Hạ thể không ngừng bị ma xát đau đớn khiến cho Khuynh Tâm liên tục cầu xin, Nhiếp Nhân Toàn lại quyết tâm đem cô tiến hành tra tấn, anh ta để cô giống con chó quỳ sấp trên mặt cỏ, đỉnh nhũ hoa mềm mại thỉnh thoảng cùng mặt cỏ cọ xát, dần dần, đầu óc cô cũng trở lên trống rỗng, hạ thân cũng không còn cảm thấy đau đớn nữa. Khuynh Tâm không tự chủ được nắm chặt thắt lưng bắt đầu theo từng động tác của Nhiếp Nhân Toàn không ngừng lắc lư. Miệng phát ra thanh âm rên rỉ
“ A... A... Ân... Không... A...”
“ A, tiểu tao hàng, cảm thấy sảng khoái chứ?”
Nhiếp Nhân Toàn khinh thường cười khẽ, một tay đặt ở trên lưng cô, để mông cô kiều đến rất cao, tùy ý để anh đùa bỡn, nam căn thô to lần lượt đem đóa hoa tách ra đến cực hạn. Rốt cuộc về sau cũng chậm rãi rút ra, sau đó lại một lần nữa vô tình tiến vào tới chỗ sâu nhất, vòng đi vòng lại...Đột nhiên, anh đem vật thô to trong cơ thể cô hoàn toàn rút ra, để tại phía ngoài hoa huy*t không ngừng hoạt động
“ Không... Cầu anh...”
Chịu không nổi cảm giác hư không trống rỗng. Khuynh Tâm lắc lư đem hạ thân dán lên hướng Nhiếp Nhân Toàn.
“ Hiện tại biết cầu tôi rồi sao, cô thật đúng là dâm đãng a! Không biết Lạp Phi Nhĩ thấy bộ dáng hiện tại của cô sẽ nghĩ như thế nào đây?”
Ngón tay của anh thưởng thức hoa hạch ẩm ướt. Thân thể hưởng thụ khoái cảm, tâm lại thừa nhận sự đau đớn phản bội Lạp Phi Nhĩ, lời nói của anh ta không thể nghi ngờ đem thần chí của cô kéo trở lại hiện thực đáng sợ...
“ Không... Tôi... A...”
Còn không kịp đem lời nói cự tuyệt nói ra miệng, lại bị một thứ thô to đem chất lỏng phun tại trong yết hầu. Anh thô bạo khiến cho hoa huy*t cô co rúm lại, rất nhanh liền kích thích...
“ A... A a a a...”
Sau tiếng thét chói tai, Khuynh Tâm đạt tới cao trào, mà Nhiếp Nhân Toàn lại một trận kịch liệt run, đem tinh dịch nóng bỏng phun vào chỗ sâu trong hoa cốc...Tình cảm mãnh liệt nhanh chóng qua đi, cô vô lực nằm trên mặt cỏ, ngay cả khí lực để khép hai chân lại với nhau cũng đều không có, lễ phục dạ hội bị xé rách đến thắt lưng, làn váy đẩy cao tới ngực, dâm đãng giống như con hát Nhật Bản AV...
“ Lạp Phi Nhĩ, vị hôn thê của cậu chơi đứng thật sự rất là thích a, kia tiểu hoa huy*t vẫn còn chặt như vậy...Chậc chậc.”
Nhiếp Nhân Khải nhìn phía sau lưng cô nói, Khuynh Tâm chống đỡ đứng dậy liền thấy... Thiên, Lạp Phi Nhĩ, Lạp Phi Nhĩ cư nhiên đứng ở nơi đó! Anh ở nơi đó đã bao lâu, chẳng lẽ...chẳng lẽ là bọn họ... Chẳng lẽ hết thảy đều là kế hoạch của bọn họ? Cô hận bọn họ, thật sự hận, bọn họ... Bọn họ như thế nào có thể...
Biểu tình của Lạp Phi Nhĩ như vậy lạnh lẽo, anh nhìn Khuynh Tâm bằng ánh mắt không hề có độ ấm, còn ánh mắt anh nhìn hai anh em kia tràn ngập sát khí, anh... Anh cũng kiêu ngạo như vậy, mà cô cư nhiên... Cư nhiên...
Đột nhiên, ở đâu lao ra một đám phóng viên, ánh sáng loang loáng của đèn chớp của máy ảnh không ngừng loé sáng, bọn họ đối với cô không ngừng chụp, không ngừng mà chụp... Chỉ là Khuynh Tâm lại hoàn toàn vô pháp nhúc nhích, giống như bị điểm huyệt giống như bị định ở nơi đó...
Sau lại, Lạp Phi Nhĩ đi lại đây; sau lại, những phóng viên kia bị đuổi đi; sau lại, hai anh em kia cũng đã đi rồi; sau lại, tiệc đính hôn cũng kết thúc; về sau lại... Cô... Cùng Lạp Phi Nhĩ... Cũng kết thúc...
“ Vị hôn thê của Lạp Phi Nhĩ cùng tổng giám đốc tập đoàn tài chính Nhiếp thị bất luân chi luyến...”
“... Tân thời đại Phan Kim Liên?...”
“...Tại bữa tiệc đính hôn tình cảm mãnh liệt vô hạn...”
Mấy ngày kế tiếp, truyền thông không ngừng đưa tin cô cùng hai anh em họ Nhiếp, mà Lạp Phi Nhĩ... mặt mũi của anh đều đã mất hết, tại bữa tiệc đính hôn vị hôn thê cư nhiên lại cùng người đàn ông khác xảy ra quan hệ, hơn nữa, đối tượng còn không chỉ có một cái... Hiện tại ai cũng biết anh đội trên đầu rất nhiều nón xanh (cắm sừng!)
Anh đã nhiều ngày vẫn chưa trở về, Khuynh Tâm biết anh không muốn gặp cô...Mỗi ngày cô đều khóc tới ngủ, sau đó tỉnh lại, sau đó lại tiếp tục khóc, cô cứ như thế từ trên đám mây rớt xuống địa ngục, nhưng so với địa ngục thực sự còn thống khổ hơn gấp trăm ngàn lần...
Khuynh Tâm hận bọn họ, thật sự thật hận. Bọn họ thương tổn cô sâu như vậy, hiện tại ngay cả người khác cho cô hạnh phúc cũng muốn cướp đi, bọn họ là ma quỷ, là ma quỷ... Cô hận bọn họ... Thật hận thật hận...
Đột nhiên, bên ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao, Khuynh Tâm ra khỏi phòng liền thấy, cư nhiên là Lạp Phi Nhĩ, anh đã trở lại...Anh uống đến say mèm, hơn nữa, anh cư nhiên ôm hai người phụ nữ. Khuynh Tâm lập tức tiến lên phía anh
“ Lạp Phi Nhĩ, anh không sao chứ?” Cô nghĩ muốn dìu anh, chỉ là anh lại không lưu tình chút nào đem cô đẩy ra, khiến Khuynh Tâm ngã ngồi trên mặt đất.
“ Đừng đụng vào tôi! Người đàn bà dơ bẩn giống như cô thật buồn nôn!”
Anh gầm gừ, nói lời thương tổn tới cô, chỉ là Khuynh Tâm cũng không thể phản bác, bởi vì hết thảy đều là lỗi của cô, là cô khiến anh trở thành đối tượng để mọi người nhạo báng, là cô khiến cho mặt mũi của anh hoàn toàn bị mất hết...
“ Lạp Phi Nhĩ... Em...” Khuynh Tâm hàm lệ nhìn anh, bộ dáng của anh thật tiều tụy “ Em... Em thật có lỗi...”
“ Thật có lỗi...” Anh đột nhiên tiến lên túm lấy tóc Khuynh Tâm đem cô từ trên mặt đất kéo lên “ Những gì cô đã làm cho tôi, chỉ với một câu thật có lỗi của cô? Cô cho là một câu thật có lỗi có thể lấy lại sự tôn nghiêm đã mất đi?” Anh gào lên, trong mắt tràn đầy thống khổ.
“ Thực xin lỗi.. Thật sự thực thực xin lỗi...”
Tuy rằng biết nó vô dụng, chỉ là trừ bỏ giải thích, cô còn có thể làm cái gì?
“ Cút! Từ hôm nay trở đi cút khỏi tầm mắt tôi, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy cô!” Anh dùng lực đẩy Khuynh Tâm ra, sau đó ôm hai người phụ nữ kia đi vào trong phòng...
“ Lạp Phi Nhĩ...”
Khuynh Tâm đuổi theo đi vào, cô chưa từng vì mình mà tranh thủ thứ gì, chỉ là, vì người này đã từng đối với cô rất tốt, đã mang đến cho cô cái thứ gọi là hạnh phúc xa xỉ, mà cô chưa từng giám nghĩ tới, cô muốn thử một lần, cô, không muốn mất đi anh...
Lạp Phi Nhĩ mãnh liệt ôm lấy một người phụ nữ, người phụ nữ còn lại kia không ngừng phun ra nuốt vào vật cực đại của anh, dâm mĩ như vậy khiến trái tim cô đau quá, chỉ là.. Cô không có tư cách nào để trách anh...
“ Lạp Phi Nhĩ...”
Khuynh Tâm gọi anh, hy vọng anh có thể liếc mắt nhìn cô một cái, chính là liếc mắt một cái! Chỉ là anh vẫn như cũ chỉ lo vùi đầu vào trong ngực người phụ nữ kia, tay anh xé mở quần áo cô ta, một tay cầm lấy nhũ hoa to lớn vuốt ve, toàn bộ thân mình người phụ nữ gắt gao dán trên người anh, tay cũng không ngừng tại lồng ngực rắn chắc hoạt động...
“ Không...” Khuynh Tâm không hy vọng anh ôm người phụ nữ khác, cô tiến lên dùng sức đẩy người phụ nữ kia ra” Lạp Phi Nhĩ, không cần đối với em như vậy được không? Không... A...”
Khuynh Tâm bị anh đẩy ngã xuống giường
“ Như thế nào, hai anh em kia còn không thỏa mãn cô sao? Cô liền thực như vậy khát khao, một ngày không có đàn ông chơi cô, cô liền toàn thân khó chịu phải không?” Anh bóp lấy cổ Khuynh Tâm, nghiến răng nghiến lợi nói
“ Em... Khụ khụ... Buông...” Thật là khó chịu!
“ Được, cô muốn phải không? Tôi thỏa mãn cô!”
Nói xong anh buông tay ra khỏi cổ cô, thanh âm quần lót bị xé rách rõ ràng truyền đến, còn không kịp nói gì, một cỗ bị xỏ xuyên qua, xé rách đau đớn lan toả khắp toàn thân
“ Đau, Lạp Phi Nhĩ... Không cần... Dừng tay...”
Chỉ là anh lại giống như điên rồi dùng sức mãnh liệt va chạm xuống hạ thể cô, hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của cô, Khuynh Tâm bị tra tấn đến mồ hôi lạnh ứa ra...
“ Đau? Hừ! Cô hẳn là thực thích mới đúng!”
Động tác của anh càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng dã man, liều mạng rút ra đụng vào, lực đạo rất mạnh khiến cho cô thiếu chút nữa ngay cả hít thở đều không được
“ Từ bỏ... Cầu anh... A... Đau quá... Dừng tay... Không... Không cần...”
Khuynh Tâm thét chói tai cầu xin anh, chỉ là, động tác của anh vẫn không chút nào chậm lại. Anh muốn cô chết, thật sự muốn cô chết, hắn hiện tại căn bản không muốn người khác nhìn thấy cô! Thời gian từng phút trôi qua rất lâu rất lâu, ngay tại thời điểm Khuynh Tâm cho là mình sắp chết, kết thúc, anh rốt cục cũng kết thúc sự tra tấn đối với cô. Yết hầu sớm đã ứ đọng đau rát
“ Lạp Phi Nhĩ...” Hai mắt Khuynh Tâm sưng đỏ nhìn anh “ Em thật không phải cố ý phản bội anh..”
“ Không phải? Tôi cùng cô đã nói cái gì, tôi kêu cô tuyệt đối không thể cùng hai người đàn ông kia một mình ở chung, còn cô thì sao? Vì cái gì cô lại cùng bọn họ một mình gặp nhau tại hoa viên, cô còn ở dưới thân bọn họ kêu đến dâm đãng như vậy, đừng nói với tôi là bọn hắn cưỡng bách cô...”
“ Lạp Phi Nhĩ... Em...” Khuynh Tâm nhìn anh, không tiếng động mà chảy nước mắt...
“ Chính là loại ánh mắt này, cô chính là dùng loại ánh mắt đáng thương này mà cầu xin đàn ông đùa bỡn mình sao?”
“ Em không có...”
“ Không có? A, vậy vì cái gì cô lại nhìn tôi như vậy, còn chưa thỏa mãn, còn muốn cầu tôi làm cô sao?”
“ Không phải...”
“ Được, tôi thành toàn cho cô!”
Anh căn bản không chịu nghe cô giải thích, anh đem cô trở mình nằm úp sấp trên giường, từ phía sau lần thứ hai tiến vào trong cơ thể của cô. Khuynh Tâm nằm sấp trên giường, không ngừng vặn vẹo giãy dụa, hai tay thuỷ chung nắm chặt lấy ga giường, vì cái gì? Rốt cuộc là vì cái gì? Cô đến tột cùng đã làm sai cái gì, vì cái gì những người đàn ông đó đều không xem cô là người? Cô chưa từng chủ động đi trêu chọc bọn họ, vì cái gì sai lầm đều đổ hết lên đầu cô, không công bằng, thật sự không công bằng.
Khuynh Tâm đột nhiên thấy ở trên bàn trà có đặt một đĩa hoa quả, chiếc dao nhỏ dùng để gọt hoa quả tựa hồ như đang dụ dỗ cô. Sau đó, không biết lấy khí lực ở đâu, Khuynh Tâm tránh thoát sự kiềm chế của Lạp Phi Nhĩ, nhằm về phía bàn trà, không chút do dự cầm lấy dao.Lạp Phi Nhĩ kinh ngạc nhìn cô
“ Em...Em muốn làm gì?”
Anh muốn tiến tới đoạt đi con dao nhỏ trong tay Khuynh Tâm, cô lại một cái né tránh anh, sau đó, đem dao nhỏ đâm xuống bụng mình. Đau đớn kịch liệt trong nháy mắt khiến Khuynh Tâm trở nên mơ màng, một màu đen vô tận dần dần bao trùm cắn nuốt lấy cô...
“ Không... Khuynh Tâm...”
Ấn tượng cuối cùng mà cô còn ý thức được là tiếng gọi thê lương đầy thống khổ của Lạp Phi Nhĩ...