Mục lục
Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Quan Thanh Tiêu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 174

Tầng hầm thứ ba có gì sao?

Tôi ôm hai tay chờ anh nói tiếp, nếu anh tôi không nói ra được, tôi cho ăn đấm ngay!

Anh tôi quay đầu cười cười với lá, đuổi cô ấy ra chỗ khác mới nói nl được một người bà con xa ở đây, ở dưới tâng hầm số ba! Hơn nữa anh còn bị quỷ theo hầu!”

Dưới tầng hầm có người họ hàng xa? Tôi nhíu mày, là quỷ hay người vậy?

Anh tôi dẫn tôi đến chỗ thang máy, vừa đi vừa kể cho tôi nghe.

Ngày đầu tiên anh đến thực tập đã gặp được quỷ rồi.

Cái thang máy này thường xuyên gặp “sự cố”, ban ngày thì không sao, tới đêm người ít thì thường xuyên nhảy số đến tầng hầm số ba, mà ở đó chính là nhà xác của bệnh viện và ao formalin.

Ngày đầu tiên lúc anh tôi tan làm, cùng một bác sĩ khác vào thang máy, nhìn thấy bác sĩ kia bấm xuống tầng.

một, xong anh tôi cúi đầu chơi di động, không chú ý xem thang máy đi đến đâu, nghe “tinh” một tiếng thì bước ra ngoài luôn, vừa bước được nửa bước thì đã bị bác sĩ kia lôi lại.

“Vào nhanh lên!” Sắc mặt bác sĩ kia tái xanh: “Tâng hầm số ba của bệnh viện chúng ta không được đến!”

Hả? Tâng hầm số ba? Không phải là bãi đỗ xe tầng một sao?

Anh tôi còn chưa kịp lùi về thì đã cảm nhận được một luồng quỷ khí dày đặc, một nữ quỷ đang nằm nhoài dưới đất kéo ống quần anh ấy.

“Cái đệch!” Anh tôi lập tức chui vào thang máy, ra sức.

bấm lên lầu một.

Vị bác sĩ ngoại khoa kia nói: “Bệnh viện chúng ta có một quy định kì lạ, thi thể chỉ cần đưa tới cửa, sau đó ông Hứa canh chừng nhà xác sẽ đến thang máy nhận xác, nghe nói quỷ khí nơi này rất mạnh, cậu xem trên cổ tay tôi còn đeo bùa hộ mệnh đây.”

Anh tôi mắng thầm trong lòng, gặp quỷ rồi còn đâu!

Hôm sau lúc ăn trưa, anh tôi chạy đi tìm người giữ nhà xác, là một ông chú họ Hứa, lão Hứa vừa nghe nói anh tôi họ Quan lập tức dùng ám hiệu gia tộc đối chứng.

Mẹ của lão Hứa là người nhà họ Quan, hẳn biết anh tôi là dòng chính của họ Quan xong thì lặng lẽ nói với anh cái nhà xác của bệnh viện này không ổn cho lắm.

Có mấy thi thể hắn nhận được, phát hiện không được bình thường…

Nghe đến đó tôi không nhịn được hỏi: “Có gì không bình thường?”

“Em nghe tới Ngọc cửu khiếu bao giờ chưa?” Anh tôi hỏi nhỏ tôi.

Ngọc cửu khiếu… Bây giờ mà còn có thứ như Ngọc cửu khiếu sao!

Nghe nói trước kia muốn thi thể không phân hủy thì cứ nhét đồ vào trong chín lỗ của cơ thể, hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, miệng và hậu môn, tất cả đều phải bịt lại để giảm tốc độ phân hủy của thi thể, gọi chung là Ngọc cửu khiếu.

Phong Ly Ngân nghe vậy thì khế nhíu mày: “Bây giờ đã không tồn tại thứ như vậy nữa rồi, thủ pháp bảo quản thi thể này đã biến mất lâu rồi: Bây giờ kỹ thuật đông lạnh thi thể để chống phân hủy mạnh hơn trăm ngàn năm trước rất nhiều, hơn nữa bây giờ toàn là hỏa thiêu, thi thể để lại trong phòng chứa xác đều được dùng nút gỗ bịt kín lỗ mũi.

Bịt lỗ mũi để phòng việc thi thể chảy ra chất lỏng chứa vi khuẩn gây bệnh, tuy rằng nhìn hơi ghê nhưng đó là biện pháp khoa học, đối với những người giữ nhà xác đã thấy nhiều thi thể thì không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng lão Hứa này nói dạo gần đây mấy thi thể đưa tới trừ mắt ra thì tất cả đều bị lấp kín, sau đó kẻ đến nhận thi thể cũng không phải người của nhà tang lễ hỏa thiêu, mà là những người nhận là người nhà, sau đó thi thể rơi vào đâu hắn cũng không biết.

Cho đến mấy hôm trước, một thi thể vô cùng thê thảm được đưa tới, một nửa thân thể đã mất đi, vậy mà mũi tai miệng cũng bị lấp kín, chuẩn bị “lôi đi”.

Có thể là do thi thể đó chết quá thảm, đêm đó nơi này lập tức xảy ra chuyện ma quái, nhưng lão Hứa mạng cứng, đã sớm quen rồi, tiếc rằng anh tôi tự nhiên bị nữ quỷ quấy rối sờ ống quần xong thì thường xuyên xuất hiện ở nơi âm uế hù anh tôi nhảy dựng.

Bệnh viện là nơi âm dương chuyển hoán, có quỷ là bình thường.

Nhiều bệnh viện nhìn thì đồ sộ đẹp đẽ, khoa học kỹ thuật nhìn sáng chói bùng nổ, nhưng thực tế lúc xây dựng đã tốn rất nhiều tâm tư.

Vì sao những phòng khám tư nhân thường xảy ra chuyện, một là do bác sĩ hành nghề phi pháp, hai là vì đa số đều là thuê lại từ nhà dân, không chú ý phong thủy.

kiêng ky.

Nhưng cho dù có chú ý đến đâu thì bệnh viện nào mà chẳng có vài bé ma?

Tôi mệt mỏi theo anh tôi đi đến thang máy kia, nghĩ thầm nếu là chuyện lông gà vỏ tỏi thì tôi sẽ đánh anh tôi một trận, ba ngày không nấu cơm cho ăn.

Anh tôi dẫn chúng tôi đến cửa thang máy, nói với Phong Ly Ngân: “Em rể à, có cách nào ngụy trang thành người thường không? Quỷ nhìn thấy cậu chạy còn nhanh hơn thỏ! Như vậy thì còn làm ăn được gì đâu”

Tôi nhịn cười, ngước mắt liếc nhìn Phong Ly Ngân, hán không thích biến thành thật thể, dù sao tôi cũng thấy cũng sờ được hắn rồi.

Phong Ly Ngân nhíu mày, hắn thản nhiên nói: “Ta sẽ tìm Thái Nhất tôn thần làm cho ta một cái!”

Phụt… Làm ra được một Phong Ly Ngân hoa sen hóa cốt thật sao?

Anh tôi cố ý bấm vài tầng, nói với tôi: “Không phải lần nào cũng tự động đưa đến tầng hầm số ba, ban ngày anh thử mấy lần cũng không thấy có gì xuất hiện, có lẽ lâu lâu ban đêm mới gặp được”

Anh vừa nói xong, mấy nút tầng khác đã bấm lập tức tắt đèn, tầng hầm số ba sáng lên.

“Chậc chậc, đây là đang chào mừng chúng ta sao?

Thanh Tiêu, có mang ba lô của anh tới không?” Anh tôi Xoa tay.

“Chỉ mang theo túi tiền, còn cái ba lô toàn hàng cấm kia em không dám mang, sợ tối ra đường gặp cảnh sát để hỏi giấy tờ..” Tôi chỉ đem túi tiền toàn phù chú và tiền Ngũ Đế cho anh.

Thang máy đi xuống từng tầng, không khí ngày càng lạnh, hơi thở âm u riêng có của quỷ tràn ngập trong không khí.

Nếu một mình tôi đối mặt với hoàn cảnh này tôi sẽ sợ hãi, nhưng anh tôi và Phong Ly Ngân đều ở đây, ngay cả việc bấm tay niệm chú tôi cũng lười… Như vậy hình như không có cầu tiến chút nào nhỉ?

Phong Ly Ngân thì bày ra vẻ chuyện không liên quan đến mình, hắn cũng không muốn quản mấy chuyện vụn vặt này, chỉ là đi theo tôi thôi. Tốt nhất là hắn không nên ra tay, nếu không vừa giơ tay là cho người ta hồn bay phách tán thì nghiệp chướng của tôi lại càng nhiều.

Thang máy “tinh” một tiếng mở ra, không khí lạnh như: băng lập tức ập tới, tôi nhớ tới cái tủ lạnh chứa tứ chỉ bị tàn phá, bụm miệng muốn ói.

Phong Ly Ngân nhíu mày, nói với anh tôi: “Câu hồn nữ quỷ này đi!”

“Hả?” Anh tôi sửng sốt.

Tôi nhìn thấy một nữ quỷ chỉ có nửa thân thể bò tới của thang máy vươn tay về hướng anh tôi.

Nửa thân thể còn lại của nữ quỷ đã biến mất, nội tạng cũng không còn, chỉ còn lại xương sống lộ ra ngoài, nhất định cô ta chết rất thảm.

Tôi sợ hãi lùi lại mấy bước, Phong Ly Ngân vươn tay ôm lấy tôi, hãn hơi nhíu mày nói: “Sợ thì đừng nhìn”

Anh tôi nhăn mặt ngồi xổm xuống, nói với nữ quỷ: “Cô gì ơi, oan có đầu nợ có chủ, tôi chỉ vừa tới ngày đầu nên chưa chú ý, bị cô sờ một chút thôi mà, đừng quấy rầy tôi nữa được không? Ông đây đi vệ sinh cô cũng bò ra từ bồn cầu, không sợ tôi tiểu lên mặt cô sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK