• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa đợi Khương Tuệ Lương kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Tạ Triết đã ôm lấy eo của cô, hôn nhẹ lên cổ của cô. Không những vậy mà cô nhìn thấy con số ở trên đầu của anh từ 45 tăng lên thành 49... Nhưng mà... Ủa? Cô nhớ là cô chưa làm gì mà? Sao tự nhiên lại tăng điểm chứ? Quái lạ...

Vốn dĩ cô còn định lên tiếng hỏi anh, nhưng Tạ Triết lại hôn lấy môi cô, làm cô không nói được gì cả. Khi này Oa Oa lại xuất hiện bên tai cô, nói:

- Kí chủ cẩn thận, boss phản diện bây giờ đang dính phải xuân dược.

Hai mắt của Khương Tuệ Lương liền mở to, thôi chết mọe rồi, bình thường anh không dính xuân dược cũng đủ làm cô thừa sống thiếu chết rồi, hôm nay lại còn dính phải xuân dược thì chẳng phải cô sẽ chết không toàn thây à? Không được... Cô phải chạy... Cô phải chạy thôi...

Nhưng cái hệ thống rẻ rách đó làm gì cho cô có cơ hội chạy chứ, lúc này giọng nói the thé của Lộ Oa Oa lại văng vẳng bên tai cô, nói:

[Kí chủ chú ý, đây là nhiệm vụ mới: "Giúp boss phản diện giải dược!". Phần thưởng nếu hoàn thành sẽ là 100 điểm vận khí. Nếu không hoàn thành sẽ bị phạt.]

Khương Tuệ Lương bây giờ rất muốn chửi thề, cái con thú nhồi bông khốn kiếp đó chắc chắn là gài cô rồi. Không thể nào có sự trùng hợp nhiều như vậy được, chắc chắn là cô bị con thú nhồi bông đó lừa rồi! Mọe nó, cô muốn đánh chết nó quá đi! Phải làm sao đây?

Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của cô thôi, chứ cô chẳng làm gì được anh cả. Không chỉ không làm gì được mà còn bị anh bế lên giường, trực tiếp đè cô dưới thân, rồi hôn lấy môi cô.

Nụ hôn điên cuồng pha chút tức giận lại dây dưa, nhưng Khương Tuệ Lương không thể đẩy anh ra, càng không có sức để phản kháng. Đến lúc này Lộ Oa Oa lại lải nhai bên tai:

- Kí chủ, bây giờ cơ hội để cô mang thai rất cao đó... Cô có muốn dùng thuốc không?

Khương Tuệ Lương cũng không đám, cái thuốc quỷ quái của con thú nhồi bông này không đáng tin. Hơn bữa điểm vận khí của cô bây giờ chỉ mới có 30 điểm thôi, mà lọ thuốc ngăn thụ thai lại đến 50 điểm vận khí nếu như bây giờ cô đổi là sẽ mất sạch điểm.

Hừm... Đột nhiên Khương Tuệ Lương lại nghĩ đến chuyện khác.

Đến lúc này Tạ Triết lại muốn xé quần áo của cô ra, thì cô lại nói:

- Không cần!

Câu nói này không chỉ nói với anh, mà cũng là nói với con thú nhồi bông khôn kiếp kia luôn đó. Trước khi biến mất thì Lộ Oa Oa cũng để lại một câu ba chữ "Chúc bình an" rồi biến mất.

Lúc này Khương Tuệ Lương lại nhìn thấy gương mặt rất gấp gáp của, nói không phải quá chứ có thể chỉ cần cô phơi thân trước mặt là anh sẽ hung hăng nhai cô rộp rộp luôn ấy chứ. Thôi thì cũng đã lỡ phóng lao rồi, cô cũng phải theo lao thôi!

Nghĩ đến đây Khương Tuệ Lương lại dính chặt người lên cơ thể của anh, sau đó nói:

- Chồng à, anh kiên nhẫn chút đi.

Nhưng bây giờ người con gái anh ao ước đang ở dưới thân, lại còn mặc trang phục mỏng manh như vậy, thử hỏi ai mà kiên nhẫn được chứ? Tạ Triết nhìn cô, sau đó nhíu mày, nói:

- Lương Lương, em đừng giả ngốc nữa. Anh biết em không ngốc mà.

Cô có chút khựng lại, nhưng rồi sau đó lại choàng tay ôm cổ của anh, cơ thể xinh đẹp tựa như cũng phát ra ma lực, còn cố ý uốn éo trước mặt anh, thì thầm vào tai anh, nói:

- Vậy sao? Vậy anh định sẽ làm gì em? Giết em à?

Tạ Triết chỉ bật cười, sau đó anh liền hôn lên môi cô, hôn xuống cổ của cô, lại cắn nhẹ lên vai cô, nói:

- Giết em thì lợi cho em quá. Anh muốn... Làm chết em!

Ặc, cái này cô dám khẳng định là Tạ Triết không nói đùa đâu, với một người có sinh lực dồi dào như anh, thì việc làm "chớt" cô là có thật đấy.

Đột nhiên lúc này Khương Tuệ Lương lại cười rất dịu dàng, cô còn chủ động hôn lên môi của anh, sau đó nói:

- Anh định làm chết em thật sao? Nếu làm chết em rồi thì ai giúp anh thỏa mãn.

Tạ Triết cũng bắt đầu cởi bỏ những thứ vướng víu trên người, bàn tay hư hỏng bắt đầu thăm dò khắp cơ thể của cô, một cơ thể tuyệt mỹ như vậy, nếu như để người khác nhìn thấy thì anh còn tức giận đến mức nào đây nhỉ? Không muốn nghĩ nữa... Cơ thể này chỉ có thể là của anh thôi.

Đến đây, Tạ Triết liền xoa xoa eo của cô, còn bóp mạnh một cái, sự kích thích đó khiến cho Khương Tuệ Lương phải rên lên "Ah" một tiếng, nhưng rồi tiếng kêu của cô lại một lần nữa bị anh nuốt xuống bụng, nụ hôn bắt đầu dây dưa... Đến đây thì Khương Tuệ Lương không biết ai mới là người cần giải dược nữa...

Cả cơ thể của cô bắt đầu nóng ran, nhìn anh thì có vẻ anh rất gấp gáp, nhưng dù có gấp đến đâu thì Tạ Triết vẫn từ từ cho màn dạo đầu, vì anh không muốn làm tổn thương đến cô gái của mình.

Khương Tuệ Lương nhìn anh, sau đó còn chủ động hôn lên môi anh, nói:

- Tạ Triết... Anh có muốn sinh một Tiểu Triết Triết không?

Anh có hơi nhíu mày, nhưng rồi lại hôn nhẹ lên môi cô, nói:

- Anh thích một Tiểu Lương Lương hơn.

Khương Tuệ Lương có chút buồn cười, nhưng rồi cô lại muốn đẩy anh nằm xuống, cơ mà với sức của cô thì không thể đẩy anh được. Đến đây Tạ Triết cũng phối hợp nhịp nhàng, cho cô thành công đẩy anh nằm xuống, còn cô thì lại leo lên người anh, vừa chạm lên cơ ngực của anh, lại còn muốn chạm đến nơi hạ bộ kia.

Cô cười nói:

- Vậy chúng ta sinh một Tiểu Lương Lương, một Tiểu Triết Triết và Tiểu Triết Lương... Có được không?

Tạ Triết cũng đưa tay đỡ lấy eo của cô, nói:

- Được, chúng ta sinh hết.

#Yu~



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK