• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-hahaha...-nó cười lại còn man rợ hơn ông ta, còn Mia chỉ biết đứng nhìn chứ có giúp đc đâu-những điều tôi nói đều là sự thật tin hay k thì tùy ông nhưng tôi vẫn nói rằng đứa bé đó lun đi theo ông, ông làm gì trời biết đất biết và ông biết đứa bé cũng k ngoại lệ ông hãy đi đầu thú đi để đc nhận khoan hồng đừng để cảnh sát đến đây mới hối lỗi thì k kịp đâu...-nó giảng 1 tràng đạo lí cho ông ta nhưng có lẽ là công cốc r sắc mặt ông ngày càng trở nên khó coi hơn bao h hết

-nít danh như mày mà đòi dạy đời tao sao-ông ta rút con dao trong ng ra nhắm tới chỗ nó, nhưng nó là ai chứ k phải dạng vừa đâu nên dễ dàng tránh đc con dao của ông ta k ngờ ông ta k đâm đc nó thẹn quá hóa giận chuyển hướng sang ng Mia

-AAAAA....-Mia hét lên nhắm tịt mắt lại k biết gì hết đến khi mở mắt ra thì nó đang đứng trc mặt cô và hứng chịu con dao thay cô....BỊCH....cả ng cô ngã xuống nền đất lạnh lẽo

-yui...yui.. Bà k sao chứ yui mau tỉnh lại đi...-Mia sợ hãi liên tục gọi tên nó, cảnh sát ở đâu xông vào bắt ông ta đi, theo sau có nhóm ng bọn nó ai cung lo lắng cho nó chẳng ai có tâm trí đâu mà để ý đến cô vội đưa nó vào bệnh viện.

BỆNH VIỆN XXX, đã 2 tiếng chôi qua mà cửa phòng cấp cứu vẫn chưa mở ra ai cũng lo lắng cho nó hết ba mẹ nó cũng đã tới chỉ trực khi bác sĩ ra là sẽ chạy tới ngay để hỏi...CẠCH...cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng đã mở

-bác sĩ con tôi thế nào r

-cô bé k sao chỉ cần nghỉ ngơi là khỏi thôi k có gì đáng lo ngại cả

-cám ơn bác sĩ rất nhiều-mẹ nó cúi đầu cám ơn, vị bác sĩ đi khỏi nó cũng đc chuyển tới phòng hồi sức chỉ có điều chưa tỉnh lại mà thôi

-thiên tuyết con mau tỉnh lại đi-mẹ nó khóc suốt h đây 2 mắt đã sưng lên, ba nó và 4 ng kia hết lời khuyên mẹ nó nên đi nghỉ nhưng k đc gì, Mia thì ngồi bên giường trông nó chỉ cần nó có 1 chút động tĩnh thôi là cô sẽ nói ngay vs bác sĩ, đúng lúc đó ngón tay nó khẽ cử động

-mọi ng ơi Thiên Tuyết tỉnh r-Mia kêu lên thật to tập trung sự chú ý của mọi ng

-tuyết tuyết con tỉnh r-mẹ nó cười ra nc mắt

-mẹ...con...con xin lỗi-nó mấp máy môi

-k sao là tốt r-mẹ nó cười

-bà làm tụi này lo quá đấy làm việc mà làm 1 mk là sao định ăn mảnh hả muốn 1 mk cướp công chứ gì-yuki trách nó

-đúng đó lần sau bà còn làm thế tụi này cạch lun cho coi-yumi lườm, nó nhìn mấy đứa bạn mk mà phì cười

-đc r có gì sau này cho chúng mày hết đc chưa

-thế còn dễ nghe-cả bọn đồng thanh r cười ầm lên, ba mẹ nó thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Sau khi nó bị đâm vừa lúc cảng sát tới, họ biết là vì khi đó Ken đã gọi đồng thời gọi lun cứu thương vì vậy mà nó đc đưa vào bệnh viện kịp thời, ken k cứu đc nó rất áy náy nên lúc nào nó cần là hắn sẽ có mặt ngay lập tức, kẻ đã đâm chết đứa bé bị bắt vs án tù chug thân, mẹ đứa bé thì khóc lóc k biết bao nhiêu là nc mắt nhờ sự giúp đỡ của ng nhà mà tâm trạng đã tốt hơn nhưng vẫn còn buồn về chuyên của đứa bé rất nhiều. Còn nó 2 ngày sau cũng đc xuất viện trở về vs cuộc sống thường nhật, nó còn đc nhận giải thưởng công dân gương mẫu nữa cơ khó tin k.....

........ Miyakozuka Ryo........... ........................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK