Đi vào sâu trong ngôi rừng, Orochimaru thấy được những tòa tháp hình xoắn trôn ốc bằng đá, nổi bật giữa rừng già toàn màu xanh, có to có nhỏ, nhỏ thì như túp lều, to thì như dãy núi, rải rác khắp khu rừng.
Điểm chung duy nhất của chúng đều có những con ốc sên màu sắc khác nhau đi ra đi vào, đúng vậy đây là nhà của những con sên. Thậm chí có con ốc sên còn mang theo nhà của chúng bò lên những cây đại thụ khổng lồ.
Nhìn lên đại thụ có thể thấy loáng thoáng bóng dáng vài con ốc sên kích thước có to có nhỏ đang nhẹ nhàng, nhàn nhã mà hưởng thụ những chiếc lá non của mình.
Một trong số những con ốc sên to như con nghé, đi đến nói.
“ Các ngươi đã đến, vua ốc sên đang chờ đợi các ngươi, hãy đi theo ta.”
Sau đó con ốc sên khổng lồ ấy quay đi dẫn đường, điều đáng chú ý là khi trườn trên mặt đất, nó để lại rất chi là ít vệt bóng sáng, phải nói là nơi nó bò qua rất sạch sẽ, tuy có để lại vết sáng nhưng ngay lập tức mất ngay, như bốc hơi mất vậy.
Trên đường đi, Orochimaru bọn họ thấy được ngôi nhà ốc sên ngày một nhiều và ngày một to dần, đến trung tâm là một kim tự tháp hình nón gồm nhiều tầng với lũ sên đi ra đi vào theo hàng lối trải dài như những đoàn kiến cần lao chăm chỉ.
Vào trong tòa tháp là đại sảnh rộng rãi, chính giữa nằm một con sên thật to, khi thấy bọn họ đã đến nửa người trước của nó nổi lên, uốn mình đối diện với bọn họ, cả người nó toát lên một cỗ bá vương chi khí.
“ Mito các ngươi đã đến, đây là người bạn nhỏ mà ngươi giới thiệu sao, đứa bé gái này là cháu gái của đệ nhất, còn đứa bé trai này, trên người hắn ta cảm nhận được mùi của ngươi, không có cả chakra của ngươi,, tuy chakra đã bắt đầu bị hắn đồng hóa nhưng mùi của ngươi lại còn rất nồng, thật kỳ lạ! cả trên người ngươi cũng có mùi của hắn, nhưng không có chakra của hắn thật kỳ là.!” Tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng con sên khổng lồ cũng không để ý, nó bắt đầu giới thiệu về bản thân.
“ Xin tự giới thiệu ta là Vua Sên, thủ lĩnh cai trị tôc sên ở Thấp Cốt Lâm, đang nói chuyện với các ngươi là một phần bản thể của ta, còn nơi các ngươi đang đứng là vỏ ngoài của ta.” Vua sên vừa dứt lời, Tsudane đã ngạc nhiên mà cảm thán.
“Thật sao? Ngươi không lồ như vậy ư?, không biết bản thể ngươi sẽ to lớn cỡ nào nữa, ngươi thật lợi hại!” Thậm chí hai mắt nàng đã bắt đầu tỏa ra ánh sao, chỉ kém hận không thể tiến lên sờ xịt con sên khổng lồ, rất may nàng đã bị Orochimaru túm cổ áo cảm lại.
“ ah! Cũng không có gì, ta không lợi hại như ngươi nghĩ đâu, ngươi làm ta ngượng ngùng quá!” con sên cả người trở nên rụt rè như thiếu nữ xấu hổ, nào còn lúc trước đế vương phong phạm, không riêng gì Tsudane ngay cả Orochimaru cũng ngạc nhiên, nhưng ngẫm lại đảo cũng bình thường.
Trong số linh thú triệu hồi của tam nhẫn, rắn thì có vẻ quá kênh kiệu, nhất là Manda hơi tí đòi tế phẩm, còn ếch tuy không kiêu ngạo như vậy nhưng vẫn còn đặt quan hệ triệu hoán là như hợp tác, chỉ có con sên qua sự xưng hô với Tsudane là ngài là có thể thấy tính cách hiền hòa, thục hiện đúng trách nhiệm của một thông linh thú.
Mito ho khan vài tiếng, đánh gãy khung cảnh, kéo mọi người về lại chủ đề chính.
“ lần này chúng ta sẽ ở lại đây một thời gian, đồng thời chúng ta cũng muốn học tập tiên thuật của thánh địa.!” Mito giải thích mục đích đến, cũng như kéo mọi người về lại chủ đề.
Sau khi nghe Mito nói, Vua Sên cũng tỏ ra nghiêm túc về lại chủ đề chính.
“ Điều này đã được Sên Đại Tiên nhân dự đoán trước, ngài ấy đã dự đoán được các ngươi sẽ đến, đi thôi ta sẽ dẫn ngươi đến gặp ngài.” Sau đó chuyển động thân thể khổng lồ của mình của mình vì bọn họ dẫn đường.
Trên đường đi, cảnh vật xung quanh cũng không khác là mấy, ngoài việc các tòa tháp xen kẽ với những cây đại thụ có vẻ to lớn hơn, cho đến khi đến một tòa tháp khổng lồ, tòa tháp này khác hẳn với những tòa tháp khác, tòa tháp này không chỉ khổng lồ, trên đỉnh tòa tháp còn phun trào như một dòng suối, dòng nước theo từng bậc cầu thang mà chảy xuống, hội tụ với nhau thành hồ nước ở trước cửa tòa tháp, rồi sau đó hóa thành từng dòng sông nhỏ lan tỏa khắp khu rừng.
