2 bệnh nhân kia được đưa vào bệnh viện, các bác sĩ đang nghỉ ngơi đều phải bật dậy vì đây là một vụ tai nạn nghiêm trọng. Sau khi chuẩn đoán sơ bộ thì một bệnh nhân bị vỡ xương sọ kiểu đè ép và có máu tụ lập tức chuyển vào phòng phẫu thuật, bệnh nhân còn lại thì chả thể cứu chữa do không thể cầm máu được. Cả bệnh viện đều rối bời.
"Reng...reng..."
"Cho hỏi ai vậy?"
"Chào cô, cô có phải là người thân của bệnh nhân Triệu Hạ Vũ không?"
"Tôi là vợ sắp cưới của anh ấy. Mà bệnh nhân là sao?"
"Tôi thấy số điện thoại của cô nằm ở đầu nên tôi nhấn gọi. Tôi muốn thông báo tin này đến gia đình bệnh nhân. Anh Triệu hôm qua đã gặp tai nạn giao thông rồi được chuyển vào bệnh viện. Nhưng chấn thương quá nặng dẫn đến không thể cầm máu được nên anh Triệu đã tử vong lúc 04h55. Mong cô cùng gia đình đến bệnh viện XXX để nhận xác của bệnh nhân"
"Tử vong"???? Mấy tên này có phải chán quá rồi nên bày trò phải không? Không phải, anh ấy sao mà có thể...không được....không đúng...anh ấy vẫn còn sống mà...anh ấy sắp cưới chị mà...anh ấy sao có thể...anh ấy đã hứa sẽ cùng chị...cùng chị...đầu bạc răng long...sẽ cùng chị...đi khắp cả thế giới mà.
Đám tang diễn ra đầy tiếc nuối, sụp đổ, đau thương, người thì vô hồn, người thì nức nở không chấp nhận sự thật, mọi người đến thăm viếng đều sót thương cho sự ra đi này. Họ càng đau lòng cho người con gái kia, họ đã sắp kết hôn, cùng nhau lên xe hoa tận hưởng niềm hạnh phúc vậy mà...
"Chia buồn với cô, giám đốc Lâm."
Tĩnh Anh đỡ lấy Uyển Đình không còn sức lực đứng lên cúi chào vị khách kia. Tĩnh Anh ngước lên
"Xin chú thứ lỗi, chị ấy đang không được khỏe lắm..."
"Không sao không sao, đây không phải lỗi của cô ấy, vốn dĩ định nhân cơ hội này giới thiệu cho cô ấy con gái của tôi để họ có thể làm quen rồi chỉ bảo cho con gái tôi.."
Đây có vẻ là một vị trưởng bối của Uyển Đình, ông đeo một chiếc kính màu đen với bộ vest cùng màu, bộ râu được cắt tia gọn gàng. Khuôn mặt vuông chữ điền với mái tóc đã điểm vài sợi bạc được vuốt ra sau. Cô con gái của ông ấy Tĩnh Anh chỉ lướt nhìn qua một cái nhưng khá ấn tượng với mái tóc của cô ấy.
"Ông Lee, lâu lắm mới gặp được khách quý, chúng ta ra kia uống vài chén rượu nhé?" - Bố của Uyển Đình mời họ ra bàn nước ở bên ngoài
Sau đó họ rời đi, cô con gái của ông Lee nhìn Tĩnh Anh với ánh mắt đầy sự vui vẻ, nhếch mép cười rất thỏa mãn
"Thì ra là người quen, chúng ta sẽ còn gặp nhau đấy bé yêu"
Thế là 1 năm trôi qua, Uyển Đình chìm đắm trong nỗi buồn và rượu, mỗi ngày đều ở trong bóng tối và uống rượu suốt 2 tháng nhưng Tĩnh Anh không thể để Uyển Đình trở thành một kẻ nghiện rượu như vậy nên cô quyết tâm vực dậy cái xác sống kia. Nhờ vậy mà Uyển Đình cũng thức tỉnh, quay lại với công việc và giúp công ty thoát khỏi bờ vực phá sản.
Tĩnh Anh cũng nhờ đà đó mà thành công debut với tư cách là thành viên của một nhóm nhạc có 4 thành viên có tên là Flames với vị trí main dancer và lead vocal. Do nhiệt Tĩnh Anh đã tạo được từ chương trình Produce 201 nên khi ra mắt nhóm cô cũng được một lượng kha khá người biết đến. Khi ra mắt giới báo trí tốn nhiều giấy mực vì nhóm nhạc này vì công ty chủ quán đã tạo ra nhiều nhóm nhạc nổi tiếng và sự kì vọng với Flames.
Vì để chuẩn bị cho MV debut bọn họ tốn khá nhiều thời gian và công sức, các thành viên luôn giúp đỡ nhau như thể đã gắn bó từ lâu vậy. Vì muốn lên hình hoàn hảo hơn nên Tĩnh Anh đã quyết định tập nhảy và pilates gấp đôi thời gian và ăn kiêng. Mỗi lần Tĩnh Anh phải ăn trong phòng tập thì các vị tỷ tỷ kia lại gọi tôm hùm đất, sủi cảo, bánh bao chiên,... để chọc Tĩnh Anh
"Ưm~ Anh Anh à, tôm hùm ngonnnn lắm đó"
Vy Vân- visual và lead rapper- vừa bóc từng con tôm hùm ướt đẫm sốt kia còn tốt bụng vẩy tay cho mùi hương bay về phía Tĩnh Anh. Chị cả đưa con tôm hùm đó ra trước miệng Tĩnh Anh, vừa há miệng thì cô chị đã rụt tay lại mà đút vào miệng mình, nhai một cách cực kỳ ngon lành
"Wow, sủi cảo nhân thịt luôn này, Anh Anh à nhân thịt ngon lắm luôn á~"
Tĩnh Hy - center và main vocal- cắn miếng sủi cảo nhân thịt một cách rất ngon lành còn kèm thèm cả cái liếm mép trông cực kỳ ngon. Lúc cắn xong còn quay phần nhân ra bắt Tĩnh Anh nhìn bằng được. Chơi ác thật sự
Người cuối cùng, Tạ Tranh - lead dancer và main rapper - cũng chơi ác không ép hai vị kia. Mua bánh trà sữa trân châu, bánh bông lan matcha, rồi cả trà sữa trân châu, trà sữa Thái,...bày ra, nhâm nhi từng thứ một cách chậm rãi, chơi vậy có còn là con người với nhau không cơ chứ.
Một người thì phải ăn salad toàn rau thì ba người kia tận hưởng mấy món ngon đó, thử xem có chịu nữa. Không thể chịu đựng thêm giây phút nào nữa, Tĩnh Anh đeo một cái bao tay vào, bóc một chút tôm hùm rồi nhúng vào nước sốt thơm mùi bơ, mặn mặn ngọt ngọt cay cay, tất cả hương vị bùng nổ trong cái miệng kia. Tay còn lại thì lấy đôi đũa kèm theo khi mua gắp một cái sủi cảo nhân thịt nóng hổi. Cắn một cái sủi cảo còn nóng hổi, cái vỏ ngoài mềm mịn tan trong miệng, nhân thịt bên trong đậm đà, nước từ bên trong chảy ra. Mấy cái bánh ngọt ngào do sốt trà sữa cùng những hạt trân châu đang nhảy trong miệng Tĩnh Anh. Thế là chuỗi ngày ăn kiêng đã chút chấm dứt.
Thật ra do quá lo lắng cho sức khỏe của Tĩnh Anh nên các thành viên mới phải làm theo kế này. Tĩnh Anh nhịn ăn rồi tập luyện mười mấy tiếng một ngày, đến mức có lúc còn chả còn sức để đứng lên. Cơ thể em khá cao nhưng giờ chỉ có 45kg giống như da bọc xương vậy, gầy đến mức đôi chân như thể sắp gãy làm đôi vậy.
Thế là năng lượng cũng được nạp, việc tiếp tục luyện tập cho việc ra mắt cũng có nhiều năng lượng hơn.
Đến khoảng 9h tối thì Tĩnh Anh cũng trở về nhà, vì quá mệt mỏi nên em nằm trên sofa nhưng lại ngủ quên mất. Một lúc sau thì Uyển Đình trở về nhà sau khi gặp đối tác, thấy Tĩnh Anh ngủ quên nên bế lên phòng. Đặt Tĩnh Anh xuống giường thật nhẹ nhàng rồi nhìn ngắm cơ thể gầy guộc kia ( cho nào to thì vẫn to nha:>>>)
"Chắc sau này phải tẩm bổ cho em rồi bé con"