- Trông chú nghiêm trọng ngoài sức tưởng tượng, chú làm em sợ...
Anh đặt tay lên vai cô, đẩy nhẹ cô ra để đối mặt với anh:
- Vậy em nghĩ chuyện này không đáng để nghiêm trọng?
Cô bỗng nhìn anh rồi cười tinh nghịch như đứa con nít:
- Em đùa có một chút xíu mà chú làm căng quá trời!
Lại một câu nói của cô làm anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh cau mày, mặt đầy sát khí, anh siết nhẹ lấy cằm cô:
- Cho em nói đàng hoàng lại một lần nữa! Nhớ là nói cho chính xác, nếu không ngày mai liệt giường!
Cô tròn xoe đôi mắt ngây thơ trong sáng vô số tội nhìn anh:
- Nãy giờ em... giỡn...
- Giỡn?! _ Anh hằn giọng.
- Em chọc chú chút thôi mà! Thay đổi không khí..._ Cô mạnh miệng.
- Rốt cuộc thì lời nói nào của em mới là thật! Lúc nãy hay bây giờ?
- Bây giờ!...Lúc nãy em chọc chú thiệt mà...em còn nguyên, tem chưa xé! _ Cô chớp chớp đôi mắt to tròn kèm hai hàng lông mi cong dài.
- Em làm tôi điên với em mất! Đang kịch tính tự nhiên em làm mất hết hứng!
- Em cho thêm kịch tính vào đó chứ! _ Cô ôm lấy cổ anh nũng nịu.
- Không tin được em nữa! Biết đâu em thấy tôi căng thẳng quá nên nói vậy...tôi không quá xem trọng chuyện còn tem nên em cứ nói thật đi!
Cô nhìn biểu cảm đang nghi ngờ mình mà không khỏi ấm ức dù mọi chuyện do cô bày trò trước. Cô nghênh mặt đầy tự tin mà quên mất việc kiểm soát lời nói:
- Không tin thì sao chú không thử đi!
- Ồ! Ý kiến hay đó! Dù gì lúc nãy cũng còn đang dở dang!
Không để cho cô kịp thốt nên lời, anh đã chiếm trọn lấy môi cô, bàn tay anh bắt đầu di chuyển khắp cơ thể tuyệt đẹp của cô. Cô cố gắng chống cự nhưng hành động mãnh liệt của anh khiến cô dần bất lực, cô buông xuôi để mặc cho anh thoả mãn sự kiềm chế suốt nửa năm qua.
Trên người cô chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, chẳng phải quá thuận lợi rồi sao. Anh cởi bỏ những thứ vướng bận trên cơ thể cả hai, cơ thể trắng ngần không một chút tì vết của cô khiến anh say mê. Anh liên tục hôn cô khiến cô suýt ngạt thở mấy lần. Trong đầu cô không nghĩ ngợi được gì, cô chỉ cảm thấy lo lắng vì đây thật sự là lần đầu của cô.
Khi anh vào sâu bên trong cô, một cảm giác đau đớn không thể tả lan tỏa khắp cơ thể cô. Cô cứ nghĩ nổi đau bị bẻ gãy mười cái xương sườn mỗi tháng đã là quá khủng khiếp rồi, nhưng cảm giác hiện tại nó như khiến toàn thân dưới của cô tê liệt. Cô cắn chặt môi, tay siết chặt lấy ga giường. Thứ chất lỏng màu đỏ hiện rõ trên ga giường màu xanh lam nhu mì. Điều đó chứng tỏ cho sự thanh khiết của cô. Trông cô đau đớn tim anh cũng không khỏi nhói theo. Anh đan chặt lấy bàn tay cô, hôn lên môi cô như một sự dỗ dành đầy ngọt ngào...
Mọi thứ đang diễn ra một cách chậm rãi để cô cảm thấy dễ chịu nhất có thể, nhưng cảm giác lần đầu một thứ bên trong cơ thể bị phá vỡ thì không thể nào tránh khỏi đau đớn. Tính cách của cô vốn mạnh mẽ, ương bướng và cả cứng đầu, nhưng không ngờ trong chuyện này cô cũng không hề yếu đuối mà trái lại còn rất mạnh mẽ. Dù đau nhiều như vậy nhưng cô không hề mở miệng kêu la dù một chút, cô cắn chặt môi chịu trận dù anh có làm nhanh hơn đi nữa.
Anh dừng động tác để cô giảm bớt khó chịu dù anh đang rất muốn tiếp tục. Xem ra cả hai đều kiềm chế và chịu đựng rất tốt. Anh ôm chặt lấy cô, thủ thỉ vào tai cô:
- Em chịu đựng giỏi thiệt!