• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết Tạ Triết và Khương Tuệ Lương đã trải qua bao nhiêu thời gian quấn lấy nhau nữa. Từ khi bắt đầu cho đến bây giờ chính chủ như cô cũng không biết anh đã ra bao nhiêu lần, còn cô thì ngất đi bao nhiêu lần cô cũng không biết nữa rồi... Cô thật sự sắp bị anh làm chết rồi.

Khương Tuệ Lương chỉ biết rằng, bây giờ Mặt Trời cũng sắp lên rồi, nhưng cô vẫn chưa thấy dấu hiệu dừng lại của Tạ Triết. Anh vẫn rất nhiệt huyết mà đưa đẩy bên trong cô, bây giờ cô thật sự muốn bay đến bóp cổ Khương Tuệ Tĩnh quá đi mất, rốt cuộc thì cô ta đã cho Tạ Triết uống thuốc gì mà anh sung mãn dữ vậy.

Bây giờ nhìn cô mà xem đi, chỉ biết nằm yên đó cho anh đưa đẩy, đến rên cũng không còn chút sức lực nào, cổ họng vì rên rỉ cả đêm mà cũng khô luôn rồi, tay thì đau nhức, chân thì tê đến mức không khép lại được, eo cũng bị anh nắm đến mức khó khăn mà lật người... Nhìn cô mà xem, có khác gì người thực vực đâu chứ?

Cơ mà... Tạ Triết vẫn còn rất nhiệt huyết, suốt một đêm mà không biết mệt mỏi là gì, không những thế mà bây giờ sáng ra anh còn hung hăng xiên xỏ hơn. Còn không biết xấu hổ mà nhìn cô, lúc anh thấy cô tỉnh giấc còn hôn lên môi cô một cái, nói:

- Bà xã, buổi sáng vui vẻ.

Rồi là tới khúc vui chưa? Chứ cô mệt đến mức không thèm rên nữa rồi... Đưa mắt nhìn anh, sau đó lại nhíu nhíu mày, nói:

- Tạ Triết... Anh còn định... Đẩy đến bao giờ?

Tạ Triết lúc này còn cố ý ôm cơ thể của cô lên, sau đó đi thẳng vào nhà vệ sinh, vừa cho cô đánh răng nhưng vẫn đẩy hông vào sâu bên trong vách thịt, không chỉ thế mà anh còn liếm nhẹ lên cổ của cô, dịu dàng cắn một cái, nói:

- Không biết nữa, nhưng anh không ngừng được. Bà xã, ở bên em thật thích.

Khi này, Khương Tuệ Lương chỉ còn biết ôm chặt lấy anh rồi để anh đưa đẩy. Trong căn phòng tắm đó lại bắt đầu ngập tràn trong cảnh xuân sắc phơi phới, cô thấy bản thân sau hôm nay chắc chắn sẽ chết rồi, nếu hôm nay không chết thì cứ tiếp tục như thế này cũng sẽ chết thôi!

Tạ Triết sau khi ăn tối, ăn sáng và ăn cô xong thì cũng rất thoải mái giúp cô đi tắm, cơ mà có vẻ như vẫn chưa đủ lắm, nên trong khi Khương Tuệ Lương đang ngâm mình thì anh lại đi vào, trực tiếp ôm cô vào lòng rồi lại bắt đầu hì hục thúc đẩy vào bên trong cô.

Gương mặt Khương Tuệ Lương có chút bất lực, cô có thể cảm nhận được cơ thể của mình sắp rã ra với nước ở đây luôn rồi, nhưng Tạ Triết vẫn cứ ôm lấy eo cô rồi thúc vào, đột nhiên anh lại nói:

- Lương Lương, anh yêu em.