Đi vào phía bên phải của dòng tháp nước, bọn họ thấy của lối vào tòa tháp, vào bên trong tòa tháp được thắp sáng bằng những vỏ ốc phát ra màu trắng dạ quang, cơ hồ mỗi mét lại có một cặp ốc thắp sáng hai bên.
Tsudane tò mò muốn nghịch những vỏ ốc đó, nhưng bị Mito bế lên ngăn cản, tuy rằng khó chịu, nhưng nàng không còn cách nào khác đành hướng tò mò đôi mắt về phía chúng.
Nhưng vỏ ốc này là vật sống, bọn họ đã thấy từng con ốc sên thay thế nhau mà chiếu sáng lối đi, dọc theo lối đi càng ngày càng dốc, bọn họ đến được một đại sảnh rộng lớn, trong đây thắp sáng không phải là ốc mà bằng một viên đá lạ, phát ra thất thải quang mang.
Viên đá là một khối cầu to bằng quả táo, được lót trên chiếc gối mà trắng xám, thất thải quang mang không lúc nào ngưng tỏa ra, kết hợp với màn đêm của tòa tháp tạo nên mê huyễn không khí.
“ Các ngươi đến rồi sao!” một giọng nói vang lê ở đâu đó.
“ Vâng! Thưa ngài, ta đã đem bọn họ mang đến.” Vua sên nói với giọng thành kính.
“ Đây là ngài sên tiên nhân, người có học thức uyên bác nhất cũng như tầm nhìn xa trông rộng nhất trong bộ tộc chúng ta.” Vua sên quay đầu giải thích cho mọi người, không phải là giải thích cho Orochimaru và Tsudane biết vì khi hắn quan sát thấy nàng không có vẻ ngạc nhiên cho lắm.
Mọi người nghe Vua Sên giới thiệu, nhưng ngoảnh tới ngoảnh lui vẫn không thấy bóng dáng của Sên Tiên Nhân đâu cả.
“ Ta ở đây!” hướng tới giọng nói của Sên Tiên Nhân, nhưng họ không thấy bóng dáng của ngài ấy.
“ Ta ở đây, trên viên ngọc này.” Bây giờ thì thấy rồi, Sên tiên nhân thật bé nhỏ, Tsudane không biết khi nào đã đến trước viên ngọc, dùng đôi mắt to như trân châu của mình mở to hết cỡ, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
Chỉ thấy một con ốc sên rất chi là bình thường, bé nhỏ, nhỏ đến mức có thể so sánh với hạt cườm trong mắt Tsudane.
“ Hể! bé như thế này thôi ư?, không phải đâu” Tsudane định dùng tay chạm vào nhưng nàng dùng cách nào đi chăng nữa thì không thể tiến lên mảy may, như có một lớp chắn vô hình ngăn cản lại.
Sên tiên nhân vẻ mặt đạm nhiên, không nhìn Tsudae đang cố sức mà tiến đến.
“ Ta chờ các ngươi đã lâu, theo như những gì ta tiên chi thì các ngươi sẽ đến.”
“ tiên chi?” Orochimaru vẻ mặt hơi ngoài ý muốn, tuy rằng hắn biết Tam đại thanh địa có điểm hơn người nhung không ngờ cả sên tiên nhân cũng biết tiên chi.
“ Đúng vây, Sên Tiên Nhân ngài ấy có khả năng đoán cát, tránh hung vì vậy mà thánh địa của chúng ta từ khi có ngài ấy mà phát triển thịnh phượng.” Vua sên tự hào mà giới thiệu.
“ khả năng tiên tri của ta có thể biết được những điều gì mang đến tốt đẹp và những điều gì mang đến tai họa, vì vậy mà mỗi một vị nhân loại ký kết thông linh khế ước đều là người giúp đỡ thánh địa phát triển, tuy không thể tiên đoán tất cả mọi thứ nhưng những điều liên quan đến chúng ta là có thể đoán được.” Sên Tiên Nhân vẻ mặt đạm nhiên nói.
Tuy không biết cái gì làm hắn có cảm giác rất chi là ngưu bức tồn tại. Đồng thời hắn cũng cảm thấy may mắn vì khả năng tiên đoán có giới hạn, không thể đoán được thân phận người xuyên việt của hắn, tuy rằng thân phận này cũng không quan trọng nhưng sẽ rất phiền toái khi mọi người biết được thân phận hắn.
“ Ta biết các ngươi sẽ đến đây ở một thời gian, học hỏi tiên thật, học tập nhẫn thuật cũng như làm một vài điều khác, Vua Sên sẽ tận tình thỏa mãn các ngươi, tạo mọi điều kiện để các ngươi phát triển, còn bây giờ hãy đi sắp xếp chỗ ở đi nha.!”
“ Mời mọi người theo ta, ta sẽ dẫn mọi người đến nơi ở của mình, còn về học tập tiên thuật, nếu các ngươi muốn sẽ bắt đầu từ ngày mai.” Vua Sên dẫn đường vừa đi vừa nói.
Bọn họ ra đi trong tâm trạng mộng bức, cuộc trò chuyện quá nhanh chóng, quá kiệm lời rồi.
Ngài ít nhất ra cũng phải hỏi thăm vài câu, dặn dò gì đó, dù sao chúng ta cũng đến nơi ngài sống, sau này là hàng xóm với nhau cơ mà, ít nhất ra câu chuyện cũng phải dài dòng một chút để kéo gần tình cảm của đại gia chứ.