• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đời này nếu như cô quyết định trở về sống vui vẻ với Lý Thâm rồi, việc qua lại giữa người với người đương nhiên cũng phải duy trì tốt, bèn nói: "Mẹ, chúng con đang dùng cơm, mẹ có muốn ở lại ăn một bữa hay không?"Mẹ Lý nghe vậy, theo bản năng nhìn đồ ăn trên bàn trong gian nhà chính, đương nhiên, bà ấy ngoại trừ khiếp sợ đồ ăn nhiều, phong phú ra thì càng khiếp sợ hơn là mấy bộ chén đũa trên bàn.

Thế này, xem ra, vợ thằng hai là ăn chung cùng thằng hai với ba bảo nhỉ?Mẹ Lý khiếp sợ, đầu óc như chết tạm thời, vô thức nói: "Không được, bên nhà cũ kia cũng làm xong! "Một giây sau, bà bỗng nhiên mở to hai mắt mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Y Y, nói: "Con… con gọi mẹ là cái gì?"Không chỉ mẹ Lý, chị dâu cả Lý còn chưa đi và cả Lý Thâm đều là vẻ mặt khiếp sợ.

"Mẹ.

" Thẩm Y Y nhìn vào ánh mắt của bọn họ, lấy làm lạ mà hỏi: "Chẳng lẽ không đúng sao? Con đã gả cho Lý Thâm, mẹ là mẹ của anh ấy, con gọi mẹ là mẹ chẳng lẽ không phải là nên sao?"Nên làm, nên làm.

Thế nhưng từ trước tới nay con không có kêu vậy!Mẹ Lý “một lời khó nói hết” nhìn Thẩm Y Y.


Trước kia Thẩm Y Y ngay cả Lý Thâm cũng ghét, chớ nói chi bà là mẹ của Lý Thâm.

Lúc trước Thẩm Y Y vừa gả vào, bà cảm thấy con trai của bà có lỗi với Thẩm Y Y, bèn muốn bước lên an ủi vài câu, nhưng bị cô tránh né giống như ôn dịch.

Nào ngờ rằng sẽ có một ngày cô gọi mình là mẹ?Mẹ Lý không nhịn được nhìn về phía con của mình, ánh mắt hoang mang đó dường như là đang nói “vợ của con chắc không phải đã bị thứ gì dơ bẩn “dựa vô” người chứ?”Lý Thâm cũng phức tạp nhìn người phụ nữ có thái độ khác thường hôm nay.

Đây là vợ của anh, Lý Thâm có thể khẳng định, bởi vì cặp mắt hạnh xinh đẹp đó của cô rõ ràng như hồ nước sâu hoắm, lúc nói chuyện đuôi mắt sẽ hơi nhướng lên, khí chất vừa trong trẻo lạnh lùng vừa hoạt bát đó người bên cạnh không thể bắt chước được.

Vì vậy, rốt cuộc cô muốn làm gì?Đương nhiên Thẩm Y Y cũng nhìn ra nghi ngờ của bọn họ, dứt khoát nói: "Con biết trước kia con hơi vô lý một chút.

Mẹ, sau này con sẽ cố gắng sống hạnh phúc với anh Thâm.

""Anh Thâm, anh có bằng lòng không?" Thẩm Y Y nhìn về phía Lý Thâm.

Lý Thâm nhìn cô: "Em tốt nhất là nghĩ như vậy.

"Nếu không, nếu cô vẫn chưa từ bỏ ý định ly hôn chạy về đi tìm tên cháu trai của họ Lâm thì cô nhất định sẽ thất vọng rồi.

Anh tuyệt đối sẽ không ly hôn với cô.


"Ừm!" Thẩm Y Y đáp, cô biết Lý Thâm còn chưa tin, đi từng bước một vậy.

Cô vừa nhìn về phía mẹ Lý: "Mẹ! "Mẹ Lý và Thẩm Y Y ít chung đụng, đương nhiên cũng không hiểu rõ Thẩm Y Y  trước kia như Lý Thâm.

Thấy cô nói vậy, nét mặt cũng không giống giả bộ, bấy giờ bà hết sức vui mừng: "Y Y, con có thể nghĩ như vậy, mẹ thật sự rất mừng vui, trước kia Lý Thâm có lỗi với con vì để con chịu ấm ức tới vậy, nhưng mà sự thay đổi của nó mấy năm nay là mẹ đã có thấy, nó chắc chắn biết rõ rồi, về sau các con cố gắng sống với nhau…”Mẹ Lý nói một lèo không ngừng nghỉ, Thẩm Y Y có chút lúng túng.

Tại sao cô phải gả cho Lý Thâm, lúc đầu là cô muốn gạo nấu thành cơm với Lâm Gia Đống nhưng lại lầm thành xảy ra quan hệ với Lý Thâm nên mới gả cho anh.

Nhưng cô phủi bỏ trách nhiệm mà nói là Lý Thâm cưỡng ép mình, bởi vì với thân phận "ác bá" trước kia của Lý Thâm, tất cả mọi người đã tin tưởng, bao gồm mẹ Lý.

Là cô có lỗi với Lý Thâm.


Nghĩ vậy, cô bèn muốn giải thích: "Mẹ, thật ra…”"Mẹ, mẹ yên tâm đi, chỉ cần Y Y bằng lòng bên con, con sẽ đối xử tốt với cô ấy, đền bù sai lầm trước kia của con.

" Lý Thâm đã cắt đứt lời của Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y nhìn về phía Lý Thâm, người đàn ông đang không nhìn cô.

Mẹ Lý nghe vậy thì rất vui mừng: "Tốt, tốt, vậy các con mau tiếp tục ăn cơm đi, mẹ sẽ không ở lại ăn với các con, mẹ đi trước đây.

”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK