...Tại thư viện nơi Thiên Yết làm việc...
Sau khi phiên tòa kết thúc cô đã trở lại đây để tiếp tục đọc sách. Hôm nay Thiên Yết mặc một bộ đồng phục luật sư với thẻ chứng nhận bằng vàng. Chà chà đúng là ghê thật chỉ vừa đi làm luật sư có 1 tháng!
-Hình như mình chưa ăn trưa thì phải?
Thiên Yết chợt nhớ ra một điều khá là quan trọng. Cô nhìn đồng hồ treo trên tường, hiện tại đã là 11h20'...
-Nếu như Song Tử biết được sẽ lại cằn nhằn cho coi.
Dù không muốn nhưng Thiên Yết vẫn phải rời xa quyển sách để đi mua đồ ăn, đang vội nên cũng chưa kịp đóng cuốn sách lại.
Cô vừa rời đi được một lúc thì có vị khách lạ đẩy cửa bước vào. Anh ta phải nói là rất cao to, đẹp trai khiến mọi người ở trong thư viện đều phải trầm trồ khen ngợi. Nhưng dường như anh chẳng quan tâm mấy, một mạch đi tới chỗ Thiên Yết vừa ngồi. Ngó ngược ngó xuôi chẳng thấy ai, tiện có người đi qua anh kéo lại hỏi.
-À...chị ấy vừa mới ra ngoài rồi anh.
-Vậy sao?
Anh ta ngẫm nghĩ một lát. Rồi lấy giấy bút ghi ra địa chỉ của một quán ăn nào đó. Xong đưa cho người vừa nãy...
-Phiền chị đưa cho chủ thư viện. Hiện giờ có công việc đột xuất, tôi đã ghi chỗ hẹn ra đây rồi.
-Được! Tôi sẽ chuyển lời giúp anh!
-Cảm ơn chị.
Nói rồi anh ta rời khỏi thư viện. Và phút sau đó, Thiên Yết quay trở lại. Người kia vội đưa cho cô tờ giấy hẹn, thuật lại lời chàng trai kia nói.
Thiên Yết nhìn tờ giấy có ghi địa chỉ và một số những cuốn sách vị khách lạ mặt kia cần mượn. Thật kì lạ khi đó toàn là sách kiến trúc, chắc anh ta có vẻ thích lĩnh vực này lắm!
-Tối mai? Chắc mình phải đổi lịch hẹn rồi._Thiên Yết suy tính một chút rồi bắt đầu ăn trưa, ngay sau đó cô lại tiếp tục đọc sách cho đến tối rồi mới về.
...Tại bệnh viện...
Bây giờ đã là 1 giờ trưa nhưng Kim Ngưu vẫn còn trong phòng làm việc với đống sổ sách dày đặc. Chủ yếu là xem xét và phê duyệt bệnh án. Có rất nhiều bệnh nhân, cô cần lọc ra những người đang trong tình trạng chuyển biến xấu để cho phẫu thuật và điều trị gấp.
-Viện trưởng, chị không đi ăn trưa sao?_Một y tá bước vào hỏi
-Chị cần làm cho xong trước đã._Kim Ngưu vẫn không rời mắt khỏi đám sổ sách
-Các bệnh nhân đang được theo rõi rất tốt nên Viện trưởng cũng phải giữ gìn sức khỏe chứ? Sáng giờ chị đã thực hiện 2 ca phẫu thuật rồi._Cô y tá trách móc
-Được rồi. Được rồi. Chị đi ăn là được chứ gì?
Kim Ngưu đành rời khỏi bàn làm việc, dù sao cô làm cũng gần xong rồi.
-Dạ! Để em trông cho, chị cứ đi đi!
Cô y tá cười cười, Kim Ngưu bước ra khỏi phòng làm việc.
-Chắc giờ xuống căntin cũng chỉ còn bánh mỳ thôi. Ăn đỡ vậy!
...
Sau khi ăn chút đồ xong, Kim Ngưu định trở về phòng bệnh. Trên đường có lướt qua một phòng VIP, thấy cửa mở toang hoang.
-Kì lạ?
Cô toan muốn đóng cửa phòng lại...
-Để đó.
Kim Ngưu khó hiểu dừng hành động lại nhìn vào trong phòng thì thấy...
Mờia các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!