- ***Cô... cô làm gì vậy, cô đã quyến rũ chồng sắp cưới của tôi rồi còn đánh tôi nữa. Tôi chỉ muốn cô buông tha cho hạnh phúc của tôi thôi mà... hic hic***
- ***Ha!! Cô diễn cũng đạt quá, vậy để tôi vào vai chung nhé***
Vừa dứt lời thì Thiên Thanh liền dơ tay lên định đánh cô ta. Nhưng Hoàng Thiên đến kịp
- ***Khoan đã***....
Cả cô và ả ta đều nhìn anh, ả ta nói
- ***Mày thấy chưa, anh ấy thấy được con người thật của mày thì kiểu gì cũng chán ngấy***
- ***Con người tôi luôn thật, chưa bao giờ giả dối***
Hoàng Thiên đi đến gần cô, anh đưa tay ôm cô vào lòng rồi nhỏ nhẹ
- ***Em có sao không, có đau ở đâu không***
- ***E..m em không sao***
- ***Mai mốt đừng đánh cô ta, bẩn tay lắm. Để anh giải quyết***
Ai nghe anh nói thì cũng ngạc nhiên, không ngậm được miệng. Mấy người lúc nãy chỉ trích cô là tiểu tam hay cười nhạo cô liền im bặt, thầm cầu nguyện cho mình được yên ổn. Hoàng Thiên quay qua nói với vệ sĩ
- ***Các người hiểu càn phải làm gì rồi đấy***
- ***Rõ***
Họ tiến đến lôi cha con Tô ném ra ngoài mặc kệ hai cha con kia gào hét đủ điều.
Vương lão gia lên tiếng
- ***Thôi! Mọi người chuẩn bị vào nhập tiệc***
Khi vào sảnh lớn, Vương lão gia lên phát biểu
- ***Cảm ơn mọi người đã giành ít thời gian quý báu đến chung vui cùng gia đình tôi ngày hôm nay. Sẵn tiện ngày hôm nay, tôi cũng thông báo luôn. Chủ tịch tập đoàn Vương thị sắp tới sẽ do cháu tôi, Vương Hoàng Thiên đảm nhiệm. Mong mọi người giúp đỡ***.
Danh tiếng của Hoàng Thiên trên thương trường thì không phải bàn cãi, rất tài giỏi, quyết đoán nên khi anh lên chức không bị dèm pha hay phản đối.
Sau đó anh lên phát biểu
- ***Xin chào mọi người! Tôi Vương Hoàng Thiên mong được các bậc tiền bối đây chiếu cố, giúp đỡ. Trân trọng***!
Lúc phát biểu xong, anh hướng cô đi xuống đứng kế bên rồi vòng tay ôm cô
- ***Chào Vương tổng tài***
- ***Có gì sao Vương phu nhân***
Cô vui vẻ trêu chọc anh. Hai người rất tình tứ, tất cả mọi khoảnh khắc đều được cameramen thu lại. Anh kêu họ đến chụp cho hai người vài tấm hình. Thật sự rất đẹp đôi, anh nhắm lúc cô không để í hôm chụt lên môi cô và khoảnh khắc ấy cũng được camera ghi lại
- ***Anh nhìn xem mấy cô tiểu thư kia nhìn anh bằng ánh mắt nào kìa***
- ***Ahhhh anh có nhìn họ đâu***
Cô nhéo vào hông anh, Hoàng Thiên không né mà đứng im cho cô hành hạ
- ***Hừmm! Anh liệu hồn***
- ***Dạ ông bà chủ gọi thiếu gia và tiểu thư vào nhà có chuyện cần nói ạ***
- ***Ừ***
Hai người đang đùa thì có giúp việc đến chuyển lời của ba mẹ anh.
Vào trong nhà thì thấy ông và ba mẹ anh đang ngồi trên ghế. Vương lão gia lên tiếng **trước**
- ***Cũng khuya rồi, hai đứa ở lại đây nghỉ ngơi đi rồi mai về nhé***
Cô và anh nhìn nhau rồi nghe mẹ anh nói
- ***Hai đứa cứ ở lại một đêm, để mẹ đi chuẩn bị đồ ăn, cả nhà ta vào bếp ăn uống rồi đi nghỉ ngơi***
- ***Dạ vâng ạ ( anh nói***)
- ***Dạ để con phụ mẹ chuẩn bị***
- ***Thôi cứ ngồi đó chơi, mẹ dặn quản gia một tí rồi mẹ ra ấy mà***
Vương Sinh hỏi cô
- ***Cháu làm sao mà thu phục được tên đầu gỗ nhà ông vậy. Không có cháu chắc ông nghĩ nó cong rồi đấy***
- ***Ônggg nàyyy ( Hoàng Thiên bất mãn lên tiếng***)
- ***Dạ cháu cũng không biết nữa ạ. Chắc do duyên đến đấy ông***
- ***Ông thấy chưa, chỉ có cô ấy không nghĩ cháu cong***
- ***Đâu có! lúc em thấy anh ngồi nói chuyện với Hàn Minh cứ dính vào cậu ta em tưởng hai người là một đôi chứ***
- ***Mà sao hôm nay không thấy Đinh Lăng và Hàn Minh vậy ( ba anh hỏi***)
- ***Dạ Đinh Lăng thì đi công tác còn Hàn Minh*** ***thì bận không đến được***
10 phút sau thì bàn ăn đầy đủ món được dọn ra, cả nhà quây quần ăn uống rất ấm áp. Bà Tiêu Hoa đưa cho hai người hai chén thuốc gì đó, nói là thuốc bổ và bắt hai người uống sạch trước mặt mình. Lúc hai người uống xong thì bà nở nụ cười bí hiểm
Thuốc dần ngấm và phát huy tác dụng, đó là thuốc bổ có tí xuân dược. Thấy biểu hiện lạ của anh và cô thì ba anh nói
- ***Hai đứa mệt rồi, lên phòng nghỉ ngơi đi***
- ***Dạ vậy bọn con xin phép***
Lúc hai người vào thang máy thì Vương Sinh nói
- ***Con dâu ta quả cao tay***
- ***Muốn nhanh có cháu thì phải vậy thôi ạ***
- ***Thôi ta đi nghỉ trước, hai đứa cũng đi nghỉ đi***
- ***Dạ ba***