~~~~~~~~~~~~~~~~~
-nhớ ra rồi-Nguyệt đập hai tay vào nhau-nhưng sao tự nhiên bà nhắc lại làm gì đây là chuyện cấm mà..-Nguyệt nhìn nhỏ vs ánh mắt dò xét mang thông điệp nếu chuyện này nói ra có thể mất mạng như chơi k thể đùa đc
-k phải nhìn tui bằng con mắt đó đâu bà thắc mắc lắm chứ gì...-nhỏ ngắt 1 lúc rồi nói tiếp-...Triệu gia cùng cái tên Triệu Hạ Minh đã sớm đi vào dĩ vãng từ lâu phải k...-nhỏ ngừng nhìn biểu hiện của Nguyệt khi thấy Nguyệt gật đầu 1 cái nhỏ tiếp tục nói-...bà biết vì sao k....-k đợi Nguyệt kịp lắc đầu -...chuyện này đã có ng biết r...
-SAO CÓ thể chứ...-Nguyệt hét lên như k tin vào tai mk mk nhưng liền bị nhỏ ra dầu im lặng nên nửa câu đã đc vặn nhỏ volum lại-..chuyện này ngay cả mk còn mơ hồ sao lại có ng khác biết đc đã vậy đâu có thông tin nào về Triệu gia trên các mạng thông tin đâu tất cả đã đc gia đình bà phong tỏa r còn gì....-nhỏ ngừng lại 1 lát như suy nghĩ cái gì đó -hay là....trong nội bộ đã bị dò rỉ thông tin ngoài..-Nguyệt nhìn nhỏ vs con mắt khó hiểu
-k thể có chuyện này đc tất cả đã bị tiêu huỷ r trừ phi...-trừ phi sao..nói đi-Nguyệt giục
-trừ phi Triệu Hạ Minh chưa chết, năm đó mk ra tay là do hắn ta giả vờ chết-ánh mắt của mhỏ hiện lên tia đáng sợ ẩn dưới là 1 âm mưu thâm độc vừa đc nảy ra
-bà nói gì z đã cho ng kiểm tra r còn gì-Nguyệt cũng k thể tin nổi đc chuyện này-bọn con nhỏ Thiên Tuyết (nó đó) đã biết chuyện này và còn đang tìm kiếm thông tin về Triệu gia-nhỏ Ánh và Nguyệt rơi vào trạng thái trầm lặng k ai lên tiếng chỉ có tiếng gió thổi vi vu ngoài trời và tiếng nước chảy róc rách
-bà định làm thế nào-Nguyệt lên tiếng phá vỡ bầu không khí ảm đạm có phần căng thẳng
-còn làm gì nữa..-nhỏ đưa tay qua cổ ám chỉ ''giết'' rồi dời khỏi, nó bước ra nhìn theo bóng 2 ng đi mà nở nụ cười thích thú k kém phần chết chóc, nó đã nghe thấy hết tất cả nhưng chỉ có biểu tượng lúc cuối là k trông thấy, chuyện này nó chưa cho bọn kia nghe thấy sợ khi biết r lại làm loạn lên k kịp trở tay, chỉ qua cuộc nói chuyện vừa nãy thôi nó đã thấy đc việc này k hề đơn giản chút nào nó cần phải cân nhắc thật kĩ trước khi cho bọn kia biết. Nó dời khỏi đó vừa lúc trống hết giờ vang lên
-sao bà đi lâu z biết tụi này chờ lâu lắm k-Nhi cau có cô là ng ghét sự chờ đợi nhưng có 1 chuyện khiến cô k chơ k đc sau này sẽ rõ.
-sorry na mấy bợm mk k cố ý đâu chỉ là do Tào Tháo chết tiệt dượt thui à..-nó giở giọng nịnh bợ nhằm che dấu sự thật
-đc r đi thôi hôm nay tui muốn tung hoành mấy quán ven đường quá-Linh giục
-ừ đi thôi-nó ngoài mặt cười nói vui vẻ nhưng đâu ai biết trong thâm tâm đang suy tính rất nhiều chuyện có thể thay đổi cả Đông Nam Á ấy chứ k điêu chút nào đâu chuyện này cũng ảnh hưởng k ít tới cả thế giới lun.