Đám tiểu quỷ lúc nãy giành nhau chí chóe đòi làm vợ lớn mà giờ đùn qua đẩy lại, cuối cùng xô minh quỷ ra.
Còn thì thầm xúi giục minh quỷ làm tròn bổn phận của vợ lớn, đoạt lại Mộ Bạch sau lưng người đàn ông đối diện.
Minh quỷ lùi lại mấy bước rồi đẩy tiểu quỷ giành với mình hăng nhất trong đám, lí nhí nói: "Cậu đi đi. Nhường cậu làm vợ lớn đó."
Quỷ không mặt bị hắn đẩy ra: "......"
Quỷ không mặt lập tức quay sang đẩy tiểu quỷ bên cạnh: "Cậu đi đi......"
"Tui đâu phải vợ lớn......"
"Cậu đi đi cậu đi đi ——"
"Tui là vợ hai mà—— Cậu đi đi——"
Đám tiểu quỷ đùn đẩy nhau rồi từ từ thụt lùi như ốc sên, càng đẩy càng lùi, cuối cùng lùi ra ngoài sân.
Không ai dám nhìn người đàn ông trong sân, cuối cùng vừa đẩy nhau vừa hấp tấp lùi lại.
Diêm Hạc thờ ơ đứng giữa sân nhìn mười tám người vợ của tiểu quỷ nhà mình xúi nhau chơi chết anh, sau đó bắt tiểu quỷ sau lưng đi.
À.
Không đúng.
Mười chín người vợ chứ.
Nhưng vì vợ thứ mười chín ngay cả đầu cũng không có, trốn sau lưng bầy quỷ nên lúc nãy đếm đầu quỷ bị bỏ sót.
Tiểu quỷ sau lưng níu chặt tay áo anh, chỉ dám lén lút thò đầu ra nhìn đám tiểu quỷ kia với vẻ sợ sệt.
Hai phút sau, đám tiểu quỷ đùn đẩy nhau cuống quýt lùi lại, sau đó biến mất tăm.
Diêm Hạc quay đầu nhìn thoáng qua tiểu quỷ tìm mười chín người vợ cùng một lúc.
Đầu tóc tiểu quỷ rối bù, áo quần nhăn nhúm, một tay giữ chặt dây lưng, mặt mũi đỏ bừng, đôi mắt hạnh to tròn lộ ra vẻ quẫn bách khiếp đảm.
Cậu chạy vội quá nên chẳng biết giày văng đâu mất, để chân trần bay là là sau lưng anh.
Có lẽ cảm thấy đi chân trần quá thất lễ nên tiểu quỷ xấu hổ giẫm chân này lên chân kia, mu bàn chân ửng đỏ kéo căng, nhìn có vẻ ấm ức lắm.
Một lần tìm mười chín người vợ.
Có gì mà ấm ức nữa chứ?
Diêm Hạc âm thầm nghiến răng.
Lẽ ra hôm qua tiểu quỷ nằm sấp trên giường huơ chân, mình phải đánh mấy cái không nhẹ không nặng lên chỗ thịt căng mẩy kia.
Lại còn chia vợ lớn vợ bé cơ đấy.
Mới nghe chữ vợ mà mặt đã đỏ đến mang tai, tìm mười chín người vợ liệu có đối phó nổi không?
Mộ Bạch sụt sịt một cái, ỉu xìu giẫm chân bay giữa không trung, còn giật giật bộ đồ nhăn nhúm.
Thảo nào hồi xưa mẹ cậu lo sốt vó khi cậu vào kinh đi thi.
Cậu còn nhớ mẹ mình ngồi chống trán trên ghế, rầu rĩ nhìn cậu nói người như cậu mà vào kinh sẽ bị ăn sạch không còn miếng xương.
Lúc đó cậu đang nhét bánh quế vào miệng, lúng búng nói: "Nương cứ yên tâm, con sẽ kiếm về cho nương chức cáo mệnh phu nhân mà."
Giờ ngẫm lại chỉ đối phó với một đám tiểu quỷ mà cậu đã suýt bị ăn sạch không còn miếng xương rồi.
Mộ Bạch ỉu xìu đi theo người đàn ông trước mặt vào biệt thự, bay tới trước màn hình TV vuốt mái tóc rối bù của mình.
Vì không mang giày nên khi bay tới ghế salon, cậu chà hai chân mình vào nhau rồi mới leo lên.
Tiểu quỷ nghiêm chỉnh ngồi trên ghế salon, nhìn thấy TV trước đây chỉ có cuối tuần mới được bật giờ phút này sáng lên.
Cậu thấy người đàn ông cầm điều khiển từ xa bật một bộ phim kinh dị.
Không chỉ có thế, người đàn ông còn kéo kín màn cửa rồi tiện thể tắt hết đèn trong phòng khách.
Phòng khách rộng rãi lập tức tối om, chỉ còn cảnh tượng máu me đáng sợ trên màn hình cùng với âm thanh vòm 360 độ từ dàn loa của rạp chiếu gia đình.
Mới đầu Mộ Bạch còn ôm gối, hai chân khoanh lại, nghĩ thầm mình làm tiểu quỷ có cảnh gì chưa từng thấy chứ.
Sau đó cậu phát hiện bộ phim kinh dị này nói về một ông chồng trăng hoa bị vợ lớn, vợ hai và vợ ba hợp sức giế.t chết.
Mộ Bạch bỗng nhiên lạnh gáy: "......"
Cậu rón rén nhích tới cạnh người đàn ông, kết quả vừa ngẩng đầu lên thì thấy bà vợ lớn bị lừa dối lạnh lùng giơ dao lên với gã đàn ông trên màn hình, mặt mũi đầy máu, sau đó vung dao đâm tới tấp.
"Phụt——" một tiếng, máu phun ra tung toé, cả màn hình chi chít vết máu lấm tấm.
Tiểu quỷ nuốt nước miếng rồi lại âm thầm nhích tới gần người đàn ông.
Trên màn hình lớn, gã đàn ông suýt bị đâm thành cái rổ bị treo lên, máu đỏ tươi nhỏ xuống đất tí tách.
Trong lúc thoi thóp, gã đàn ông hối hận không thôi, thều thào nói lẽ ra mình không nên lăng nhăng, không nên dan díu với con giáp thứ mười ba mười bốn sau lưng vợ, đồng thời còn dẫn con giáp thứ mười ba mười bốn về nhà chọc tức vợ mình.
Phim đến hồi kết, tiểu quỷ sợ hãi rúc đầu vào ngực người đàn ông như koala ôm cây, không chịu ngẩng đầu lên nữa.
Diêm Hạc liếc nhìn màn hình, sau đó âm thầm đánh giá năm sao cho bộ phim.
Tiểu quỷ đang vùi đầu trốn chỉ thấy ma quỷ đánh nhau gãy tay gãy chân chứ chưa bao giờ thấy cảnh tượng máu me như thế.
Máu trên màn hình thi nhau phun trào như không cần tiền vậy.
Nghe tiếng phim kết thúc, tiểu quỷ ngẩng đầu nhìn màn hình, vẫn còn sợ hãi bám chặt người đàn ông.
Sau đó bất kể người đàn ông làm gì thì cậu cũng đu trên lưng anh, ôm vai anh không chịu xuống.
Cậu theo Diêm Hạc vào phòng làm việc, theo Diêm Hạc nấu cơm, thậm chí còn theo Diêm Hạc vào phòng vệ sinh.
Nhưng khi đến phòng vệ sinh, người đàn ông luôn giữ vẻ trầm tĩnh đột nhiên khựng lại rồi đứng yên tại chỗ.
Mộ Bạch bám trên vai Diêm Hạc nghi hoặc thò đầu lên, trông thấy người đàn ông im lặng để tay trên dây nịt, sau đó không có động tác gì nữa.
Chẳng phải muốn đi tiểu sao?
Tiểu quỷ kiên nhẫn đợi một lát, nhưng đợi hồi lâu vẫn không thấy người đàn ông nhúc nhích mà cứ im lặng đứng đó.
Bị bí tiểu à?
Tiểu quỷ nghĩ ngợi rồi kề vào tai người đàn ông xi xi.
Người đàn ông: "......"
Thấy người đàn ông vẫn không phản ứng, tiểu quỷ lại phồng má xi xi một tràng dài hết sức vang dội.
Diêm Hạc nhắm mắt lại, giống như đang nhẫn nhịn gì đó.
Mộ Bạch xi xong mới nhớ ra người đàn ông không nghe được mình xi.
Cậu hơi tiếc nuối.
Miệng cậu xi xi khá hay, ngày xưa ai nghe cũng khen cả.
Nếu người đàn ông nghe được nhất định đã tiểu từ lâu rồi.
Đâu cần đứng thừ ra trước toilet nãy giờ.
Tiểu quỷ nhảy xuống, vừa đi vừa lẩm bẩm phải ra ngoài tập xi xi mới được.
Chẳng bao lâu sau đến lúc người đàn ông tắm rửa, tiểu quỷ ngồi trên cửa kính huơ chân nhìn anh.
Diêm Hạc vừa ngước mắt lên thì thấy tiểu quỷ trố mắt nhìn mình.
Thậm chí còn tò mò nhìn xuống dưới như chờ anh cởi q,uần.
Diêm Hạc: "......"
Anh điềm tĩnh đưa tay kéo tấm màn chưa bao giờ kéo trên cửa kính xuống.
Tiểu quỷ "chẹp" một tiếng, có vẻ hơi tiếc nuối.
Vòi sen âm trần nhanh chóng phun nước nóng xuống, hơi nước nóng hổi lượn lờ khắp phòng tắm.
Diêm Hạc nhắm mắt gội đầu, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí mát rượi bên cạnh.
Là khí lạnh trên người tiểu quỷ.
Anh híp mắt xả sạch bọt trên đầu.
Diêm Hạc mở mắt ra, phát hiện tiểu quỷ vừa túm áo bào xám vừa bay cạnh mình, giơ bàn chân ửng đỏ lên nói nhỏ với anh: "Cho ké chút nha cho ké chút nha......"
"Cho tôi rửa với......"
Tiểu quỷ vén áo lên rồi nghiêm túc kỳ cọ hai chân tối nay không mang giày mà đi loạn khắp nơi.
Rửa xong lại hớn hở bay ra chùi chân vào tấm thảm ở cửa, sau đó hài lòng leo lên cửa kính nhìn người đàn ông.
Tắm xong Diêm Hạc đẩy cửa ra, trông thấy tiểu quỷ nhanh nhẹn nhảy xuống khỏi cửa rồi đu lên người mình.
Ma quỷ không có khái niệm tắm rửa.
Chắc vì xuất thân từ gia đình gia giáo nên trong tiềm thức tiểu quỷ mới có khái niệm lên giường phải cởi giày.
Diêm Hạc cõng tiểu quỷ sạch sẽ lên giường, nhìn cậu vui sướng lăn qua lăn lại mấy vòng.
Nửa đêm.
Tiểu quỷ bên cạnh vẫn còn ngủ say, Diêm Hạc mặc đồ ngủ nhẹ nhàng vén chăn lên, hầu như chẳng cần vắt óc nghĩ cách đo kích thước tiểu quỷ mà không để cậu phát hiện.
Bởi vì tiểu quỷ đang nằm gác chân lên chăn, phát ra tiếng ngáy khe khẽ, ngủ hết sức ngon lành.
Diêm Hạc đưa tay đo cỡ chân tiểu quỷ rồi cầm cuốn sổ tốc ký trên tủ đầu giường, cúi đầu ghi vào mấy con số.
Anh chưa từng nuôi ai.
Lần trước đốt quần áo mà quên đốt giày.
Hôm nào phải gọi điện hỏi anh mình xem ngoài quần áo ra còn phải chuẩn bị thứ gì để nuôi em bé nữa.
Người đàn ông trầm tư một lát, ghi thêm mấy số đo vào sổ tốc ký rồi mới tắt đèn ngủ.
———
Ba giờ sáng hôm sau.
Vẫn là đường núi quanh co vắng vẻ, ác quỷ ngoan ngoãn ngồi xổm dưới đất, trong ngực ôm một đôi giày tinh xảo.
Người đàn ông trước mặt hắn đang đốt tiền giấy, khuôn mặt tuấn tú dưới ánh nến lập lòe nhìn không mấy chân thực.
Đốt tiền giấy xong, người đàn ông mới ngước mắt lên, lạnh nhạt bảo hắn: "Lần này đưa đồ xong mi ở lại gần chỗ cậu ấy đi."
Anh muốn xem xem tiểu quỷ kia tìm được mười chín người vợ kiểu gì.
Ác quỷ gật đầu lia lịa, hứa sẽ ở gần tiểu quỷ kia cả ngày để xem cậu phản ứng thế nào khi nhận được đồ cúng và tiền giấy.
Diêm Hạc lau sạch tro nhang trên ngón tay rồi phất tay ra hiệu cho hắn đi.
Ác quỷ một khắc cũng không dám chậm trễ, lập tức ôm giày và nhang bay vút đi.
Chiều hôm sau.
Vẫn là mấy bó nhang và một đôi giày tinh xảo nằm gần nghĩa địa, ma da đã quá quen thuộc nên đơ mặt cầm giày mang vào chân Mộ Bạch.
Mộ Bạch nhìn đôi giày vừa khít trên chân, cực kỳ vui vẻ, lôi kéo ma da luôn miệng nói cảm ơn người đốt nhầm kia.
Đêm khuya.
Tiểu quỷ mang giày mới hớn hở nhảy qua cửa sổ, có vẻ như rất thích đôi giày này. Lúc thay dép lên giường còn cẩn thận để giày mới ở cuối giường.
Diêm Hạc buồn cười nhìn tiểu quỷ ngồi xổm ở cuối giường, xếp giày xong mới chịu lên giường.
Mang giày mà đã vui vậy rồi, chẳng phải lúc nhận giày càng vui hơn sao?
Không biết lúc tiểu quỷ nhận được giày sẽ mừng rỡ nói gì nhỉ.
Ba giờ sáng.
Trên đường núi quanh co vắng vẻ, ác quỷ khom lưng đứng trước mặt người đàn ông.
Hình như đêm nay tâm trạng người đàn ông khá tốt, vẻ mặt lạnh lùng mọi khi cũng dịu bớt phần nào.
Anh hỏi hắn: "Khi tiểu quỷ kia nhận được đồ cúng đã nói gì?"
Ác quỷ muốn lấy lòng người trước mặt nên lập tức ân cần nịnh bợ nói: "Tiểu quỷ kia vui ơi là vui."
"Cậu ấy kính trọng ngài vô cùng, nói ngài là người tốt, người lương thiện, kiếp sau muốn đầu thai làm con ngài."
"Cậu ấy còn nói mình biết đọc sách biết vẽ tranh, kiếp sau đầu thai làm con ngài, khi nào lớn lên sẽ kiếm thật nhiều tiền phụng dưỡng ngài lúc về già!"