Mục lục
Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu Quan Thanh Tiêu Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 175 Tôi nhịn không được gầm nhẹ: “Anh còn tám với cô ta?

Không sợ hay sao mà còn đùa được!”

“Sợ chứ! Vừa nấy anh đi vệ sinh cô ta còn theo được, anh cũng bó tay hết cách rồi! Thằng nhỏ cũng bị cô ta nhìn hết rồi!” Anh tôi lấy ra lá bùa dán lên trán nữ quỷ, lập tức cỗ ta chống tay lui về phía sau, như một con dòi đứt đôi lúc nhúc bò đi làm dạ dày tôi cuộn lên.

“Đây là quỷ ở cung thứ hai, bỏ lỡ mất lần đầu hoàn hồn báo oán nên không cam tâm không chịu đi đầu thai.”

Phong Ly Ngân híp mắt nói.

Lúc hắn híp mắt nhìn thật là… đẹp, có lẽ dùng từ như thế hắn sẽ không vui nhưng thật sự chỉ có thể dùng chữ đẹp, không liên quan đến giới tính.

Cái trán cao, mặt như điêu khắc, mũi cao thẳng và môi mỏng, mắt khép hờ nhìn có vẻ trang nghiêm làm cho.

người ta cảm thấy hắn là kẻ nghiêm túc đạm bạc.

“Cung thứ hai là gì?” Đến giờ tôi vẫn chưa nhớ rõ chức năng của sáu thiên cung.

Phong Ly Ngân cau mày nói: “Là người chết đột ngột, chết thảm hóa thành quỷ rồi sẽ đến đó, âm ty điều tra xong thì thêm thưởng phạt cho kẻ liên quan ở nhân gian”

Hắn vừa nói xong thì ngoài thang máy có một giọng nam rống lên: “Ai ở trong này! Không muốn sống sao?”

Tôi run lên, người đàn ông này dữ quá! Bên miệng hán có một vết sẹo lớn, thoạt nhìn như là một con sâu bám vào trên mặt vậy!

“Lão Hứa, là tôi, tôi đến xử lý con quỷ bám đuôi này” Anh tôi trả lời một câu.

Ánh mắt lão Hứa nhìn thẳng vào tôi, sắc mặt âm trầm, làm toàn thân tôi nổi hết da gà.

Phong Ly Ngân nghiêng người che tôi lại, cho dù người khác không nhìn thấy thì trong lòng tôi cũng có chút gọi là an ủi.

“Đây là em gái tôi, tới giúp tôi thu phục nữ quỷ này” Anh tôi nhíu mày, sao lão Hứa lại hung dữ như thế?

“Em gái cậu? Quan… Quan Thanh Tiêu? Hình như tôi đã từng nghe qua tên..” Trên mặt lão Hứa hiện lên sự kì lạ, đôi mắt tràn đầy tơ máu nhìn chằm chằm tôi.

Phong Ly Ngân hơi nâng tay, tôi cúi mắt thì thấy ngón tay.

thon dài của hắn đang nắm một cái kiếm quyết! Muốn làm cái gì đó!

Tôi nhanh chóng nắm lấy cổ tay hắn, đừng có hở chút là làm người ta hồn bay phách tán như vậy chứ, mắt hắn còn chưa khỏi hẳn mài! Đừng có tự tăng thêm nghiệp.

chướng nữa!

“Mau quay lại đi!” Lão Hứa thấp giọng quát tôi: “Phụ nữ không nên tới những chỗ thế này! Nhất là Quan Thanh Tiêu! Cô rất dễ trêu chọc âm tà nơi này!”

Nơi này rất âm tà, nhưng những chỗ âm tà hơn tôi đã từng đi qua rồi, còn chỗ nào càng âm tà hơn so với sào huyệt vạn quỷ với con đường quỷ hả?

Cảm xúc của lão Hứa có gì đó là lạ, tôi cảm thấy hắn đang sợ hãi điều gì đó.

Anh tôi dường như cũng cảm thấy thế, giải thích với lão Hứa: “Trước khi đi chúng tôi phải xử lý nữ quỷ này đã, tôi cũng không muốn mỗi lần đi vệ sinh đều thấy nửa con quỷ trồi lên, cô ta làm cho tôi không dám đi inh luôn rồi, nếu nhịn quá làm tuyến tiền liệt của tôi bị viêm thì sao?”

Sắc mặt lão Hứa đen như đáy nồi, hắn lạnh lùng nói: “Lần sau gặp lại thì xử lý! Bây giờ đi nhanh đi! Đừng vào đây! Nhất là Quan Thanh Tiêu!”

Thái độ của hắn vô cùng kiên quyết, anh tôi đành phải lui về, lúc đóng cửa thang máy đột nhiên lão Hứa tiến lên một bước, kề sát cửa thang máy trừng tôi, vết sẹo trên mặt giật giật.

Hắn nói với tôi từng chữ một: “Quan Thanh Tiêu… Cô…

phải… cẩn… thận!”

Tôi sợ run lên, tôi không có gan đối mặt với sự ác ý của người sống, lúc hắn nói mấy lời này mắt trợn muốn nứt ra, nghiến răng nghiến lợi, khủng bố muốn chết!

Anh tôi lái xe đưa chúng tôi về nhà, tôi ngồi ở ghế sau tủi thân đỏ cả mắt… Lão Hứa đó khủng bố tôi như vậy làm chỉ? Tôi đâu có biết hắn đâu!

“Anh… Anh đừng thực tập ở chỗ đó nữa, em thấy lão Hứa kia thật đáng sợ… Anh đem theo bùa giải quyết nữ quỷ kia rồi đi đi?” Tôi thút thít nói.

“Dù sao cũng nhịn chút chứ, ít nhất đến khi bệnh viện cho anh giấy xác nhận đã. Nếu không sao anh lấy được bằng tốt nghiệp… Haiz, bố luôn lải nhải không biết anh có tốt nghiệp nổi không” Anh cau mày nói: “Hơn nữa, anh còn phải theo dõi xem lão Hứa nổi điên cái gì?”

Anh tôi đưa chúng tôi đến dưới lầu, còn mình thì lái xe về bệnh viện, tôi lo lắng về phòng thay quần áo, Phong Ly Ngân kéo tôi lên giường nằm xuống, một tay chống đầu nằm cạnh tôi.

“Đừng sợ” Hắn nhắm mắt bình thản nói.

“..Ly Ngân, nếu em không cẩn thận mà chết thì có thể gặp anh dưới minh giới không?”

“Sao vậy? Muốn làm nữ quỷ hả?”

Tôi… Tên này có thể nói chuyện uyển chuyển hơn không?

Hắn cười khẽ: “Đương nhiên có thể nhìn thấy ta, nhưng em sẽ giữ nguyên hình dạng trước khi chết… Em không SỢ sao?”

Hả? Vậy nếu tôi chết hơi thảm thì sao, có phải cũng sẽ trở nên ghê tởm như thế không?

“Nếu thật vậy… Vậy em sẽ không gặp anh nữa” Tôi thở dài chui vào lòng hắn.

“Quan Thanh Tiêu, em phải sống cho tốt, tốt nhất là sống đến trăm tuổi mỉm cười mà chết, sau đó đến âm phủ rồi hướng sinh, cùng lắm thì ta chờ em mười mấy, hai mươi năm nữa, cũng không phải chưa từng đợi.”

Mười mấy, hai mươi năm à…

“Có cách nào để em luôn ở cùng anh không? Mười mấy, hai mươi năm dài quá.”

Phong Ly Ngân trầm mặc nói: “Em nghĩ thế thật sao?”

Tôi gật đầu, thật mà, chẳng lẽ là giả?

“Quan Thanh Tiêu, nếu em không bao giờ già, chỉ có thể không ngừng đổi chỗ ở, nếu không sẽ bị người khác cho là quái vật, nhìn người thân từng người rời đi, em chỉ có thể cô độc mà đi qua dương gian, ta còn phải ở âm phủ mấy trăm năm nữa, rồi sau đó…”

“Sau đó chúng ta có thể tìm một chỗ trốn đi” Tôi cười nói: “Nếu dương gian trốn không được thì em sẽ biến thành hồn phách đi theo anh đến chỗ khác, dù sao anh nhìn thấy em là được rồi: Chỉ tử vu quy, u u Nam Sơn.

Đây là câu anh nói mà.

Khóe môi Phong Ly Ngân gợi lên một nụ cười gian tà, hắn nắm cằm tôi để tôi ngửa đầu đến gần hắn, dùng một phương thức hấp dẫn cản nhẹ lên môi tôi.

uốn đi theo ta cũng không khó” Hán mỉm cười, ghé môi sát vào tôi trầm giọng nói.

“Tu hành cho tốt, làm nhiều việc thiện, còn có…”

Còn có gì?

“..Sinh nhiều con cái.”

Tôi… Tên khốn này! Còn dám nói chuyện sinh con với tôi!

“Cái trong bụng còn chưa sinh kia kìa! Không sinh không sinh! Em còn muốn đi học!” Tôi vừa thẹn vừa giận nói: “Nếu không phải lúc trước anh vừa dữ dẫn vừa đáng sợ thì em không có chịu đựng mà đồng ý đâu”

“Vậy thì sao? Em là vợ ta, em quên bổn phận của người vợ là gì rồi sao?” Hắn cười bên tai tôi: “Mỗi ngày để bao.

nhiêu là thứ đó trong người em, em còn muốn từ chối?”

Tên này… Tuy rằng miệng thì nói thế nhưng hành động thực tế cũng không đáng sợ như vậy, dường như hắn.

cũng cố ky… dù sao độ cong của bụng tôi cũng ngày càng rõ ràng.

Vu Quy, U Nam, không biết sẽ là những đứa trẻ thế nào.

Sáng hôm sau, điện thoại di động của tôi không ngừng.

run lên, lần này Phong Ly Ngân không cúp máy nữa mà nghe máy…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK