Sau buổi huấn luyện, như thường lệ, Orochimaru ngâm mình trong bồn tắm, một lúc sau không ngoài dự đoán, Mito với thân hình lồi lõm không một mảnh vải che thân, lả lướt bước vào. Sau nhiều lần kinh sợ, Orochiamru xưa đâu bằng nay, vẻ mặt hơi chút đỏ, nhưng không hoảng mà tiếp nàng vào bồn tắm.
“ Để ta giúp nàng tắm rửa.” giọng nói tuy rằng cứng nhắc, nhưng ý điệu kiên quyết không thể nghi ngờ.
Chưa để Mito hoàn hồn, tại sao Orochimaru hôm nay bạo thế, hắn đã đến sau lưng nàng, dùng khăn tắm kỳ cọ lưng cho nàng, hắn kỳ cọ rất kỹ như mơn trớn từng phần cơ thể nàng, không hiểu tại sao, mỗi lần hắn kỳ cọ, cơ thể nàng như bị điện giận, sức lực như toàn không, toàn thân khí lực càng ngày càng yếu, cuối cùng cả người dựa về phía sau, mặc cho Orochimaru bài bố.
Orochimaru không biết từ lúc nào đã từ bỏ khăn tắm, dùng đôi tay trần mà mơn trớn hai bé thỏ ngọc, đôi khi lại đậu đậu một chút, miệng thì mơn trớn chiếc gáy ngọc,bất giác tay phải hắn đã luồn xuống khu vực thần bí.
Mito cả người mất đi sức lực, đôi khi chịu đựng kích thích mà rên rỉ như có như không, cho đến khi một bàn tay chạm vào cấm địa nàng chợt tỉnh hồn.
“ Đừng! Oro chúng ta không thể!” lấy hết toàn bộ khí lực mà gạt đôi tay hắn ra nói.
Nhưng điều đó không làm dập tắt tà hỏa trong hắn, thậm chí nàng càng chống cự, hắn càng muốn, không chút do dự tiếp lấy mặt nàng trực tiếp thô bạo mà hôn.
Ban đầu Mito còn có chống cự, nhưng dần dần mất phản kháng, nàng biết mình đã đùa với lửa, bây giờ khó dứt ra, nhưng tại sao nàng lại muốn ngọn lửa đốt cháy chính mình. Dần dần nàng đã quên mất chính bản thân mình, bây giờ điều duy nhất nàng muốn là cùng hắn hòa làm một.
Thấy nàng đã không còn phản kháng, lúc này Orochimaru mới buông bỏ, chỉ thấy một sợi chỉ bạc óng ánh liên tiếp giữa môi hai người khi chia lìa.
“ Mito! hãy yêu ta đi, ta không thể đảm bảo cho nàng tất cả nhưng ta sẽ mãi yêu nàng!” cũng không đợi nàng trả lời, hắn lại tiếp tục hôn nàng, mặc nàng như thế nào phản kháng, hắn vẫn tiến tới.
Tiếng nước và tiếng thở gấp không ngừng vang vọng đầy trong nhà tắm,...
“ Không! Không cần ra... trong.”
“ Yên tâm đi t còn là một đứa nhỏ.... Ahhhh!”
“ AH. HHHHHHH”
.........................................................................................
Tối hôm đó, bữa cơm diễn ra trong yên lặng, buổi tối hôm ấy Mito không ngủ cùng mọi người, Tsudane có hỏi nhưng nàng không trả lời. Orochimaru biết tại sao nhưng hắn không hối hận.
Đêm đến, khi ánh trăng lấp ló sau bóng cây, Tsudane đã chìm vào giấc ngủ say, Orochimaru lặng lẽ thức dậy, nhẹ nhàng đi đến trước phòng của Mito,dòm qua khe cửa hắn có thể thấy được Mito đang đưa tay xuống hạ thân, vẻ mặt nửa tỉnh nửa mê, nhắm mắt tưởng tượng, miệng đôi khi lẩm bẩm như gọi tên ai đó khi thì như rên rỉ.
Thấy vậy Orochimaru sử dụng biến thân thuật, biến thành một chú ong nhỏ, phiêu đãng mà bay đến Mito. Nếu là biến thân thuật bình thường thì không thể nào làm được thu nhỏ bản thân, nhưng đây là biến thân thuật do chính hắn nhọc lòng khổ công cải biến, phóng to thu nhỏ chỉ là chuyện đơn giản như một bữa ăn sáng.
Không bàn về nhẫn thuật, lúc này Orochimaru đã bay đến nơi, hắn có thể chứng kiến Mito lúc này, nàng đang được một bộ đồ ngủ kimono màu xanh trắng thuần khiết che lấp cơ thể, nhưng tay nàng lúc đang luồn vào mà vân vê ngực mình, một tay khác thì đưa xuống dưới an ủi, trong miệng thì gọi khẽ tên Oro.
Trong mắt Orochimaru bức tranh này quả thật diễm lệ, nàng như một thiên sứ thánh khiết lại phải sa đọa, mà người khiến nàng sa đọa không ai khác ngoài hắn.
Thấy vậy Orochimaru không chần chờ một chút nào giải trừ nhẫn thuật, cả cơ thể theo nhẫn thuật giải trừ mà đè lên cơ thể nàng, hắn ta không chút chần chờ dùng đôi môi mình tấn công Mito khi còn đang sững sờ, đôi tay cũng không thành thật luồn vào trong áo mà mân mê.
Sau khi sững sờ, Mito dùng sức đẩy Orochimaru ra.
“ Oro chúng ta không thể làm như thế, đây là sai lầm chúng ta không thể phạm thêm nữa!”
“ Mito ta yêu nàng, mọi lỗi lầm hãy để ta gánh.” Orochimaru gấp nói, cả người nhích về phía trước.
“ Không... aH... như thé này là sai... AH... mau dừng lại đi...ah...aH...AH” mới đầu Mito còn có sức phản kháng, nhưng càng về sau ngay cả nói chuyện đều khó khăn, thần trí nàng mơ hồ, chỉ còn đáp lại bằng tiếng rên rỉ.
“ ah... ah...AH. dừng...” Orochimaru thấy hắn đã chinh phục được thể xác nàng, cả người hắn nhấc bổng nàng lên, vừa đi vừa làm, buộc Mito nàng phải vịn vào hắn.
Khi cả hai bay đến phòng hắn, Orochimaru đặt Mito lên trên Tsudane, bất đắc dĩ để tránh cháu mình thức giấc, Mito chỉ có thể âm thầm chống đỡ, cố gắng không rên lên một tiếng.