Hoàng Hậu biết mình sẽ không thể nói được gì nếu như tất cả đều ủng hộ Trần Lam Độ lên ngôi. Hơn hết, bà ta không có quyền cản trở một chính thống kế thừa ngai vị. Hơn hết, người của bà ta cho biết Thái Sư đã chuẩn bị để nữ nhi nhà ông ta thành hôn cùng Trần Lam Độ. Như vậy ông ta nghiễm nhiên có thể trở thành hậu thuẫn cho Trần Lam Độ.
Quyền lực của bà ta sẽ bị đe doạ. Hoàng hậu lo ngại và lập tức triệu tập người bên cạnh mình. Trong buổi triệu tập bí mật đã nói rõ phải dùng mọi cách để loại bỏ sự tồn tại của Trần Lam Độ. Nếu có thể hãy ghép một tội danh hợp lý để hạ bệ lòng tin của nhân dân đối với y. Chỉ có như vậy thì bà ta mới có thể không bị nghi ngờ mà bước lên vị thế cao nhất.
Nhậm Tà ở trong buổi triệu tập đó đã trình bày một kế hoạch để kéo Trần Lam Độ xuống vũng bùn. Theo như kế hoạch, dù là thất bại hay thành công đều sẽ huỷ được mối hôn sự này.
Trần Lam Độ không hay biết gì về những điều đó, cho tới một buổi chiều cảnh vệ của y cấp báo rằng Cố Đông Ly đã bị Tông Nhân Phủ bắt giữ vì tội thích sát Thái Tử.
Trần Lam Độ như sét đánh giữa trời quang. Y lập tức cầm theo lệnh bài và yêu cầu được gặp mặt nhưng Tông Nhân Phủ từ chối.
Mất nhiều công sức Trần Lam Độ mới biết được. Chiều hôm đó Nhậm Tà đem quân bao vây Hồng Lâu và bắt giữ nàng với tội danh thích sát hoàng tộc. Nhậm Tà đưa ra chứng cứ là lời khai của một cung nữ. Cung nữ đó cho biết trong buổi yến tiệc mà Cố Đông Ly tham gia với tư cách hiến vũ đó, sau khi biểu diễn xong nàng đã đi đến Đông Cung.
Buổi yến tiệc hôm đó không có sự tham gia của Thái tử là điều ai cũng biết. Cung nữ đó lại nói rằng Cố Đông Ly dùng nhan sắc muốn dụ dỗ Thái tử, sau đó lại hạ độc vào trong trà. Loại độc đó phát tán chậm nên Thái tử không chết ngay mà cơ thể dần suy yếu.
Trần Lam Độ lập tức hiểu ra đây là một kế hoạch giá hoạ. Hoàng hậu muốn tìm một con dê chết thay để cho mọi người thấy. Tìm được kẻ thích sát hoàng tộc thì nghiễm nhiên bà ta sẽ được loại trừ khỏi nghi ngờ muốn đoạt vị, hơn hết còn nhận được sự ủng hộ của nhiều người. Tìm một con dê chết thay không có địa vị, không có sức ảnh hưởng đến cục diện càng tốt.
Nhưng Trần Lam Độ vẫn chưa hiểu rốt cuộc tại sao bọn người đó lại lựa chọn Cố Đông Ly. Nếu chỉ là một con dê chết thay thì có nhiều người khác thích hợp hơn. Đổ tội lên một nữ tử yếu đuối như nàng sẽ khó để thuyết phục người khác hơn.
Trần Lam Độ cần gặp được Cố Đông Ly mới biết rõ được. Nhưng Tông Nhân Phủ không phải nơi dễ dàng đột nhập, y không thể liều lĩnh vào thời gian này.
Đêm khuya, Trần Lam Độ phái người đi dò thám thử, bản thân ở trong thư phòng suy nghĩ mãi không yên. Bên ngoài đột nhiên có tiếng động, Trần Lam Độ lập tức cảm ứng được.
Bước chân nhẹ nhàng, người bên ngoài xem chừng cũng là người có võ công.
Trần Lam Độ bình tĩnh nhấp một ngụm trà.
“Đã đến rồi thì đừng ở ngoài nữa.”
Người bên ngoài có vẻ sững lại rồi đẩy cửa bước vào. Hoá ra chính là Vô Thương.
Trần Lam Độ nhìn qua một lượt rồi lại nhướn mày hỏi trước: “Là ai phái ngươi đến.”
Vô Thương nhíu mày. Đối với Trần Lam Độ là một người mà Vô Thương chưa hiểu rõ. Huyết Vũ Bán Nguyệt để Vô Thương lại bảo vệ Cố Đông Ly. Nhưng sự việc lần này Vô Thương không thể tuỳ ý hành động. Huyết Vũ Bán Nguyệt lại ở quá xa, Vô Thương sợ đến khi kịp cho hắn biết thì Cố Đông Ly đã không cứu kịp.
Nghĩ tới nghĩ lui lại nghĩ đến Trần Lam Độ. Tuy nhiên Vô Thương đối với con người này hoàn toàn không hiểu rõ, lần này đến cũng là mạo hiểm. Vô Thương muốn cược một lần, cược tấm chân tình mà Trần Lam Độ dành cho Cố Đông Ly trong thời gian qua.
“Không ai phái ta đến. Ta mạo muội ghé thăm chỉ có một thỉnh cầu.”
Trần Lam Độ tỏ vẻ hứng thú, ồ lên một tiếng.
“Thỉnh cầu sao? Nói thử xem.”
“Ta muốn thỉnh cầu Trần vương điện hạ ra tay cứu giúp Hồng Y Quỷ Mị.”
Hồng Y Quỷ Mị là nghệ danh của Cố Đông Ly. Trần Lam Độ không biết danh xưng thật của nàng, chỉ biết ở Hồng Lâu người ta đều gọi nàng là Hồng Y Quỷ Mị. Người đến gọi nàng như thế, có nghĩa cũng là người thuộc Hồng Lâu.
Hồng Lâu chỉ là một kĩ quán của kinh thành, không ngờ lại ẩn giấu một cao thủ như vậy đúng là không thể lường được.
“Ngươi là gì của nàng ấy?”
Vô Thương giật mình, điềm tĩnh đáp lại: “Ta là người bảo vệ của nàng ấy. Hiện tại người có thể cứu nàng ấy chỉ có ngài.”
Trần Lam Độ suy tư một hồi. Quả thật y không định khoanh tay đứng nhìn. Nhưng sự xuất hiện của người này khiến cho Trần Lam Độ có chút hoài nghi. Từ lúc Cố Đông Ly xảy ra chuyện đều không thấy sự xuất hiện của Hồng Lâu Đường chủ - Huyết Vũ Bán Nguyệt. Vậy mà đột nhiên xuất hiện một người bảo vệ. Trần Lam Độ tự nhiên có một suy đoán.
“Ta có thể đồng ý với ngươi. Nhưng trước đó ta có một yêu cầu.”