Câu nói đột ngột của anh cũng khiến cho Khương Tuệ Lương ngạc nhiên, nhưng cô chưa kịp nói gì đã bị anh hôn lấy, nụ hôn này không phải nồng nhiệt như lúc ở trên giường, đây có vẻ như là anh chỉ muốn hôn cô thôi. Đương nhiên Khương Tuệ Lương cũng từ từ đáp lại nụ hôn đó, choàng tay ôm lấy cổ của anh, nhẹ nhàng dây dưa với anh ở trong phòng tắm nóng bỏng này.

Bất chợt lúc này Tạ Triết lại nhẹ giọng nói:

- Chúng ta kết hôn nhé?

Khương Tuệ Lương đưa mắt nhìn anh, sau đó đột nhiên cô lại cảm thấy hình như anh đang rất khẩn trương, tiếng tim của anh đập cô cũng nghe được nữa... Không những thế mà con số ở trên đầu anh từ 49 bây giờ đã tăng lên 67 rồi, chỉ sau một đêm mà tăng nhiều như vậy á?

- Tạ Triết... Anh thích em từ khi nào?

Tạ Triết cũng dừng lại động tác của mình, anh nhẹ nhàng siết chặt lấy eo của cô, nói:

- Từ lần đầu gặp em ở Khương gia. Có lẽ em không nhớ, nhưng anh đã gặp em từ trước... Trước khi em đủ tuổi, vì khi đó em còn nhỏ nên anh không tiện đem em về bên cạnh mình. Vốn anh còn nghĩ người có hôn ước với anh là em... Nhưng mà...

Khương Tuệ Lương có chút giật mình, nói như vậy là ngay từ đầu anh đã biết cô rồi, không chỉ vậy mà anh còn biết cô không có bị ngốc. Những ngày qua chỉ là anh muốn xem cô diễn trò thôi sao? Nam nhân này, đúng là thâm thật đó!

- Vậy... Tại sao anh không vạch trần em?

- Vạch trần cái gì cơ?

Bây giờ đến lượt Tạ Triết giả ngốc, khiến cho Khương Tuệ Lương tức đến xì khói, cô còn liếc anh một cái. Nhưng anh lại vui vẻ hôn lên môi cô, không hề có chút tội lỗi hay chút "liêm sỉ" nào, nói:

- Nếu anh vạch trần em, thì làm sao anh có thể tìm một Tiểu Lương Lương đây?

Nói xong Tạ Triết còn hôn nhẹ lên vai của cô một cái.

Kể từ giây phút đó thì Khương Tuệ Lương cũng biết rằng bản thân mình không phải kẻ đi săn, mà chỉ đơn giản là một con mồi nằm sẵn trong kế hoạch của Tạ Triết mà thôi... Quả nhiên là đại boss có khác, đâu phải đơn giản là Tạ Triết được mệnh danh "đại boss phản diện" chứ! Tất cả đều có nguyên nhân cả đấy!

- Lương Lương, anh muốn cưới em.

Câu nói của Tạ Triết chỉ thay đổi câu từ chứ không thay đổi ý nghĩa. Chung quy lại vẫn là muốn cưới cô.

Nghe đến đây, Khương Tuệ Lương lại ôm lấy cổ của anh, hôn lên môi anh một cái, nói:

- Được, dù sao thì anh cũng đã già rồi. Em sẽ đại phát từ bi cưới anh vậy!

Tạ Triết nghe qua cũng chỉ bật cười, sau đó anh lại hôn lấy môi cô, một sự dây dưa đầy nóng bỏng.

Tiếp theo buổi sáng đó thì Khương Tuệ Lương vẫn phải trải qua một buổi đầy kích tình ở trong phòng tắm, nhưng một lần đâu có đủ, ngay sau đó hai người lại tiếp tục quấn quýt nhau ở trên giường, có vẻ như sau hôm nay thì Khương Tuệ Lương có thể sẽ phải nằm trên giường vài ngày rồi đây!

Nhưng không sao... Ít nhất bây giờ cô không cần phải giả ngốc nữa. Hơn nữa... Cô còn cùng phản diện nói chuyện yêu đương nữa chứ!

#Yu~



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK