• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Âu Định Hải tiến đến, chắp tay với Viên Viên:
"Viên tỷ, vừa rồi chỉ là đùa một chút thôi, ắt hắn Phong ca cũng sẽ không vì thế mà giận đâu, có đúng không Phong Ca ?"
Miệng hắn nói chỉ là đùa, nhưng đôi mắt thì lộ rõ ý khinh miệt không lẫn đi đâu được.
Âu Viên Viên cầm tay Âu Dương Phong:
"Phong ca, mặc kệ hắn.

Chúng ta đi"
"Khoan đã" - Âu Định Hải giơ tay ngăn lại.
"Âu Định Hải, ngươi muốn làm gì" – Nàng khẽ phất tay, một luồng linh của Hóa Hải Cảnh tỏa ra, đẩy lùi Âu Định Hải.
Gã hơi biến sắc, vội vàng nói:
"Viên tỷ hiểu nhầm rồi, chẳng là Huyền ca biết sắp đến sinh nhật tỷ, thế nên đặc biệt sai ta mang quà tặng đến"
Nói xong liền lôi từ trong người ra một cái hộp gỗ nhỏ được chạm khắc tinh xảo, bên trong đựng một chiếc trâm cài hình hoa vạn cúc.

Nụ hoa được làm từ đá hồng ngọc, nhìn qua là biết giá trị không nhỏ.
So với nó, chiếc trâm mà Âu Dương Phong mua ở chợ đêm quả thật kém rất xa.
"Đây là Bách Hoa Trâm, là Huyền ca dùng 1.000 Ngân Tệ, đặt thiết kế riêng cho tỷ, xin tỷ nhận lấy"
Trông thấy thứ này, ánh mắt Viên Viên không khỏi động dung, dù sao nàng cũng là nữ nhân mà nữ nhân lại thích cái đẹp, đặc biệt là đồ trang sức.
Nhưng điều này cũng chỉ là thoáng qua, rất nhanh liền biến mất:
"Thứ lỗi, vật quý giá thế này ta không nhận nổi.

Ngươi vẫn là đem về trả cho hắn đi.

Phong ca đi thôi"
Âu Định Hải cười thầm, Viên Viên từ chối cũng nằm trong dự tính của Dương Huyền.

Hành động này cũng chỉ nhằm hạ nhục Âu Dương Phong, để cho nàng biết gã nam nhân mà nàng thích kém cỏi đến nhường nào.
Đương nhiên, một chiếc trâm cài là chưa đủ, hắn xỉ nhục còn chưa có tận hứng.

"Phong ca đi vội vậy sao.

Tiểu đệ gần đây mới luyện được một bộ quyền pháp, hy vọng có thể được chỉ giáo một hai"
Âu Dương Phong quay lại nhìn hắn, sắc mặt vẫn bình tĩnh, không chút biểu tình.
"Âu Định Hải, ngươi muốn so chiêu, ta có thể so với ngươi" - Âu Viên Viên đứng chắn trước hai người.
Nàng biết rõ cái gì gọi là hào khí nam nhân, cái khác có thể mất chứ mặt mũi thì không.

Thực lực của Âu Dương Phong là Tôi Bì Đỉnh Phong, tương ứng với Tôi thể tầng hai, trong khi Âu Định Hải đã đạt tới Tôi Tạng Sơ Kỳ, tương ứng với Tôi Thể tầng bảy.
Hiện giờ giao phong, chỉ e sẽ bị thương nặng.
"Viên tỷ, ta cũng chỉ là muốn luận bàn một chút mà thôi.

Dù sao Phong ca cũng là Âu Gia phế...à không, là Âu gia song kiệt, chắc không đến mức sợ chiến mà trốn sau lưng nữ nhân đấy chứ."
Gã nhấn mạnh vào bốn chữ "Sau lưng nữ nhân", quả nhiên đã thấy Âu Dương Phong chầm chậm tiến lên.
"Phong ca đừng, cứ mặc hắn"
"Đừng lo, không sao đâu" - Hắn để tay lên vai nàng nở nụ cười ấm áp.
Nhìn thấy nụ cười của hắn, không hiểu sao nỗi lo của nàng liền tan biến.

Chẳng lẽ Phong ca có vũ khí bí mật gì sao.
Âu Dương Phong đứng nhìn kẻ trước mặt, sống lưng thẳng tắp, ngay cả một cái nhíu mày cũng không có.
"Định Hải, vài năm trước mỗi ngày ta đều chỉ điểm cho ngươi và Mã Thành, hiện giờ cho ta xem ngươi có tiến bộ gì hay không"
Âu Định Hải cười lạnh, bàn chân khẽ nhích đã nhảy vọt đến đối thủ, quát lên:
"Bạo Vũ Cuồng Phong"
Bàn tay hắn nắm lại thành quyền, hướng thẳng về đối phương mà đấm.

Trong thoáng chốc, Âu Dương Phong cảm thấy trước mặt như xuất hiện một cơn bão.

Bạo Vũ Cuồng Phong tên như ý nghĩa, hung bạo như cuồng phong, tốc độ như vũ bão, chính là Phàm Kỹ Cấp Chí Cực.
Vũ kỹ được chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Phàm năm cấp độ.


Mỗi cấp độ cũng tách thành Hạ phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm và Chí Cực.

Phàm Kỹ sử dụng chính là nội lực.

Khác với linh lực lấy từ đất trời, nội lực do bản thân con người tự tạo ra, cho nên nó cũng yếu hơn linh lực rất nhiều.
Âu Dương Phong vai hơi nghiêng, bàn chân xoay nhẹ bật lùi sang trái, nhờ đó tránh được chiêu này trong gang tấc.
Hắn biết Bạo Vũ Kỹ mạnh mẽ, cộng thêm Định Hải từ nhỏ đã được trời phú cho thần lực, cứng đấu cứng chỉ thiệt thân, vì vậy trước tiên cần kéo giãn khoảng cách với đối phương.
Định Hải thấy một đòn không trúng liền xoay người, nắm đấm lại tung ra, lần này còn kh ủng bố hơn lần trước.
Cú đấm chỉ sượt qua khuôn mặt Âu Dương Phong trong gang tấc, nhưng hắn vẫn cảm thấy má trái có chút bỏng rát.
Một người thì cố gắng né, một kẻ thì cố gắng công, nháy mắt đã đánh gần chục chiêu, nhưng tuyệt nhiên chưa hề đụng vào nhau một lần nào.
Âu Định Hải cũng không sốt ruột.

Hắn đã so chiêu với đại ca rất nhiều lần, đương nhiên có cách khắc chế loại đấu pháp này.
Ngươi có thân pháp chẳng lẽ ta không có.
"Thân pháp vũ kỹ: Đột Phong Hành"
Chỉ thấy bàn chân gã đạp một cái, tốc độ tự nhiên tăng vọt như lưu tinh, chưa tới nửa nhịp đã tiến sát tới đối thủ.

Nắm đấm tung ra một chiêu Bạo Vũ mạnh nhất.
Âu Dương Phong khi nãy vừa né đón, thân hình còn đang lơ lửng, chân chưa chạm đất nên không tài nào đổi hướng.

Vào lúc nguy cấp, hai tay hắn bắt đầu động.
Tay phải chuẩn xác nắm lấy cổ tay đối phương, tay trái thả phía trước cách nắm đấm Âu Định Hải chừng nửa phân, sau đó cùng lúc phát lực, tay phải kéo, tay trái hút.
Phần eo đồng thời xoay sang trái, thuận thế làm chệch hướng Bạo Vũ Kỹ.
Âu Định Hải chỉ cảm thấy cánh tay bị một lực hút về phía trước.

Còn chưa kịp thu thế, Âu Dương Phong đã vòng ra sau, tung một cước đá vào lưng hắn.

Lực đạo không hề nhẹ khiến hắn mất đà lộn nhào mấy vòng.

Miếng dính đẩy sỏi và cát, trông cực kỳ chật vật.
Chiêu thức vừa rồi được gọi là "Hấp lực", là một bộ Phàm Kỹ Thượng Phẩm.
Bộ vũ kỹ này giúp nôi lực đổi hướng, thay vì đẩy ra lại có thể hút vào, nhưng khoảng cách hút vào cũng không quá xa, do đó không khỏi có chút gân gà.
Tuy nhiên nếu biết cách vận dụng lại có thể mang lại hiệu quả rõ rệt.

Cụ thể nhất chính là Tá Lực Đả Lực, dùng chính sức tấn công của đối phương để hạ gục đối phương.
Đương nhiên, nói nghe có vẻ dễ, thực chất lại rất khó, không những phải nắm bắt chính xác hướng đánh của đối thủ mà còn phải căn thời gian cho chuẩn.
Chỉ cần chậm một nhịp thì chưa kịp tá lực, thân ngươi đã trúng chiêu rồi.
"Định Hải, năm đó khi ta dạy cho ngươi, từng nói lực đạo của ngươi tuy mạnh, nhưng so với anh trai ngươi thì thiếu đi sự tinh tế cùng biến hóa.

Hai năm qua ngươi ngay cả một chút tiến bộ cũng không có" - Giọng nói cứng rắn phảng phất như lão sự đang răn dạy học trò.
Âu Định Hải gạt cát dính trong miệng, phẫn nộ quát:
"Âu Dương Phong, ngươi tưởng ngươi còn là Âu Gia Song Kiêu ngày nào sao.

Hiện tại ngươi chỉ là một tên phế vật không hơn không kém, để ta cho ngươi biết chênh lệch giữa chúng ta lớn đến thế nào"
Nói xong, hắn liền vận lực, chỉ thấy cơ thể bắt đầu đỏ ứng, tốc độ lưu chuyển của máu tăng vọt.

Đây chính là Huyết Lực có được khi tu đến cảnh giới Tôi Thể Tầng Năm: Tôi Huyết.
Tôi Thể Kỳ được phân làm năm cảnh giới lớn là Tôi Bì, Tôi Cốt, Tôi Huyết, Tôi Tạng và Tôi Mạch.
Mỗi cảnh giới lại có nhiệm vụ riêng.

Tôi Bì trui rèn lớp da, mạch và các cơ, cũng là yếu tố dễ tổn thương nhất khi chiến đấu.
Tôi Cốt luyện xương, thông qua linh khí không ngừng khiến cấu trúc xương trở nên cứng cáp, trong đó quan trọng nhất là xương đầu và cột sống.
Tôi Huyết lại là một khái niệm khác.

Nếu Bì và Cốt có thể thông qua luyện tập mà phát triển, thì máu lại không thể tu luyện.
Cách duy nhất là hấp thụ linh khí đất trời, đưa nó vào máu huyết để khiến nó biến đổi.
Đây cũng là lý do vì sao cảnh giới Tôi Huyết được coi là bậc thang phân biệt giữa tu luyện giả và người phàm.

Không có linh khí trợ giúp, người phàm gần như vô phương Tôi Huyết.

Bản thân máu huyết chính là nguồn nhiên liệu cho cơ thể hoạt động, vận động càng cao, tốc độ lưu chuyển máu càng nhanh.
Cường giả Tôi Huyết Cảnh có thể thông qua Huyết Lực đẩy mạnh khả năng về thể chất, giúp tốc độ, phản xạ và sức mạnh đều được tăng cường.
" Xem chiêu" - Âu Định Hải hét lên, tốc độ của hắn hiện tại đã nhanh gấp đôi, bàn tay vận nội lực, hai đòn Bạo Vũ cùng lúc thi triển, khóa chết lối thoát của Âu Dương Phong.
"Phong ca, cẩn thận" - Âu Viên Viên hô lớn.
Đúng lúc này dị biến chợt phát sinh, cơ thể Âu Dương Phong vậy mà cũng đỏ ửng.

Hắn không trốn nữa, trực tiếp lao đến Âu Định Hải.
Tốc độ của Dương Phong nhanh như sao xẹt, đến sau mà tới trước, một chưởng vung ra đấm thẳng vào mặt đối phương.
Định Hải chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, thân hình lộn nhào về phía sau.

Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một cái chân đã phóng tới, đá bay gã về cái cây gần đó.
Lực đạo vô cùng mạnh khiến thân cây gẫy làm đôi đôi.

Chỉ nghe Phụt một tiếng, Âu Định Hải miệng phun máu, tròng mắt lộ rõ sự kinh ngạc.
"Ngươi....ngươi vậy mà đạt đến Tôi Huyết ? Không thể nào, làm sao lại có thể như vậy"
Không chỉ có Âu Định Hải, ngay cả Viên Viên cũng không hiểu.

Vài ngày trước khi gặp Âu Dương Phong, nàng nhớ rõ hắn mới chỉ là Tôi Bì Đỉnh Phong, tương đương với Tôi Thể Tầng Hai, hiện tại lại nhảy vọt qua ba cấp, đạt đến Tôi Huyết Sơ Kỳ.
Hơn nữa không phải kinh mạch của Phong ca bị đứt gãy, không thể hấp thu quá nhiều linh khí sao, làm sao chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã thăng cấp nhanh như vậy ?
Âu Định Hải từ từ đứng dậy, quệt máu trên môi:
"Ta hiểu rồi, Âu Dương Phong, chẳng trách ngươi lại tự tin như vậy, thì ra là đã thăng cấp Tôi Huyết Sơ Kỳ.

Nếu ta đoán không nhầm ngươi hẳn là nhắt được thiên tài địa bảo gì đó, dược lực hấp thu vào cơ thể nên mới thăng cấp được, đúng không >"
Hấp thu linh khí không phải là cách duy nhất để tiến cảnh.

Một số người có thể thông qua nuốt đan dược hoặc thiên tài địa bảo ẩn chứa linh khí để thăng cấp, đương nhiên những đồ vật này đều hiếm như lá mùa thu.
Âu Định Hải rút trong người ra một đôi bao tay kim loại, là một Phàm Khí cấp bậc Trung Phẩm, từ từ đeo vào tay:
" Tốt, tốt, tốt.

Nếu ngươi đã là Tôi Huyết Kỳ, vậy thì ta cũng không cần giữ lại nữa"
Chỉ thấy hai tay hắn bắt đầu bốc lên một ngọn lửa năm màu, trông vô cùng rực rỡ mà nguy hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK