh Tuấn cùng  Khương Tuyết Nhu sắc mặt rất kỳ lạ, Quý Tử Uyên thân hình tuấn tú, vóc người cao lớn, trên người mặc bộ đồ màu đỏ tía trông rất đẹp trai, sao lại đeo khẩu trang, có chuyện gì vậy?

“Tôi nói cho hai người biết Tử Uyên miệng bị Nguyễn Nhan cắn.” Tống Dung Đức tinh quái nháy mắt ra hiệu.

Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, nhưng Khương Tuyết Nhu thì lại nhướng lông mày lên, hồi lâu rồi nói: “Đáng đời.”

“Ồ, đừng làm như vậy, Tử Uyên đã quyết định không kết hôn với Thang Nhược Lan, cũng không tính là một chân đạp hai con thuyền.” Tống Dung Đức nói một câu tốt cho bạn mình.

Khương Tuyết Nhu tuy rằng kinh ngạc, nhưng cô vẫn thích thú khi nghe tin này, “Thang Nhược Lan có đồng ý không?”

Tống Dung Đức ậm ừ: “Nếu cô ấy không chấp nhận, Tử Uyên có thể khiến cô ấy phải chấp nhận.”

Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều nhìn nhau.

Hoắc Anh Tuấn ôm eo Khương Tuyết Nhu, “Về độ tàn nhẫn, anh không bằng Tử Uyên.”

Trong ba người bọn họ, đừng nhìn Hoắc Anh Tuấn thường ngày rất nghiêm túc, thận trọng còn Quý Tử Uyên thường ngày thì mặc áo trắng, dung mạo dịu dàng như thiên thần áo trắng, nhưng lại tàn nhẫn thấu xương, không ai có thể so sánh được với Quý Tử Uyên.

Xa xa, Quý Tử Uyên liếc mắt nhìn bọn họ, xua tay, cũng không có đi tới.

Tống Dung Đức nở nụ cười, “Tử Uyên có lẽ là xấu hổ nên không đi tới, cmn … Không phải Lương Duy Phong tên khốn đó sao? Tại sao lại tới cùng Mạnh Quốc Xuyên.”

Mạnh Quốc Xuyên nguyên là Mạnh bộ Trưởng, năm nay thăng quan tiến chức, trở thành Mạnh bộ trưởng, vừa xuất hiện đã được nhiều người chạy đến xu nịnh.

Lương Duy Phong đi theo bên cạnh Mạnh bộ trưởng, không giống như trước, Lương Duy Phong của ngày hôm nay cũng giống như Mạnh bộ trưởng. Mạnh bộ trưởng đêm nay không ngừng giới thiệu các vị khách quý cho Lương Duy Phong.

Mặc dù Lương Duy Phong có nhiều tiếng xấu, nhưng tất cả mọi người có mặt ở đây đều nhắm mắt bỏ qua, không hề nhắc đến chuyện quá khứ, bắt tay Lương Duy Phong và nói chuyện rất vui vẻ.

Khương Tuyết Nhu tâm trạng không tốt, cô đã tốn rất nhiều tâm sức để hủy hoại thanh danh của Lương Duy Phong, nhưng cô không ngờ anh ta lại lợi dụng Mạnh bộ trưởng để trở lại Kinh Đô phát triển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK